VN88 VN88

Nhét cặc vào đít Trương Hoài Thanh – Truyện 18+

Bọn tôi xem phim trò chuyện đến 9h thì Thanh bắt tôi tiến Thanh ra bến xe bus vì 9h30 là chuyến xe bus cuối cùng. Thanh là như vậy. Đến nhà phải bắt tôi xuống đón mới lên. Đi thì bắt tôi tiến mới về. Hãm lắm. Nhưng có lẽ tôi đã làm cho Thanh đi qua nhiều cung bậc cảm xúc nhất là hôm đi thực tế ở Hải Phòng do khoa tổ chức. Tôi đã làm cho Thanh vui, rồi làm Thanh dỗi, rồi làm Thanh shock và cuối cùng là hối tiếc. Chuyện thế nào hồi sau sẽ rõ

Đó là chuyến đi thực tế năm cuối mà chỉ có 2 khoa có là khoa Quản Lý và khoa Thương Mại. Khoa Quản Lý đi tam đảo, đi để xem họ tổ chức du lịch ra sao, phù hợp với ngành học. Còn khoa Thương Mại đi Hải Phòng để xem hoạt động bến cảng ở đó ra sao, hợp với ngành học của chúng tôi. Còn khoa tin thì không đi đâu cả. Khoa Kế Toán thì quá đông (tới 16 lớp, mấy trăm người) khó có thể tổ chức được. Lớp tôi ít người đi lắm vì phải ở nhà ôn thi chuẩn bị. Còn tôi thì muốn đi để về thăm lại cô bạn gái cũ của tôi hiện đang ở Hải Phòng. Nhưng Thanh thì cũng lưỡng lự ghê lắm. Vì lớp này cũng chán đi cũng chẳng vui. Nhưng cuối cùng thì Thanh cũng quyết định đi là vì tôi năn nỉ mãi. Tối hôm đó, Thanh gọi cho tôi và nói sáng sớm mai sẽ qua đón tôi chở tôi ra trường. Nhưng cuối cùng thì tôi mừng hụt vì 11h đêm hôm đó Thanh gọi lại cho tôi là không đi chở tôi được, vì muốn đi xe ôm hay xe bus để đỡ phải gửi xe ngoài. Tôi cũng OK thôi. Tôi cũng là người dễ tính. Đó là điểm khác biệt duy nhất của tôi và Thanh. Thanh bảo tôi là đi nhớ cầm theo nhiều tiền để còn “vui vẻ” một chút. Tôi cười hề hề vì ngượng, tôi biết cái “vui vẻ” là gì rồi. Tôi vẫn còn là trai tân mà, ngại lắm. Với cả chim cò tôi ngắn thế không biết mấy ả cave đó có cười vào mũi mình không nhỉ? Nhưng kỳ thực tôi cũng thử cái cảm giác đút cu vào lồn phụ nữ nó như thế nào. Nhưng đau đớn thay, tôi lại hiến dân sự trinh trắng của mình không phải cho mấy ả cave đó mà lại là cho Thanh vào một đêm đáng nhớ tại nhà Thanh chứ không phải là tại chuyến đi Hải Phòng. Chuyện đó tôi sẽ nói sau. Tôi cầm theo 120.000 VNĐ. Tiền xe cộ ăn uống đã có nhà trường lo.
Sáng hôm đó tôi đến khá sớm, tôi tìm được chỗ gửi xe qua đêm, vì tôi phải đi đến 2 ngày. Tôi tìm chỗ gửi xe xong thì còn đi lang thang một chút. Một lúc sau Thanh được bố chở đến. Nhưng tôi không biết đó là bố Thanh, tôi tưởng đó là xe ôm. Nhiều ôm xe ôm bây giờ trông còn trắng trẻo đẹp trai và sang tướng hơn mấy ông làm văn phòng. Vì mấy ông nhà quê đó chịu khó học nên làm to làm lớn chứ sao. Đến khi Thanh bảo với tôi:
– Mày không chào bố anh à?
– Ơ, dạ. Cháu chào bác
Tôi quay lại chào vội vàng nhưng vẫn không kịp. Bố Thanh đã phóng xe đi từ lâu. Tôi quay sang xin lỗi Thanh:
– Xin lỗi anh, em không biết. Bố anh nhìn trẻ và đẹp trai hơn bố em nhiều đấy
– Bố nào con nấy mà
– Úi giời, hãm
– Hê hê hê
Thanh đi nghỉ mà xách theo cái vali trông như là đang đi công tác nước ngoài ấy. Thanh và tôi ngồi uống nước một chút, chờ xe chạy. Chúng tôi lên xe và đương nhiên là ngồi cạnh nhau. Tôi thì ngồi ngó nghiêng con đường cao tốc dẫn đến Hải Phòng lơ ngơ như là bò đội nón. Tôi chỉ biết đến con đường cao tốc dẫn về quê nội của tôi thôi. Còn Thanh thì ngồi đọc truyện. Tôi bảo Thanh:
– Anh đừng đọc truyện trên xe dễ bị nôn lắm
– Anh mày không bao giờ bị nôn vì đi xe cả.

