Thạch Loan thèm quá, ước sao lúc đó có một cậu bé như thế để nàng cũng bắt chước như mẹ, làm giống hệt. Bỗng có tiếng bước chân ai đi ngoài hành lang gần lại chỗ Loan đang ngồi. Nàng ngước mắt nhìn: đó là anh Xuyên, nhân tình của chị Thu, chị nàng. Loan đứng ngay dậy. Xuyên mở miệng vừa định hỏi cái gì đó, thì Loan đưa ngón tay lên môi “suỵt”, không cho chàng nói. Rồi Loan cầm tay Xuyên đi thẳng về phòng nàng, đóng cửa.
– Em đang nhìn lỗ khoá xem gì trong đó vậy? Xuyên hỏi.
– Mẹ em đang… đang… làm tình. Loan trả lời.
– Với bác trai hả?
– Không, với một cậu bé.
– Một cậu bé?
– Ừ, bé lắm. Khoảng 16 tuổi là cùng, tên Khoa.
– Cái gì, 16 tuổi? Tuổi đó thì làm sao biết gì mà làm tình.
– Vì thế em mới phải xem. Xem để biết cậu bé có làm ăn nên trò trống gì không. Và… và… Cuối cùng em thấy nó rành cũng không thua gì một người lớn. Mẹ em có vẻ mê nó lắm. Em đã ngồi đó xem trên nửa tiếng. Họ làm em… em…
– Em sao? Sao mặt em đỏ hồng lên vậy?
Xuyên giả vờ hỏi thế. Chứ thực ra chàng hiểu tại sao Loan ửng hồng đôi má, và vì sao Loan dẫn chàng vào đây… Cử chỉ khác thường của cô bé báo cho chàng biết: không phải tự nhiên Loan hạ giọng nói nhỏ chuyện phòng bên kia. Loan nói vì Loan đang thèm một người đàn ông bởi cảnh khêu gợi tình dục của mẹ nàng và cậu bé. Và lúc nãy, khi vừa bước vào đây xong, Loan đóng cửa, không quên khoá trái lại. Trong lòng cô đang muốn thực hành một dâm ý với bồ của chị mình!!!
Anh chàng Xuyên tim đang đánh trống lô tôTự nhiên rơi vào một hoàn cảnh mà lâu nay chàng chưa hề dám mơ ước. Tay chàng bỗng được Loan cầm, bóp nhẹ:
– Anh đến tìm chị Thu hả?
– Ừ, chị có nhà không em?
– Anh có hẹn với chị ấy hả?
– Không, bất thìh lình đến vì thấy nhớ Thu… Tại sao?
– Vậy thì chị em không có ở nhà. Em nghe đâu chị đi với Dì em ra Nha Trang thì phải. Chẳng biết khi nào về…
Giọng Loan vẫn nhỏ thận trọng Loan đứng sát, đối diện với Xuyên hơn. Anh chàng này đâm ra lung túng, vẻ mặt lo âu. Chàng không những lo Thu về bất ngờ, mà lo nếu bất cứ ai trong nhà biết được chàng đang có mặt ở trong phòng Loan, đang để Loan nắm tay… Chàng sẽ mất Thu. Đó là điều chàng chẳng muốn. Vì không dễ gì được làm rể nhà ông thầu khoán giàu có danh giá này.
Thấy Xuyên lo âu, lúng túng, cô bé Loan hỏi:
– Anh sợ chị em biết, phải không?
Xuyên đành làm ra vẻ đạo đức như một ông anh rể thực sự:
– Anh nghĩ, anh không nên có mặt trong phòng em một cách trái phép như thế này. Tại sao hai an hem mình không ra ngoài phòng khách ngồi nói chuyện thoải mái hơn?
