VN88 VN88

Nhìn con cặc của anh đã quá – Truyện 18+

Kiên lại cười rồi kìa, nhưng đó vẫn chưa phải là nụ cười tươi vui của Kiên mà tôi quen biết.
Thế là mấy hôm sau đó, buổi sáng tôi ra chỗ làm, trưa về ăn cơm khẩn cấp, rồi tạt qua nhà Kiên luôn, mang cái USB có sẵn bài vở của Kiên mà tôi đã đánh sẵn để đến nhà Kiên đánh tiếp. Không phải là sợ tốn tiền điện nhà tôi. Mà là vì tôi biết những người đang thất tình rất sợ ở một mình, vì khi ở một mình thì lại sẽ nhớ đến người yêu. Tôi biết cái cảm giác đó. Tôi ngồi đó đánh máy, thỉnh thoảng trò chuyện để làm cho Kiên vui. Nhưng Kiên chỉ ầm ừ, mặt mũi vẫn thoang thoáng buồn rồi chìm vào giấc ngủ. Thế là tôi lại ngồi cần mẫn với công việc của mình không nói gì nữa cả. Đeo cái headphone đã cắm sẵn vào cái computer để nghe nhạc. Nhưng tôi cũng không dám mở to như mọi lần. Chỉ dám mở khẽ vì để chẳng may Kiên có dậy và gọi cho tôi để nói chuyện hay tâm sự thì tôi còn nghe thấy. Tôi thấy Kiên ngủ cả chiều đấy, nhưng tôi có thể nhận thấy Kiên không ngủ ngon giấc lắm cứ trở mình suốt thôi. Đúng rồi nhớ người yêu lắm ngủ sao được. Tôi cũng đã từng như vậy. Tôi bỏ headphone xuống, save cái file mà tôi đang đánh lại rồi tiến đến chỗ Kiên nói với Kiên là:
– Anh ngủ nhiều rồi đấy, dậy đi. Đừng ngủ nhiều thế, tối không ngủ được đâu. Cho anh nghe bài này hay lắm. Nhưng trước hết anh hãy đọc lời dịch của bài hát đã.
– Bài gì thế?
– You’ll see của Madonna và I learned from the best của Whitney.
– Thôi anh chẳng đọc đâu. Em thích bài gì thì anh cứ mở. Anh nghe tuốt mà.
– Nhưng em nghĩ 2 bài này sẽ làm cho anh cảm thấy khá hơn.
– Anh khá rồi mà.
– Đừng tự dối mình như thế. Ah mà thôi, anh đọc bài báo này vui lắm. “Máy vi tính và bạn gái, bạn nên yêu ai hơn”. Anh đọc bài này không cười mới là chuyện lạ.
– Thế cuối cùng thì là cái gì hơn?
– Cái máy tính hơn rồi? Vì nhiều lý do lắm. Máy vi tính, không bao giờ hỏi bạn có bao nhiêu cái máy tính trong nhà ngoài nó này. Máy vi tính không bao giờ so sánh bạn với những ông chủ trước đó của nó. Máy tính có thể chờ bạn bao lâu cũng được. Và bạn có thể dùng nhiều máy tính cùng một lúc…. Nhiều cái vui và chí lý lắm. Anh đọc mà xem
Kiên cầm nó một cách miễn cưỡng có lẽ vì không muốn làm tôi mất hứng vì Kiên hiểu là tôi đang muốn làm cho Kiên vui mà. Kiên đọc và nở những nụ cười Mona Lisa. Mà Kiên khi cười là hi hi hi ha ha ha rất sảng khoái. Vậy mà hãy xem con bé thực dụng đó đã làm Kiên thành ra thế nào kia kìa. Tôi bực quá đi. Trong khi tôi chỉ ước giá như tôi là con gái để có thể làm vợ Kiên một cách chính thức. Được vậy đời tôi đâu còn gì sung sướng hơn. Nhưng đằng này tôi lại là con trai. Vậy mà con quỷ cái đó không biết quý trọng những gì mình có. Tôi tức thay cho Kiên và ghen tị với con bé đó. Nhưng không biết làm thế nào khác hơn. 5h chiều rồi tôi phải về thôi. Về ăn cơm rồi lại quay lại với Kiên. Bố mẹ Kiên và Kiên mời tôi ở lại ăn cơm. Nhưng tôi ngại quá, tôi ăn vạ ở nhà Kiên cả buồi chiều rồi còn gì. Tôi về và tối hôm đó lai ra nhà Kiên và tối hôm đó tôi đã sướng đến nỗi suýt nữa con tim rơi khỏi lồng ngực khi đựoc Kiên mời ở lại ngủ. Chuyện thế nào hồi sau sẽ nói rõ.

