VN88 VN88

Lồn em thật khít và sâu – Truyện 18+

Tuyết nằm ngất ngư một lát rồi dần dần hồi tỉnh, trở về với thực tại. Bỗng nó bật khóc, rên rỉ:
“Trời ơi… Sao thế này… Sao… sao…”
Nó vùng ngồi dậy, vớ vội bộ quần áo mặc nhanh vào, nhảy xuống giường. Nó trân trối nhìn tôi:
“Anh… Anh… Làm gì em…”
Thấy nó hốt hoảng thái quá, tôi đâm sợ. Tôi cũng ngồi dậy mặc lại áo quần, đến bên nó, vuốt tay lên mái tóc dài của nó, vỗ về:
“Em… Không sao đâu… Anh yêu em…”
Nó hất bàn tay tôi ra, trợn mát: .
“Anh nói gì? Yêu em? Chúng mình là bà con…”
Nó lại khóc, lớn hơn. Nhìn trân trối chỗ tấm ra trải giường thấm ướt vài giọt máu.
Tôi cuống, chẳng biết phải xử trí thế nào. Rất may, dưới nhà có tiếng nói cười của ba mẹ và dì Tuyết. Tôi vội vàng nói:
“Nín đi, lại đây anh lau nước mắt, ba mẹ với dì mà biết thì bọn mình chết hết…”
Lời cảnh giác của tôi quả nhiên có hiệu quả, Tuyết chạy lại đầu giường vớ vội chiếc khăn lông cau mặt, nó nói với tôi giọng nửa căm thù nửa cam chịu:
“Anh là thằng khốn nạn… Trời ơi… Anh nỡ nào.”
Tôi sợ nó lại khóc nữa nên suýt nhỏ:
“Ba mẹ lên bây giờ…” Tuyết cố nén cơn khóc. Nó ngồi xuống chiếc ghế ban đầu đã ngồi, hai bàn tay xoắn vào nhau run rẩy, mặt nó xanh tái.

Tôi đã thỏa mãn, tôi đã phá được trinh tiết của một đứa con gái, nhưng quả thật lòng tôi không mấy thoải mái, cơn hoan lạc qua đi, tôi dần dần nhận thấy hành động của mình có vẻ súc vật Anh em bạn dì, tôi với nó có một phần huyết thống? Lẽ nào tôi lại hành động như thế Nhưng dẫu sao thì sự việc cũng đã lỡ. Tôi tự hứa chỉ một lần này và một ìân duy nhất, từ sau, cố đừng tái phạm. Vả, tôi vừa khám phá ra một điều, đụ con gái còn trinh không sướng bằng đụ đàn bà đã từng trải. Kinh nghiệm này làm thay đổi một định kiến bám rễ trong đầu tôi tử bao lâu nay, về cái giá trị của trinh tiết.

Chuyện tôi phá trinh Tuyết tưởng chỉ một mình tôi và nó biết, nào ngờ chị Hai “đánh hơi”, cũng biết: Tôi vô tâm lại còn cẩu thả. Lúc cởi quần nó tôi đã vất cái xì líp đâu đó, Tuyết, tinh thần bấn loạn sau vụ cưỡng hiếp, khi mặc quần cũng quên luôn. Thêm vào đó tấm in loang lổ nước nhờn và mấy giọt máu trinh, lẽ ra tôi phải phi tang ngay. Tai hại thay tôi đã chẳng thèm để ý. Mẹ con Tuyết vừa ra xe về tôi cũng lập tức phóng lên chiếc Honda dông một lèo xuống chợ Cũ, gọi một tô hủ tiếu Nam vang cộng thêm ly soda hai trứng gà để bù đắp phần “chân khí” mới tiêu hao. Tôi vừa sì sụp “bồi dưỡng” vừa đảo mắt nhìn thiên hạ rước đèn ngoài hè phố, thích thú cởi áo cởi quần các cô, các thiểm, các mợ, các chị, các em (các bác, xin thôi) không ngớt diễu qua trước cửa tiệm. Em này tròn hột mít, vòng mông vòng ngực vòng bụng chẳng vòng nào chịu thua vòng nào, chỉ được cái trẻ tuổi, chắc còn trinh. Tạm. Ba điểm thêm mười. Chị kia chân mày rậm đen, cẳng dài như cẳng ngựa, chắc lông bò đến rốn, đụ quên thôi. Tốt. Tám điểm trên mười. Mợ nọ tuổi tác tuy sồn sồn nhưng trông cũng gọn gàng ra phết, chiếc quần thun bó sát hai bên kẽ háng, vẽ rõ một đồng bằng tam giác phì nhiêu. Được. Sáu điểm trên mười. Thiểm nọ chác me Mỹ, mặt mày phấn son dày như cơm cháy, hai trái vú quá khổ nhảy chồm về phía trước, nếu không có cái xú chiêng màu đen nâng bên dưới, chắc chảy thõng đến rốn. Vất đi. Dzê rô điểm. Cứ thế, tôi ngồi dông dài cả tiếng đồng hồ, vừa cho điểm vừa hành lạc “hàm thự’ hết chị nọ đến em kia, hết thiểm này đến mợ khác. Tôi có biết đâu cũng trong thời gian này chị Hai lên phòng tôi dọn dẹp, thấy vết máu, thấy cái xì líp nầm bèo nhèo chỗ chân giường. Dù nhà quê và ngu đến cỡ nào thì chị cũng không thể không hiểu rằng với dấu tích ngổn ngang sau chiến trận đó, tại đây, trên chiếc giường tôi từng cùng với chị bày bao nhiêu trò cụp lạc du dương, đã có thêm một “con nhạn” bị hạ? Khi chị Hai dí vào mũi tôi những bầng chứng hùng hồn kia, tôi chỉ còn biết… cười trừ. Chị mắng nhiếc tôi không tiếc lời, nói tôi là một con quỷ dâm dục, bất kể luân thường đạo lý, chỉ cố làm thế nào thỏa mãn được con cặc thường trực cương cứng. Ban đầu tôi nghe và cúi đầu chịu lỗi. Quả tôi dâm dục thật, vô đạo thật, tôi rất xứng đáng để nhận chịu những lời đay nghiến của chị Hai. Nhưng đến một lúc tôi chợt khám phá chị chửi tôi không phải vì những lý do rất… đương nhiên kia, mà chỉ vì ghen, thì tôi thấy tự ái bị xúc phạm. Tôi lồng lên, một phần để trấn áp chị, một phần lòng tôi có bực tức thật:
“Chị không có quyền hỗn hào với tôi. Bộ chị tốt lành lương thiện làm à? Bộ không nứng lồn hàng đêm, không cắm sừng lên đầu thằng chồng cù lần từng bữa chắc? Này, làm ơn khép cái miệng lại giùm, còn rí ré tôi bảo mẹ đuổi chị bây giờ.”