Bắt mạch được sự giả đạo đức của xuyên, Loan càng đứng sát vào người Xuyên hơn. Loan làm thế vì cô nàng thấy Xuyên nói đạo đức, trong khi gương mặt, nhất là đôi mắt chàng không đạo đức tí nào. Ví dụ, nếu Xuyên không muốn hoặc không dám đứng trong phòng này, chàng có thể gỡ tay chàng ra khỏi tay Loan. Hoặc chàng có thể để Loan ra, đến mở cửa phòng, bước ra ngoài. Đằng này, đôi mắt Xuyên khờ hẳn, mặt chàng đỏ hồng, bàn tay chàng như có khuynh hướng muốn nắm tay của Loan … Và chỗ nút quần, thì cộm hẳn lên một cục…
Thình lình, trọn gương mặt Xuyên đanh lại. Vì Loan bất ngờ cổi các khuy áo, trình cặp vú căng no nhựa sống, đẹp một cách quyến rũ. Đôi vú như hai viên nam châm hút hết quả tim dại khờ của Xuyên. Hơi thở chàng bắt đầu lộn xộn. Hình như chàng bắt đầu hơi run. Run vì cơn dâm dậy lên không phải từ quả tim, mà từ những ham muốn nhục dục, xác thịt thấp hèn của bất cứ người đàn ông nào. Xuyên không cần thú tội, Thạch Loan cũng đọc hết được từ đôi mắt chàng những thèm khát rất trần tục. Nhìn đôi vú như hai quả lựu vừa chín tới, Xuyên quên phắt hết những khát vọng được làm rể nhà giàu, được trốn lính, được học thành bác sĩ, được vợ đẹp, con khôn v.v…
Thạch Loan lẳng lơ đứng sát người vào hơn. Hai vú nàng in sát ngực Xuyên. Ở dưới mu lồn Loan cạ sát vào chỗ u lên nơi quần của Xuyên. Mắt Loan, môi Loan chẳng còn cách môi Xuyên là bao nhiêu. Hơi thở Loan nồng lên mùi trái nhãn:
– Anh còn muốn ra phòng khách ngồi nói chuyện không?
Xuyên im lặng. Bỗng bên phòng bà Linh vang lên tiếng rên:
– Khoa ơi! Hai ngón ít quá em ơi! Cho chị thêm một ngón nữa được không? Đó mình ơi! Quậy đi. Mạnh nữa mới đã Khoa ơi! Úi, giống đụ quá. Sướng dễ sợ quá. Mau lớn đi anh. Anh qua khỏi 19 là ở luôn với em nghen Khoa… Còn mấy năm nữa anh mới mua khỏi 19. Lâu quá… Em chờ sao nổi. Thôi, cặc nhỏ cũng được, anh đút vô lồn em đụ đại đi…
Câu rên quái đản của bà Linh làm cả hai Xuyên và Thạch Loan bị nứng khốc liệt. Mắt Xuyên nhìn chăm chú sự phản ứng cuồng dâm trên gương mặt của Loan. Bất giác, chịu không nổi, Xuyên sà mặt xứng hôn nồng nàn môi cô bé. Tay chàng ôm siết người cô bé. Nhất là chàng cà con cặc cứng ngắc vào mu lồn Loan. Hai bàn chân thon nhỏ của Loan nhón cao lên. Tay Loan tự động cổi các khuy áo của Xuyên, rút giây nịt khỏi quần Xuyên, xong nàng kéo luôn cái zipper nơi quần…
Bên kia, thống Khoa đã lên đút cặc vào lồn bà Linh, đụ. Bà phải tưởng tượng là Khoa đã 20,21. bà phải khép chặt hai bắp vế lại cho lồn bà được chật chội. Hoàng hôn phủ xuống. Bóng tối tràn vào hai căn phòng. Bên này, cả Xuyên lẫn Loan đều trần truồng. Cả hai cũng rên, nhưng thầm thì, kín đáo hơn. Xuyên không kịp bú lồn Loan. Vì Loan đã cầm cặc chàng cắm không vào lồn để thỏa mãn những cơn thèm khát chất chứa trong Loan từ lâu lắm, chứ không phải chỉ chiều nay.