Thanh ngồi đọc truyện, không nói gì với tôi cả nhưng tôi có thể đọc thấy ánh mắt vui tươi của Thanh. Thanh là một chàng trai sinh vào ngày 14/11/1981 (Hùng thằng bạn thân năm thứ nhất của tôi sinh vào ngày 13/11/1981 thế mới trùng hợp, cách nhau đúng một ngày) vậy là thuộc cung Thần Nông. Theo như bói thì những chàng trai Thần Nông thường tỏ ra hờ hững với người mình yêu khi ở chỗ đông người, nhưng khi chỉ còn lại một mình chàng với người đó thì bạn sẽ thấy chàng bốc lửa yêu đương như thế nào. Chuyến đi Hải Phòng đã chứng minh cho vế đầu tiên. Còn vế thứ 2 thì hoàn toàn đúng trong cái đêm “bốc lửa” của chúng tôi tại nhà Thanh. Ngoài ra những chàng trai Thần Nông rất quan trọng chuyện xác thịt nên thường bỏ qua giai đoạn hôn mà “vào trận” luôn. Điều này tôi cũng thấy đúng trong cái đêm đó. Tôi cũng không chắc, cũng có thể là Thanh muốn ái ân với phụ nứ (tức là có cả hôn và đụ) nhưng với tôi Thanh chỉ muốn đụ thôi vì để thoả mãn tình dục. Nhưng tôi đâu có đẹp trai gì để Thanh nổi cơn ham muốn với tôi.
Trở lại câu chuyện ở chuyến đi ở Hải Phòng. 8h sáng hôm đó, chúng tôi nghỉ chân ở Hải Dương để ăn sáng. Tôi ăn ổ bánh mỳ 4h sáng hôm đó nên đến 8h tôi đã đói. Tôi và Thanh và Nội – thằng con trai thứ 3 của lớp tôi đi trong chuyến đi Hải Phòng này, thực ra còn có cả Cường và Vũ. Nhưng 2 gã này thuộc vào loại mọt sách nên không thuộc tầng lớp của chúng tôi. 3 chúng tôi ăn phở. Ăn xong thì tôi và Thanh không ai rủ ai cùng đi vệ sinh. Đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi đi vệ sinh cùng nhau. Nhưng những lần trước chúng tôi đi ở trường, có vách ngăn nên tôi không nhìn thấy và cũng không để ý làm gì. Nhưng ở đây không có vách ngăn nên tôi vô tình nhìn thấy một chút đầu chim của Thanh, đúng là nó cũng đen thật. Còn Thanh thì nhìn thấy chim tôi từ lâu rồi. Đó là một buổi chiều tôi đang ngủ say thì Thanh đến. Và Thanh gọi tôi dậy bằng cách đạp nhẹ vào con chim đang cứng ngắc của tôi. Tôi tỉnh giấc và tôi gọi Thanh và cho Thanh xem chim của tôi và nói:
– Anh ơi, theo anh thì cái của em có bé hay ngắn không?
– Eo ơi, của thằng này đen thế. Không bé đâu, to đấy. Có điều hơi ngắn. Nhưng hình như là nó chưa hểt cỡ
– Không, hết cỡ rồi đấy anh ạ. Và nó chỉ được 10cm thôi
– Thế thì của mày hơi ngắn thật
– Uh giá như nó dài thêm 3 hay 4 cm nữa thì ổn đúng không anh
– Uh, nhưng chả sao đâu “phệt” được hết.