Chị Hai nhìn tôi trân trối rồi vụt ôm mặt khóc ngất. Chị đã nhớ lại cái vị trí “con sen” của mình, chị đã nhớ lại “tháng chồng cù lần” đang ở dưới quê. Và chị tủi thân, chị xấu hổ. Tôi thấy có hơi tàn nhẫn, lòng chợt nguội đi, nhưng để ngăn chị từ sau đừng rầy rà nữa, tôi cố làm mặt giận dữ đùng đùng bỏ lên nhà trên, không quên chụp vội cái xì líp của Tuyết nhét vào túi.

Chẳng ngờ hành động của tôi lại đưa đến một hậu quả vươn ngoài dự tưởng.

Tôi nghỉ giao hoan với chị Hai khoảng nửa tháng. Trong nửa tháng trời không có đàn bà, ăn quen nhịn không quen, tôi thật vô cùng khổ sở. Đêm, tôi không ngủ
được cứ lăn lộn trên giường, dương vật cứng ngắc. Bao nhiêu ìân định mò xuống phòng chị nhưng rồi tự ái giữ chân tôi lại. Không, phải để cho chị ấy làm lành, năn nỉ, chứ mình xuống nước thì thuế quá.

Chẳng đụ ai bằng xương bằng thịt được, tôi đành đụ “hàm thự’ bằng cách thủ dâm. Tôi cởi hết quần áo, ngồi tựa lưng vào vách tường, tròng cái xì líp của Tuyết lên mặt. Mùi lồn trinh nữ phảng phất, tôi le lưỡi liếm say sưa chỗ đáy Tay cầm cặc thụt, mát nhắm lại, tận dụng tối đa khả năng tưởng tượng, vẽ ra trong đầu cảnh làm tình với chị Hai, cảnh bú liếm, cảnh Tuyết quằn quại rên rỉ, và cả cảnh ba mẹ tôi giao hoan. Tất cả những kinh nghiệm tôi từng nhìn thấy, từng thực hiện với chị, với Tuyết, tôi mang ra “làm mồi” để tự thỏa. Chị Hai nói có phần đúng. Tôi là một con quỷ dâm dục. Không đêm nào tôi không thủ dâm, có đêm đến vài ba lần. Cái xì líp bị tôi dày vò nhai liếm đến bèo nhèo tả tơi. Nhưng thủ dâm tuy có sướng đấy, vẫn chỉ là “món chay”, làm sao bằng “món mặn”?

Cuối cùng, một đêm không chịu nổi cơn nứng, tôi suy đi tính lại một hồi, tự cho rằng mình là đàn ông, phải rộng lòng với đàn bà, nghĩa là phải… xuống nước trước. Tôi lý luận: xuống nước không phải hèn, chẳng việc gì xấu hổ, nó chỉ chứng tỏ tấm lòng rộng rãi của tôi đối với chị Hai, biết đâu nhờ đó mà chị cảm động, ra sức chịu chuộng phục vụ tôi hơn. Xét cho cùng, trên cõi đời này chỉ có đụ là trên hết, ngoài ra tất cả đều vô nghĩa, chẳng đáng quan tâm.

