VN88 VN88

Lần đầu của tôi tại xóm trọ – Truyện 18+

Tôi vào trong nhà dắt cái SH mà chị mới mua cho để chở Mai đi làm. Mai cũng đỏ mặt lên vì phải nhờ tôi như vậy. Khẽ mỉm cười mà nói với Mai
– Nếu em thích nghỉ ngày hôm nay thì chỉ cần bảo với anh một câu thôi. Anh quen tất cả các quản đốc trong công ty mà, nói hộ một cái là được thôi
– Thôi anh cứ chở em đến công ty là được rồi, em không dám làm phiền anh đến như thế đâu
– Thì cứ như hôm nay em đi chơi với anh một hôm không được à, có mất một ngày lương thì anh bù cho, thôi anh gọi điện nhé, quản đốc của em tên là gì thế
– Chị Ngọc ạ, chị ấy làm quản đốc chỗ em!

Tôi bấm máy gọi cho Ngọc. Ngọc hồi trước cũng là chỗ quen biét rất thân với chị tôi lên việc này cũng dễ dàng. Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên
– A lô Nam đấy à, có chuyện gì mà gọi chị thế em?
– À em có đứa bạn đang làm ở chỗ chị, hôm nay bị ốm chị xin phép cho cô ấy nghỉ nhé chị, bạn em tên là Mai đấy ạ
– Thế hả được rồi chị nói cho, bảo nó là nhớ ăn uống cẩn thận vào, nghỉ nhiều quá là mất việc như chơi đó
– Dạ em biết rồi em chào chị ạ.

Tôi cúp máy rồi mỉm cười bảo Mai
– Chuyện này dễ như bỡn đấy mà có khó khăn gì đâu, quen một chút là xin được ngay, nào bây giờ thì đi chơi với anh nhé
– Được thôi nhưng mà cũng đợi em thay cái quần áo đã chứ, sao có thế mặc cái bộ quần áo như thế này mà đi chơi được

Tôi khẽ mỉm cười để Mai vào bên trong nhà mà thay quần áo. Chắc do vội quá lên Mai cũng chỉ hơi khép cái cửa của phòng mình lại. Tôi ở ngoài nhìn vào thì lại thấy cái thân hình xin xắn trắng trẻo hiện ra trước mắt. Công nhận là ngon thật nhưng cũng chỉ ước được như vậy thôi

Tôi chờ một lúc thì cũng thấy Mai đi ra, tuy Mai không ăn mặc thời thượng lắm nhưng nhìn cũng xinh xắn đáng yêu ra phết. Tôi phóng xe ra cổng rồi đợi Mai. Mai đi ra lên xe tôi ngồi mà nói
– Xem hôm nay anh chủ nhà đưa em đi chơi ở đâu nào
– Em thích đi đến đâu thì anh đưa em đi đến đấy được chưa nào, thế là quá ổn rồi còn gì nữa, có cần thắc mắc gì nữa không
– Em chẳng còn thắc mắc gì nữa, nhưng mà em chẳng biết chỗ nào để đi cả, cái này thì tuỳ thuộc vào anh thôi

Tôi khẽ mỉm cười rồi phóng xe đi, đầu tiên là vào mấy cửa hàng quần áo, tôi mua cho Mai. Lúc đầu thì Mai còn từ chối nhưng nhờ sự năn nỉ của tôi lên Mai cũng nhận. Tiếp theo đến cửa hàng mỹ phẩm thì tôi cũng mua cho Mai mấy thứ. Mai mỉm cười mà nói
– Đi chơi với anh thế này lần sau em không dám đi nữa đâu, ngại chết, mà anh mua cho em nhiều thứ thế
– Thì đi đâu em cũng cần phải trang điểm một chút chứ, như thế này là quá bình thường thôi có gì đâu mà em quan trọng hoá vấn đề lên thế
– Nhưng mà em vẫn ngại lắm, nhỡ về mà bọn nó hỏi, em nói ra bọn nó cười chết!
– Thì cứ như em là người yêu của anh thì đã sao nào, có gì mà sợ sệt thế không biết, không sao đâu mà

Tôivà Mai đi mua thêm mấy thứ nữa rồi đi xem phim. Trong rạp, tôi khẽ nắm lấy bàn tay mềm mại của Mai. Do đi làm đã khá lâu lên những vết chai sần trên tay đã lộ rõ, Khẽ vuốt bàn tay tôi nói
– Em làm vất vả thế hả Mai?
– Có gì đâu mà vất vả hả anh, cũng bình thường thôi mà, chỉ đứng bóp hoặc khâu mấy cái đế giày thôi mà
– Ừa mới có thế thôi mà tay chai sần hết lên như thế này à!

Nghe tôi nói vậy thì Mai khẽ rút bàn tay của mình lại nhưng tôi khẽ nắm chặt lấy mà nói khẽ như giót mật vào tai
– Thôi nào cho anh nắm tay em một lúc nào, làm gì mà phải rút tay lại như thế cơ chứ, Mai à, em làm người yêu anh nhé được không
– Em …em chưa thế nói được., cứ để em về suy nghĩ đã được không anh? Anh hỏi em như thế này làm em khó trả lời quá
– Có gì mà khó trả lời đâu nào. Em đồng ý thì đồng ý, còn không đồng ý thì cứ nói thẳng ra anh có trách mắng gì đâu nào

Tôi tiếp tục vuốt nhẹ bàn tay của Mai rồi nắm chặt lấy. Mai cũng khẽ nắm nhẹ lấy tay tôi rồi nhẹ nhàng dựa đầu vào vai tôi. Tôi khẽ mỉm cười mà nói
– Thế nào, em đồng ý chứ hả Mai

Mai không nói gì mà khẽ gật nhẹ đầu của mình. Tôi khẽ vòng tay ra mà ôm nhẹ Mai sát vào bên người. Hương thơm nhẹ nhàng cũng lan toả khẽ vào mũi tôi

Xem xong bộ phim thì chúng tôi đi ăn. Lần đầu tiên bước vào một khách sạn khá là xịn khiến Mai không khỏi bỡ ngỡ. Khẽ mỉm cười tôi bảo Mao
– Sao em lạ lắm à, cứ làm ra vẻ tự nhiên đi, có gì anh sẽ chỉ cho, đừng làm ra vẻ bỡ ngỡ như vậy, người ta sẽ để ý và cười cho đấy
– Thế hả, em biết rồi nhưng quả thực là em chưa bao giờ vào những chỗ sang trọng như thế này anh ạ
– Em chưa vào rồi anh sẽ cho em vào thôi mà, có gì đâu

VN88

Viết một bình luận