Sau khi ăn uống xong, mọi người lại lên xe và đi tiếp. 9h tôi đến được Hải Phòng. Mọi người vào nghe một vài nhân viên ở một công ty xuất nhập khẩu nào đó truyền lại kinh nghiệm. Nhưng tôi thì xuống xe và gọi cho bạn gái cũ của tôi ra nói chuyện một chút thôi. Tôi nghĩ là tôi và cô ấy cũng chưa chính thức nói lời yêu, lại xa nhau gần 2 năm rồi nếu có gặp lại nhau thì cũng chỉ đi uống nước một chút thôi. Nhưng ai ngờ nàng lại nhiệt tình tới mức kéo tôi đi hết cả buổi sáng. Chụp tới 18 cái ảnh Hàn Quốc. Khi tôi về đến nơi tập trung thì mọi người đã đi ăn hết rồi. Tôi lại phải chạy đi tìm. Tìm mãi mới thấy cửa hàng ăn đó. Thanh nhìn thấy tôi thì chẳng nói gì. Tôi biết là Thanh đã giận tôi. Nhưng bạn gái đang chờ tôi quay về và đi ăn cùng cô ấy. Nên tôi đưa số điện thoại di động bạn gái tôi cho Thanh bảo Thanh nếu có đi đâu nữa thì gọi cho tôi với. Rồi tôi đi. Thanh ái ngại và cho vào túi và không nói với tôi câu gì. Tôi và bạn gái của tôi ăn hết 4 suất bún chả. Không hiểu sao hôm đấy tôi đói thế không biết. Ăn xong thì chúng tôi đi uống nước mía, uống nước vối, ăn dứa…. và đi vào trung tâm phụ sản nạo phá thai gần đó để….. đi vệ sinh. Lúc ra gặp mấy đứa bạn trêu là dẫn bạn gái vào đây để giải quyết hậu quả, làm tôi ngại gần chết. Trước lúc lên xe, cô ấy còn dúi cho tôi một cái bánh ngọt để ăn cho đỡ đói. Cô ấy cứ trách tôi còn chờ bao lâu mới đi thế mà cuống cả lên biết thế thì đi thêm lúc một lúc nữa. Tôi chỉ còn biết nhe răng ra cười trừ. Tôi chỉ còn 50.000 trong người đi nữa thì về Đồ Sơn, chẳng may phải nộp thêm tiền ăn thì sao. Cô ấy bảo tôi là về đến Đồ Sơn thì gọi cho cô ấy, cô ấy sẽ nói cho tôi quyết định là có ra Đồ Sơn chơi với tôi không và rất có thể sẽ chở tôi về Hải Phòng chơi thêm một ngày nữa. Cô ấy làm tôi xúc động vì những tình xưa nghĩa cũ mà cô ấy dành cho tôi thật ấm nồng. Khi vừa lên xe, Thanh bảo tôi ngồi ra ghế sau cho nó thoáng. Tôi đã biết là Thanh giận tôi rồi. Tôi cố làm lành bằng cách đưa Thanh xem luôn 9 cái ảnh vừa chụp nóng bỏng tay cho Thanh xem. Thanh xem lướt qua rồi trả lại cho tôi mà vẫn không nói gì. Tôi thẫn thờ ngồi xuống và nhìn cảng Hải Phòng nắng nóng như đổ lửa mà trong lòng buồn vời vợi. Tôi biết làm sao khi một bên là bạn thân của tôi còn một bên là bạn gái cũ cuả tôi. Thực sự là nếu tôi biết là cô ấy kéo tôi đi cả buổi sáng thì tôi đã xin phép anh ấy. Nhưng……Thanh ơi sao anh không hiểu và thông cảm cho em. Ra đến cảng Hải Phòng. Chúng tôi chụp ảnh kỷ niệm. Tôi ngồi xuống cạnh Thanh và Thanh cũng không thèm nhìn tôi. Khi lên phòng xuất nhập khẩu của cảng, vì ghế của văn phòng cũng ít, nên thường là 2 người ngồi một ghế. Tôi tìm được chỗ ngồi và nhìn Thanh vì nghĩ là Thanh sẽ ngồi chung ghế với tôi. Nhưng cuối cùng thì Thanh ngồi vào lòng của Hoà – một người bạn của đã từng học cùng hội trường của tôi năm ngoài. Hoà cao to khoẻ mạnh nên Thanh có thể ngồi vào lòng một cách thoải mái.