Tối hôm đó, tôi ăn vội bát cơm và lấy lý do đi tham dự một lớp tập huấn ngắn về kỹ năng quản lý về buối tối (tôi đã photo được tài liệu lớp tập huấn này tại văn phòng của tôi) để đến chỗ Kiên để tiếp tục công việc của mình. Nhưng cái chính là nói chuyện để cho Kiên vui. Hôm nay, bố Kiên đi công tác, mẹ Kiên và em gái của Kiên vào viện chăm sóc bà bác đang bị ốm. Thế là có mỗi mình Kiên đang ở nhà để trông nhà. Mà người đang thất tình không nên ở nhà một mình. Sau khi dùng cơm. Tôi mang toàn bộ những tờ báo hoa học trò mà tôi sưu tầm từ hồi học trung học mang đến cho Kiên đọc. Vì trong những bài báo này có rất nhiều truyện cười rất vui đặc biệt là truyền cười của nước ngoài được dịch ra tiếng Việt rất dí dỏm và thông minh. Đó là thứ duy nhất có thể làm cho Kiên vui và cười trong khoảng thời gian này. Nhưng Kiên vẫn đang giấu tôi nỗ lực níu kéo cái con bé thực dụng đó. Bằng chứng khi tôi nghỉ tay đánh máy để đi vệ sinh một chút thì Kiên đã ngồi dậy để gọi điện cho con bé kia, lúc tôi vào đến cửa thì nghe thấy đoạn hội thoại như sau và tôi đã đứng ở ngoài nghe Kiên nói hết thì mới vào mà trong lòng buồn thay cho Kiên và tôi muốn tát vào mặt con bé quá đi mất:
– Em nói đi, anh phải làm gì, để em qụay về với anh. Anh đã làm gì sai, thì em nói đi. Chúng mình yêu nhau chừng đấy năm còn điều gì làm em ngại ngùng nữa sao?
– Em biết là anh đang theo học một lớp quản trị mạng để mong tìm một công việc có khả năng tài chính tốt hơn cho cuộc sống của chúng ta mà. Giờ em ma bỏ anh thì anh còn nỗ lực để làm gì nữa?
– Nhưng anh đã làm gì sai cơ chứ.
– Có thể anh không giàu, anh cũng không giỏi toàn diện nhưng có một điều chắc chắn dù anh có khổ thế nào cũng không bao giờ anh để cho em khổ cả.
Kiên im lặng một lúc chắc là con bé đó vẫn kiên quyết từ chối Kiên thì phải. Một lúc sau Kiên nói:
– Uh, thôi thì, anh hy vọng là em sẽ hạnh phúc bên người mới. Chúc em hạnh phúc.
Và hình như cô ta đã cúp máy rồi nhưng Kiên thì vẫn còn bần thần một lúc rồi mới bần thần cúp máy xuống và buồn trông thấy. Một lúc sau thì tôi mới đi vào. Kiên hỏi luôn:
– Chắc em nghe thấy rồi đúng không?
– Uh, nhưng em không muốn vào vì…. Em cũng không biết nói với anh thế nào nữa. Em muốn gào lên với anh sao anh….stupid thế. Cô ấy đã phản bội anh như vậy mà anh vẫn còn nghĩ đến cô ta. Nhưng nghĩ cho cùng thì anh quá nặng tình mà. Trách anh sao được. Anh là cứ giống…..
Tôi đang định nói là Kiên giống tôi nhưng lại thôi chẳng nói nữa. Kiên hỏi tôi:
– Em chưa thực sự yêu một ai nên là em không hiểu được đâu.

