Ngọ hôn dài dài xuống phía dưới. Hai bàn chân thon trắng của Thạch Loan không thôi, cũng đủ làm chết cả một anh hùng. Ngọ ôm lấy đôi bàn chân hôn tới tấp Chàng nút từng ngón một, nút say sưa , nút mê mẩn, rồi Ngọ dùng lưỡi liếm nhẹ nơi hai gót chân. Thạch Loan bắt đầu rởn ốc.
Ngọ le lưỡi liếm luôn cả hai bàn chân của cô chủ. Thạch Loan cảm động quá. Hình như thân phận nô lệ của Ngọ chỉ dám thố lộ tình yêu theo kiểu cách nô lệ. Thấy Ngọ cứ loay hoay với bàn chân cả mười phút, Thạch Loan hỏi:
– Anh Ngọ chỉ yêu hai bàn chân của em thôi sao?
Vẫn ôm bàn chân, Ngọ ngước cổ nhìn lên Thạch Loan bằng đôi mắt tội nghiệp. Rõ ràng chàng vừa nghe cô chủ gọi tên Ngọ và xưug em với mình. Giọng nói của cô trầm ấm và thân thương hơn mọi ngày. Ngọ trả lời: .
-Dạ, không, tại bàn chân của cô đẹp quá. Cho phép tôi hôn nó thật lâu. Vì đây là lần đầu tiên tôi thấy một đôi bàn chân quá đẹp và dễ thương. .
– Tại Ngọ không chịu nhìn lên. Trên này còn các thứ khác dễ thương hơn. Nhìn lên đi Ngọ. Em bảo Ngọ nhìn lên mà.
Ngọ nhìn lên. Vừa lúc bắt gặp Thạch Loan vén nhẹ hai tà áo ngủ ra. Đôi vú đẹp thần sầu của Thạch Loan phơi trần dưới ánh đèn. Vẫn ôm cứng đôi bàn chân, hai mắt Ngọ mở thật lớn. Hai núm vú màu hồng, nhỏ xíu của Thạch Loan lún vào trong. Những sợi gân xanh mờ mờ ẩn hiện dưới làn da nơi hai bầu vú trong, mịn màng.
Ngọ vẫn nhớ trong đầu là không được bóp vú và nút lưỡi khi đã cho thuốc vào miệng. Và Ngọ hiểu là đêm nay thế nào chàng cũng phải phục vụ tối đa . Phả làm sao cho cô chủ Thạch Loan mê chết đi mới được, nên Ngọ chỉ mang thuốc theo phòng hờ, chưa dám cho vào miệng. Đêm này mà thất bại, xem như Ngọ đã không đỗ được trung học đệ nhất cấp. Như thế thì còn mong gì để lên đại học. Mục tiêu chính của Ngọ không phải là Thạch Loan, mà phải là bà Linh, mẹ nàng, hoặc bà ngoại của nàng, những người đàn bà giàu sụ đang núp sau hậu trường chính trị của miền Nam.
Dưới hạ bộ, bàn tay Thạch Loan vẫn nhẹ nhàng thoa thoa nơi chòm lông lồn.
– Anh có thấy trên này có nhiều thứ hấp dẫn hơn không? Thạch Loan hỏi.
Ngọ trở bộ, ngồi xích lên nứa trên của Loan, nói:
– Ngọ có được Thạch Loan cho cái hân hạnh để hưởng những món đắt tiền. này không?
Thấy Ngọ thật tình bày tỏ những câu chân Thạch Loan níu tóc Ngọ, nhẹ nhàng kéo Ngọ lại gần. Rồi nàng mở môi, đưa lưỡi ra. Ngọ kính trọng sà, tặng nụ hôn ngon nhất từ thuở mới lớn đến giờ. Vừa hôn, Thạch Loan vừa mở nút áo, rút thắt lưng cho Ngọ. Rồi cả hai trần truồng. Ngọ nằm song song với Thạch Loan, tiếp tục hôn môi và tay sờ vú nàng. Ngọ chỉ sờ thôi, chàng không dám bóp. Thấy thế Thạch Loan bảo Ngọ:
– Bộ khi làm tình với Xuân anh cũng chỉ sờ vú nhẹ nhẹ vậy thôi đó hả?