Yên lòng với giải pháp “đầu hàng trong danh dự” đó, tôi mò xuống phòng chị. Đến trước cửa, tôi đứng phân vân một hồi rồi nhè nhẹ cầm hột xoài xoay nửa vòng. Cửa không khóa. Tôi mở cờ trong bụng. Như vậy có nghĩa chị Hai rất muốn tôi trở lại với chị, và có lẽ đêm nào cũng bỏ ngỏ cửa chờ tôi. Muốn tạo cho chị một bất ngờ thích thú, tôi nghĩ nên lẻn vào phòng để chị đừng hay biết, rồi bất ngờ vồ lấy tấm thân phốp pháp, đè ra… Trời ơi, đã nửa tháng “chay tịnh”, tôi thèm đến dại cả người. Hẳn chị cũng vậy Hai con thú đang khao khát tột độ, tha hồ quần nhau sáng đêm.
Tôi đưa tay đẩy nhẹ. Cánh cửa phòng vừa hé mở một khe nhỏ, ánh sáng như sợi chỉ mỏng lọt ra ngoài. Qua khe sáng đó tôi nhìn thấy toàn bộ hoạt cảnh bên trong, và tôi giật nẩy mình!

Trên chiếc giường tôi với chị Hai thường hoan lạc, ba đang nầm duỗi dài cho chị Hai bú cặc. Tôi chết lặng nhìn trân trối cảnh tượng diễn ra trước mắt.

Chị Hai chồm hổm giữa đôi chân đang dạng rộng của ba, mông chổng lên, từ chỗ đứng của tôi nhìn vào, thấy rõ hai mép lồn chị sưng mọng và vòng hậu môn lõm sâu, tum túm. Chị Hai vừa bú vừa thụt. Hai tay ba vòi xuống ôm đôi vú của chị, bóp nắn. Như hôm đầu tiên tôi nhìn thấy ông với mẹ, lần này ông cũng rên rỉ kêu “sướng… sướng” luôn miệng. Chị Hai chợt ngẩng lên nói với ba:
“Nãy giờ em bú thầy, giờ đến phiên thầy bú em…”
Ba gật đầu:
“Xoay lại, đưa lồn đây cho thầy, úp lồn lên miệng thầy…”

Chị Hai làm theo lời ba. Chị dạng chân quì gối đặt ngay âm hộ vào miệng ông. Ba ngóc đầu thè lưỡi ngoáy lỗ lồn. Môi ông ép sát hai mép, lông lồn rậm và dài phủ kín mặt ba. Chị trườn lên trườn xuống, chà xát không biết mỏi cái “bàn chải” ướt nhèm nhẹp của chị trên chiếc miệng đang mở rộng. Bây giờ tôi mới khám phá chị Hai có một cuống họng thật sâu, cặc ba thuộc loại dài và lớn nếu so với những người đàn ông tôi biết sau này, vậy mà chị ngậm gọn ơ, tận gốc, kéo ra, quết vào một cách say mê thống khoái. Có ìân chị nói với tôi: “Tú tập cho chị biết bú cặc, bú riết, chị thành ghiền rồi Tú ơi, cứ mỗi lần nghĩ đến con cặc cương cứng của Tú, chị chỉ muốn ngậm hoài, ngậm suốt đêm, suốt ngày.” Tôi tức giận rủa thầm: Đồ quỉ cái dâm đãng, đâu phải chị chỉ muốn ngậm cặc tôi, mà chắc chắn bất cứ con cặc nào, của bất cứ ai chị cũng muốn ngậm hết. Loại người như chị, tốt nhất nên đi làm ớ . Làm ớ, mỗi ngày ngậm hàng chục con cặc, tha hồ sướng!

Cả hai bú liếm nhau thật lâu… Cuối cùng ba ngồi dậy, noi:
“Hôm nay mình chơi kiểu này, sướng lắm.”
“Kiểu gì thầy?”
“Đừng hỏi, từ từ sẽ biết.”
Ba tiến đến góc nhà. Nơi này có một bộ salon cũ thải ra từ năm ngoái, vất đi thì uổng nên chị Hai mang xuống dùng. Ba đứng cạnh bộ salon, ngoặc chị lại gần. ông bảo chị chổng ngược lên, mông tựa vào thành tựa, dạng háng thật rộng. Xong ông lại giường lục túi quần lấy ra một khúc nhựa màu da người, không đúng, một con cặc bằng nhựa, giống y như thật. Nhìn thấy món đồ lạ, chị Hai tò mò hỏi:
“ớ đâu có cái này vậy thầy?”
“à Năm trước thầy xuất ngoại mua chơi…”

Rồi không đợi chị Hai hỏi tiếp lôi thôi, ông đứng khuỳnh chân cho thấp ngang tầm miệng chị Hai, đút cặc vào mồm chị: “Bú đi Hai.”

VN88

Viết một bình luận