Tôi chỉ biết cười trừ mà thôi. Tôi đành giả làm một chàng trai ngây thơ chưa yêu bao giờ vậy. Chứ nào tôi có dám để cho anh ấy biết là tôi không những đã yêu mà còn đã sex biết bao nhiêu lần với người ấy của tôi rồi. Nhưng tôi không thể nói vì người tôi yêu là con trai. Đồng hồ đã điểm 10h đêm. Tôi hỏi Kiên:
– Anh đã ngủ chưa?
– Để làm gì hả em
– Nếu anh chuẩn bị ngủ thì em về. Còn không thì em ở lại đây đánh nốt, cũng sắp xong rồi mà.
– Thôi thế thì tối này ở đây ngủ với anh đi. Gọi điện về cho gia đình đi
Tôi có nghe nhầm không nhỉ? Tôi ngủ lại đây với Kiên. Tôi sung sướng cuối cùng thì tôi cũng đã được ngủ với người tôi yêu rồi. Tôi thấy con tim mình đập loạn nhịp lên. Có khi lần đầu tiên của tôi với người ấy tôi cũng không thấy con tim mình đập nhiều như thế này. Kể cả đêm nay tôi có không được sờ vào con cu đẹp của Kiên, hay không được mút cu cho Kiên hay là làm cái gì đó với Kiên thì đêm nay sẽ là một đêm đáng nhớ với tôi. Tôi đang cố gắng bình tĩnh trở lại để không lắp bắp. Kiên thấy tôi đang thần ra mới hỏi tiếp:
– Sao vậy? Có việc phải về tối nay thì em cứ về đi. Anh ngủ một mình cũng được
– Không. Không có việc gì. Để em ngủ lại đây với anh. Chứ anh đang thế kia ngủ một mình buồn lắm đó.
– Bây giờ kể cả bây giờ có một cô gái trần truồng nằm bên cạnh anh thì anh vẫn cứ buồn ấy mà. Có điều là…. Thôi em ở đây ngủ với anh nhé. Gọi điện về nhà đi.
– Ôi thế thì anh bị bệnh bất lực à? Hỏng hỏng rồi. Hi hi hi
– Bậy bạ, linh tinh quá. Gọi điện đi.
Tôi gọi điện về cho gia đình và đương nhiên là bố mẹ tôi đồng ý ngay. Vì thực ra bố mẹ tôi nghĩ rằng tôi vẫn là một chàng trai ngoan mà. Tôi chuẩn bị turn off cái computer để đi ngủ thì Kiên bảo:
– Em làm gì thì cứ làm nốt đi. Chiều nay anh ngủ nhiều rồi. Thức khuya một tí cũng được. Anh đọc nốt mấy bài báo này. Mấy cái này hay đấy.
Đến 11h thì tôi đã hoàn thành, tôi save vào trong USB để may mang ra in, 10 trang thì cũng không phải là nhiều lắm. Kiên bảo với tôi:
– Đánh xong thì để đấy anh in cho
– Thôi để em in, 10 trang không nhiều lắm đâu. Nếu nhiều hơn thì anh em mình campu “chia” nhé.
– Thế này mà không có cô nào yêu sao? Tốt bụng và nhiệt tình thế cơ mà.
Tôi chỉ cười rồi, tôi turn off cái computer rồi đi ngủ với Kiên. Trong khi Kiên đang mắc màn lên. Kiên hỏi tôi:
– Có mặc quần đùi ở trong không thì cởi quần dài ra cho nó đỡ vướng víu.
– Em chỉ mặc mỗi underwear, nếu anh không ngại thì cho em cởi ra, mặc quần bò vướng víu lắm
Trời, sao tôi đang giống như con đĩ đang kiếm cớ để khoe hàng thế này. Hồi tết, tôi đi chơi Yên Tử ngủ ở nhà trọ vẫn mặc quần bò mà vẫn ngủ được đấy thôi. Kiên hơi ngại một chút nhưng vẫn bảo tôi.
– Uh thì em cứ cởi ra. Đàn ông với nhau mà ngại gì.