Cặc Xuyên đâm sâu vào lồn cô bé. Chàng không dám nắc mạnh vì sợ Loan đau đớn. Và chàng cũng sợ bị ra sớm, hỏng cuộc vui. Thì thầm bên tai Xuyên,
Thạch Loan nói:
– Sướng lấm anh Xuyên ơi. Ngủ với anh rể mới đã Anh lấy chị Thu, và lấy luôn em, được không? Mình kín đáo làm tình với nhau, chất đã và sướng lắm phải không anh? Sao anh nấc nhẹ quá vậy. Có nghe mẹ nói với Khoa không? Anh ơi! Anh làm ơn nấc mạnh nữa cho em mê, cho em sướng lên mây. Em không đau đâu anh!
Nhờ trời tối, Xuyên chỉ nghe giọng nói của Thạch Loan mà hoàn toàn không nhìn thấy gương mặt của Loan hằn lên sự dâm dật, sự thống khoái cực độ . Xuyên cũng ngửi thấy mùi trinh tiết của Loan tỏa ra từ tóc, từ cổ từ da thịt. Nhất là từ hơi thở ở môi Loan. Chàng bắt đẩu tăng cường nhịp nắc. Nhờ không nhìn thấy phản ứng khoái lạc ở Loan, nên Xuyên bình tĩnh nắc mà không sợ bị ra sớm. Loan chỉ rên rất nhỏ những câu tuyệt cùng hạnh phúc. Trong khi bên kia mẹ nàng gào thét như giặc dậy:
– Khoa ơi! Anh qua đây ở luôn với em được không? Đụ con nít sướng gấp trăm lần đụ người lớn anh ơi ? Em ra hết một lần rồi, anh biết không? Da thịt anh thơm quá ! ước gì anh đụ em suốt đêm nay! Lát nữa ăn cơm xong em múc cho anh chén yến anh ăn cho bổ nhen. Mau lớn đi Khoa ? ! !
Đang đụ tơi bời với Thạch Loan, Xuyên nghe tiếng rên nồng nàn của bà Linh, bỗng chàng dậy lên một mơ ước: ước gì có một ngày, chàng sẽ được nằm luôn lên bụng bà mẹ vợ tương lai của mình… Nếu mơ ước đó thành sự thật, thì cái gì khó nhất trên cõi đời này, Xuyên cũng đạt được.
Chàng nắc nhanh, nhưng đều đặn. Nước lồn Thạch Loan ứa ra quá nhiều, làm cặc chàng hơi lỏng. Chàng cố tập trung trí óc nghĩ tới những âm mưu cao xa hơn để kéo dài trận làm tình mê ly với cô bé vừa chớm 16 tuổi này. Nầm dưới, Loan cũng bắt chước bà Linh sàng mông đít. Loan cũng đang tận hưởng cái. đụ đầu đời. Cái đụ với người đàn ông bằng xương bằng thịt. Nó hoàn toàn khác hẳn những đêm nàng nằm thủ dâm một mình bầng ngón tay, trong khi tai nàng chăm chú nghe những tiếng rên khoái lạc của mẹ bên phòng kế cận. Không một lần ngoại tình nào của bà Linh mà Loan không xem lén. Nhất là những lần bà đưa các sĩ quan cao cấp về nhà .
Hình ảnh hấp dẫn khêu gợi đó xâm nhập vào tiềm thức Loan từ những năm nàng còn rất nhỏ ở tuổi 13, tuổi của Ô mai, tuổi của mộng mơ vơ vẩn, tuổi của đường kinh phát hiện và lông lồn lún phún mọc trên mu. Cha mẹ Loan chỉ lo cho chị em nàng ăn học đàng hoàng, ăn mặc sang trọng, tiền xài phủ phên Nhưng không ai để ý đến sự phát triển tự nhiên, nhưng cuồng nộ như bốc lửa của một cô con gái đang đến tuổi dậy thì, lại sống gần bên bà mẹ có đời sống tình dục quá hiện sinh. Hiện sinh đến độ mẹ nàng có những ưa thích nào thì nàng cũng vậy.