Mọi người lại ồ lên:
– Thôi mà, Như hát cho mọi người nghe đi.
– Như hát hay lắm đó.
– Hát bài “Xa em kỷ niệm” đi Như ơi!
– Bài đó cũ xì. Tụi bay chưa nghe Như ca “Vạt nắng” đâu. Không thua gì Như Quỳnh.
-…
Tố Như phụng phịu. Đức ngọt ngào:
– Em hát đi. Các bạn mong em hát lắm đó. Tụi mình sẽ làm tối nay thêm vui.
-…Nhưng em…
– Có gì đâu em. Hay là tụi mình song ca nha. Anh ca không tồi lắm đâu nghen.
Tố Như không từ chối được. Quả thật Đức nói năng thật dịu dàng. Nàng biết mình đã tìm thấy người trong mộng. Nàng cất giọng hát thánh thót trong tiếng đàn điêu luyện của Đức. Hắn cũng hòa giọng theo. Tố Như ngạc nhiên trước tiếng hát trầm ấm của hắn.Đối với nàng,hắn là chàng trai hoàn hảo… Ra về, Đức kè xe theo Tố Như.
– Tố Như nè!
– Gì hả anh?
Cả hai tỏ ra khá thân mật.
– Còn sớm lắm. Anh mời em một ly kem.
-..Em về trễ mẹ la chết…
Im lặng một chút, Đức lại tiếp:
– Em đừng từ chối mà. Em làm anh buồn đó. Từ tối đến giờ, tụi mình chưa biết gì nhau nhiều.
– Nhưng Mộng Tuyền mà biết, nó giận em…
– Sao kì vậy? Anh với Mộng Tuyền chỉ là bạn thôi mà.
– Anh không gạt em chớ?
– Thiệt mà.Vậy chứ tụi em tưởng anh với Mộng Tuyền làm sao?
– Ai cũng nói anh là… “bồ” nó.
Tố Như và Đức bước vào một quán kem nổi tiếng và sang trọng trên đường Hai Bà Trưng. Tố Như e thẹn cúi đầu trước ánh nhìn đắm đuối của Đức.
– Em thật đẹp Tố Như à.
-…
– Anh đã chiêm ngưỡng em suốt tối nay. Em biết không?
-…Em biết…
– Em đã làm một điều không ai làm được.
– Em làm gì?
– Chiếm đoạt…trái tim anh.
Tố Như tròn xoe mắt. Nàng cúi đầu, bàn tay xinh xinh mân mê thìa kem. Nàng nói:
– Em còn nhỏ lắm. Em chưa nghĩ tới chuyện đó.
– Không, em là một cô gái rồi Như à. Lúc vừa gặp em, anh đã có cảm giác em là một cái gì đó thật thần thánh trong anh… Em đừng nghĩ anh là kẻ ong bướm… Anh chỉ muốn nói thật lòng mình thôi… Anh chưa bao giờ yêu một ai… mặc dù anh có rất nhiều bạn… Nhưng anh biết mình đang yêu. Anh không thể lầm. Không thể nào lầm được…Và yêu không phải chỉ vì em đẹp đâu Tố Như à.
– Em sợ lắm…
– Em sợ gì? Anh chỉ muốn có em trong đời để cùng nhau chia sẻ những niềm vui nỗi buồn thôi. Anh cô đơn lắm.
-…
Đức cầm bàn tay nõn nà của Tố Như. Nàng để yên cho Đức vuốt ve. Cảm giác lần đầu tiên thân thương với một người con trai làm Tố Như ngập tràn hạnh phúc. Đức mỉm cười hài lòng. Hắn cầm tay nàng lên và đặt lên đó một nụ hôn. Tố Như rụt tay lại. Nàng trách:
– Sao anh bạo vậy… Người ta nhìn kìa.
– Anh không mắc cỡ gì hết. Ngược lại, anh rất tự hào vì được làm bạn với một thiên thần như em. Cô bé của anh!
– Em muốn… anh thề kia!
– Anh thề. Anh thề yêu em trọn đời.
Vừa nói, Đức vừa đứng lên nói rất to
– Tôi Xin Thề Sẽ Yêu Em Cho Đến Chết. Nếu Sai Lời Sẽ Bị Trời Chu Đất Diệt.
Tố Như vừa sung sướng, vừa xấu hổ trước hành động của Đức. Trái tim nàng bị chinh phục hoàn toàn. Nàng kéo Đức ngồi xuống:
– Trời đất, anh làm gì kì vậy…
– Anh cũng không biết nữa… Anh yêu em thiệt đó.