Nhưng thực ra con cu của tôi đang nứng khi nghĩ đến việc ngủ chung với Kiên nên Kiên cảm thấy hơi ngại chỉ dám nhìn qua chỗ đó của tôi và hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy cái đó của tôi đang dựng ngược trong cái quần lót của mình. Nhưng Kiên vẫn tỏ ra bình tĩnh và chỉ nhìn lướt qua một chút rồi thôi. Công nhận là Kiên hiền và lành thật đấy, chẳng bù cho người ấy của tôi cũng chính vì thế mà tôi mới yêu Kiên mãnh liệt đến vậy. Trong đêm đầu tiên đáng nhớ, tôi đã đắp chân đi ngủ rồi mà người ấy còn quay sang “quấy rối tình dục” tôi. Tôi nằm xuống bên cạnh Kiên. Chúng tôi cũng không ngủ ngay mà Kiên còn đang kể cho tôi nghe chuyện của Kiên và cô ấy. Lần đầu tiên Kiên và cô ấy gặp nhau như thế nào. Những giây phút vui vẻ, những kỷ niệm đẹp…. nhưng tất cả chỉ còn là quá khứ. Kiên kể bằng giọng kể chậm rãi và trầm buồn. Thật khác với Kiên khi kể chuyện gì nghe cũng thật là sôi nổi. Tôi thấy con tim cứ nhói đau khi Kiên yêu cô ấy nhiều đến vậy. Thế mà cô ấy đâu có trân trọng điều đó. Chẳng bù cho tôi, chỉ cần tôi được yêu Kiên trọn vẹn một ngày thôi thì tôi sẵn sàng sống cô đơn suốt quãng đời còn lại của mình cũng được. Kiên ơi, em yêu anh quá đi mất thôi. Nói chuyện một lúc thì Kiên cũng ngủ, và tôi cũng vậy. Nhưng làm sao tôi ngủ được khi tôi nằm cạnh người con trai mà tôi yêu. Tôi muốn được ôm Kiên, được hôn lên môi Kiên, được liếm vào con cu đó. Lại muốn được thưởng thức cảm giác của trò chơi khoái lạc đó cùng với Kiên như là tôi và người ấy. Nhưng tôi lại phải nằm đây và cố tỏ ra bất động như thể tôi là một chàng trai bình thường như bao chàng trai khác. Bực bội thật đấy. Điều đó càng làm tôi cảm thấy nứng khủng khiếp và thật khó mà kiềm giữ được nữa. Tôi thấy cơ thể mình nóng bừng, con tim đập loạn nhịp như là lần đầu tiên của tôi và người ấy vậy. Tôi cứ phân vân Kiên ngủ say chưa nhỉ để tôi con ôm Kiên một cái. Ah, không, ôm thì không sao? Cái chính là tôi muốn gác chân lên cái đó của Kiên cơ. Mà nếu Kiên ngủ say nữa thì tôi muốn sờ nắn nó một chút. Tôi nhớ lại con cu trắng trẻo dễ thương của Kiên mà tôi đã từng được nhìn thấy trong một lần Kiên đi vệ sinh. Nhưng không. Kiên đang thất tình. Mà khi đã thất tình thì không ngủ được ngay đâu, còn trằn trọc chán. Tôi cũng đã từng như vậy. Giá như Kiên có cái tật gáy to khi ngủ say nhỉ? Không, gáy nhỏ thôi. Chứ gáy to thì tôi mất ngủ đêm nay với Kiên mất. Mà không khéo đêm nay tôi mất ngủ thật ấy chứ. Đã lạ nhà thì chớ lại còn nằm cạnh Kiên thế này. Giờ thì tôi hiểu sao người ấy của tôi, tối hôm đó lại bạo dạn đến thế, dám ngang nhiên quấy rối tình dục tôi dù tôi đã ngủ rồi. Nếu tôi mà không phải cũng thích thích anh ấy một chút mà tôi kêu toáng lên thì ôi thôi, người ấy của tôi biết giấu mặt vào đâu cho khỏi xấu hổ bây giờ. Người ấy của tôi, đẹp trai ngời ngời là thế, nhiều cô theo đuổi là thế, chim to như thế mà lại đòi sex với một người xấu trai hơn anh ấy, chim bé hơn anh ấy, nghèo hơn anh ấy, nói chung là thua anh ấy mọi mặt, trừ khoản hát và nhảy. Nhưng giờ thì tôi hiểu là lúc đó người ấy cũng giống như tôi lúc này đây, nứng quá rồi, muốn “giải quyết” quá rồi. Không giữ nổi trong lòng nữa rồi. Đành liều mạng thôi. Nhưng may cho anh ấy, tôi đã không hét toáng lên mà đã cho anh ấy một đêm khó quên.

VN88

Viết một bình luận