Về đến Đồ Sơn, sau khi đã chọn được phòng, tôi, Thanh, Nội và Lập – người học ở lớp Kinh Doanh Thương Mại Quốc Tế ở một phòng, còn 2 gã “tiến sĩ” kia thì chung nhau thuê một phòng khác ở khách sạn bên cạnh cho nó rộng rãi thoải mái. Sau khi đã thay quần áo dài bằng những bộ đồ mặc ở nhà trẻ trung khoẻ mạnh, tôi chui vào nhà tắm để đi đại tiện. Định bụng là sau đó sẽ rủ thanh đi dạo bãi biển Đồ Sơn để xin lỗi, lúc ngồi trên xe đông người quá. Nhưng khi tôi đi ra thì Thanh đã rủ Nội đi chơi từ lâu (vì muốn trêu tức tôi mà). Tôi đi ra bãi biển và đi dạo một vòng mong tìm được Thanh. Nhưng vẫn không thấy. Tôi lên phòng mở TV. TV ở đây có truyền hình cáp. Tôi mở kênh MTV, tôi thích nhạc quốc tế lắm và chỉ mong sao nhà mình có truyền hình cáp để được xem nhạc quốc tế suốt ngày trên MTV, khỏi phải đi sưu tầm VCD như bây giờ. Nếu như mọi lần tôi sẽ rất vui khi được xem MTV miễn phí như thế này. Nhưng hôm nay mọi suy nghĩ của tôi đều hướng về Thanh. Thanh về và tôi buông lời hỏi Thanh
– Anh đi đâu về vậy?
– Anh đi dạo. Nội vào tắm với tao đi.

Thanh vẫn đang tiếp tục cố tình trêu tức tôi, Thanh rủ Nội vào tắm cùng. Tôi còn đang ngẩn ra. Nội đã vào nhà tắm rồi, còn Thanh đang cởi quần dài mặc mỗi chiếc quần lót đang lúi húi lấy gói dầu gội đầu nhỏ rồi chuẩn bị vào tắm. Trong khi tôi đang chốt cửa, và hạ hết rèm cửa xuống để người ta khỏi nhìn thấy một lũ con trai đang “hở hang” như thế. Thanh nhìn tôi. Tôi cũng nhìn Thanh. Rồi đột ngột Thanh cởi nốt quần lót. Thanh đang nude 100% trước mặt tôi. Tôi tia xuống cu của Thanh, nó dài và hơi nâu và vẫn còn đang mềm. Tôi tia rất nhanh rồi nhìn đi chỗ khác ngay. Thanh đi vào nhà tắm với Nội. Còn tôi thì vẫn còn đang…….bối rối (có lẽ là vậy) mà tôi cũng chẳng biết chỉ biết là tôi đang nứng, vì cái gì vì chim của Thanh. Chim Thanh cũng không khác gì chim anh trai của tôi ở nhà hay chim của thằng Cường Đen – tình địch của tôi hồi năm thứ 2. Vậy tại sao tôi lại nứng. Nội gọi tôi lấy hộ Nôi cái quần lót ở trong túi. Tôi lấy và mở cửa ra đưa cho Nội. Nội vẫn mặc quần lót khi tắm, còn Thanh thì nude 100%. Chim của Thanh vẫn mềm. Trong khi mặc dù Nội vẫn còn mặc quần lót vậy mà cu đã dựng ngược trong cái quần lót của Nội rồi. Nội lông lá khắp người nhìn như là người Ý hay người Pháp gì đó vậy. Phải công nhận là Thanh điều khiển cảm xúc tốt thật. Nếu là tôi thì chỉ cần tôi thoát y và tự nhìn ngắm cái cơ thể béo ú và con chim ngắn tũn của tôi trong gương khoảng 5 phút thì tôi cũng đã thấy nứng rồi chứ chưa nói đến là thoát y trước một ai đó, dù là con trai với nhau. Còn đương nhiên, chỉ cần nghĩ đến một người phụ nữ trần truồng trước mặt tôi thì tôi chắc rằng cu tôi nó phải cứng hơn thép nguội ấy chứ. Tôi khép cửa đi ra. Nội đã tắm xong. Thanh vẫn còn đang tắm. Tôi cởi bỏ quần áo và bước vào nhà tắm. Tôi hỏi Thanh:
– Anh tắm xong chưa?
– Thì mày cứ vào đi
Tôi tiến vào, dựa đầu vào vai Thanh để nước nóng làm ướt đầu của tôi. Con cu cứng ngắc của tôi chạm vào mông Thanh. Tôi cố làm lành với Thanh bằng cách
– Em kỳ lưng cho anh nhé?
– Ùh
Tôi kỳ lưng cho Thanh và thỉnh thoảng dựa đầu vào vai Thanh để vòi nước làm ướt đầu và cơ thể của tôi, chứ không thì lạnh lắm. Tôi định xin lỗi và giải thích thì Thanh lại đi ra vì hình như có ai đó vừa vào phòng
– Thôi tao đi ra đây, hình như có người vào phòng
– Cứ từ từ đã, anh đã tắm xong đâu
– Thôi, ngại lắm
Rồi Thanh đi ra, tôi lại chưng hửng, tôi vẫn không có được cơ hội để làm lành với Thanh. Tôi tắm, hình như tôi để quên quần lót ở ngoài, tôi gọi:
– Anh Thanh ơi
– Không có ai đâu ra đi

Tôi mở cửa đi ra, nhưng người nằm trên giường không phải là Thanh mà là Lập, người ở cùng phòng với chúng tôi. Tôi hơi giật minh. Tôi đang nude 100% trước một boy khác. Lập cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi nude như vậy, nhưng cũng giống như tôi vừa t«iy khi nhìn Thanh. Lập cũng tia nhanh cu của tôi rồi tia đi chỗ khác, cũng may lúc đó nó đang ở tình trạng nửa cứng nửa mềm nên nhìn nó cũng không thảm hại lắm chứ nếu không thì chắc Lập sẽ phải thốt lên vì chim tôi ngắn quá thì ngại lắm. Tôi lục lấy quần lót của mình ở trong túi. Đúng lúc đó Thanh và Nội lại vừa đi đâu về mở cửa và cả hai cùng kêu lên khi nhìn thấy tôi đang nude. Tôi thì ngượng quá và phi vào nhà tắm ngay lập tức. Tôi gọi Lập vào tắm luôn không nước nóng lại hết. Nhưng Lập từ chối. Tôi tắm xong đi ra thì Thanh và Nội lại đi chơi. Dễ hiểu thôi Thanh muốn trêu tức tôi vì tôi đã bỏ Thanh đi đâu đó (thực ra tôi đi thăm người yêu cũ của tôi, mà thời gian đi chơi bị kéo dài hơn dự kiến, tôi không biết phải giải thích điều này thêm bao nhiêu lần nữa nhỉ) hết cả buổi sáng. Mà nhất là Thanh đi Hải Phòng là vì tôi. Tôi hiểu Thanh mà vậy mà tại sao Thanh lại không hiểu cho tôi. Những suy nghĩ đó đã làm cho kênh MTV không hấp dẫn tôi như mọi khi. 6h chiều Thanh và Nội về. Nội nằm trên giường bên này, Thanh nằm bên giường bên kia, tôi ngồi trên giường của Thanh. Thanh thì kể hết cho Nội nghe chuyện tình lịch sử của Thanh và Quỳnh – điều mà tôi đã rất nhiều lần hỏi nhưng Thanh không nói và tôi tôn trọng Thanh cũng không hỏi nữa. Thế là sao cơ chứ. Dù tôi, Thanh và Nội học cùng một tháng này nhưng Thanh chưa bao giờ nói chuyện với Nội, vậy mà nay….. Thanh đã tâm sự những chuyện riêng tư của mình cho Nội, trong khi Nội thậm chí chỉ ầm ừ cho qua chuyện chứ còn cũng không quan tâm. Tôi ngồi đợi Thanh và Nội nói chuyện xong trong nỗi buồn và tức tối. Tôi bắt đầu kể cho Thanh nghe tôi đã đi đâu và làm gì cả buổi sáng hôm đó. Tôi nói tất cả chỉ còn thiếu mối nước nói câu xin lối Thanh trước mặt Nội. Thanh vẫn còn giận nên cũng chỉ ầm ừ rồi chỉ phán một câu: “Mày đúng là thằng dại gái”.
Trưởng nhóm chuyến đi hô hào mọi người xuống ăn cơm. Và tôi xuống ăn cơm. Và Thanh vẫn tiếp tục thân thiện với Nội ngay trước mặt tôi, gắp thức ăn cho Nội, rót bia cho Nội vâng vâng và vâng vâng…..Tôi chỉ biết ngồi ăn và ngồi nghe Thanh nói. Ăn xong, tôi lại lên phòng và xem MTV, còn Thanh và Nội lại nói chuyện đàn bà nào là nhìn thế nào để biết con đó còn trinh hay mất trinh, rồi làm thế nào để không bị xuất tinh sớm…..Chương trình MTV phát sóng chương trình giới thiệu về các hướng dẫn vũ đạo nổi tiếng thế giới, người đã từng hướng dẫn vũ đạo cho User, Nsync, Christina……. Những màn trình diễn tuyệt đỉnh của những người hướng dẫn vũ đạo này đã làm gián đoạn câu chuyện của Thanh và Nội. Thanh thốt lên:
– Bọn này nhảy nét nhỉ?
– Nhìn thế thôi chứ không khó lắm đâu.
– Mày có nhảy được thế không mà tinh vi
– Tí nữa sẽ biết

VN88

Viết một bình luận