Đèn xanh đã bật. Bàn tay Ngọ trở nên tự nhiên hơn, thật tình hơn, đam mê hơn. Hai trái vú của Thạch Loan được bóp nhuyễn nhừ. Ngọ thấy chàng là người hạnh phúc nhất. Chàng rời môi Loan, xuống ngậm vú nàng bú chùn chụt. Hai bắp đùi của nàng lúc khép vào lúc dang ra. Lồn nàng ngứa ngáy khó chịu khi bàn tay sờ và bóp khúc củi cứng ngấc và nóng hổi của Ngọ. Chính tay Thạch Loan đẩy đầu Ngọ xuống dần, xuống dần, vì lồn của nàng đang nóng như lò than hồng. Nước lồn ứa ra ướt nhẹp hai mép. Đối diện xong với hạ bộ của Thạch Loan, miệng Ngọ bắt đầu xung trận. Tay chàng vớ cái quần, móc gói thuốc ra. Ngọ cho một tí bột nâu nhạt vào miệng mà Thạch Loan không hề hay biết. Rồi Ngọ tiếp tục bú lồn.
Cơn sướng lai rai đưa hồn Thạch Loan bay bổng lên tận tầng mây. Sau mười phút, Thạch Loan kéo người Ngọ nằm chồng lên người nàng. Ngọ cho cặc canh thật đúng âm đạo, và nhấn xuống. Thạch Loan co rúm người lại hứng đỡ cơn hoan lạc. Cuộc mây mưa bắt đầu.
Cũng như thím xã trưởng, như Xuân và chị Năm, Thạch Loan hoàn toàn không hiểu sao, chàng Ngọ chỉ chăm chú đụ, nấc mà không thèm hôn môi nữa. Nhưng Ngọ được điểm ưu tiên là nắc không ngừng. Chàng nắc tới tấp, nắc dồn dập như mưa sa bão táp. Thạch Loan chỉ vịn hai cánh tay Ngọ, nạm há miệng la ơi ới trong cơn sung sướng tột cùng. Mông đít nàng sàng không nhà nghề như chị Năm, nhưng độc đáo ở chỗ lồn Thạch Loan mút được, bú được con cặc của Ngọ, nên Ngọ sướng gấp mấy lần.
Ngọ ngậm vành tai Thạch Loan nhấn nhẹ nhẹ. Chàng đưa lưỡi vào lai liếm. Khoái lạc tăng dần lên. Con cặc của Ngọ trong lồn Thạch Loan đang thấm thần dược, cứng ngấc, nóng hổi đang dùa thê thảm cái mồng đóc nơi cửa lồn. Vì khi nắc, Ngọ tấn người lên phía trước, để con cặc của chàng cà sát vào hột le. Sau gần hai mươi phút giao cấu, Thạch Loan ngước cầm, trợn mất la:
– Úi dễ sợ quá ? Thiên tài ơi i Em không chịu lâu hơn được nữa. Em phải ra trước một cái cho sướng cái đã Nghe em ra nè mình ơi ! úi, đó , em ra đó Ngọ ơi ? Em ra, em ra… Nắc mạnh nữa đi.. mạnh nửa, mạnh thêm nữa đi…. Xuyên với Khoa không còn nghĩa lý gì nữa cả . . . mình ơi ! ! ! Ngọ ơi ! ! ! Anh ngừng . . ngừng lạ cho em thở lấy sức một chút rồi mình đụ tiếp nghe anh.
Thạch Loan nhìn gương mặt của Ngọ một cách thân yêu, rồi thì thào trong sung sướng:
– Anh hay quá, anh chì thiệt. Mấy người kia chỉ nắc chừng có mười phút là xin em cho nghỉ để đường quân. Còn anh, sao anh mạnh như voi vậy? Đụ hay như vầy mà chị Năm không khen sao được? Má em mà gặp tay nghề như anh, chắc bà… mà không, em giữ riêng anh cho em để hưởng một mình thôi. Tội gì giới thiệu anh cho ai chứ!
Ngọ giả giọng đạo đức, trung thành cho Thạch Loan yêu thêm hơn:
– Đụ được em là phước nhà anh bảy đời rồi. Làm sao dám còn nghĩ tới chuyện leo lên bụng bà chủ. Bộ chơi con rồi chới luôn cả mẹ sao? Làm vậy trái luân thường đạo lý lắm em à.
Thạch Loan mỉm cười nhẹ nhàng và hỏi vặn lại Ngọ một câu:
– Vậy hả? Vậy chứ sáng nay ai đụ Xuân, rồi sau đó đụ luôn chị Năm mẹ của Xuân nữa vậy? Anh Ngọ nói em nghe coi.
– À cái đó Cái đó.. là tại chị Năm. Chị đè anh ra chứ bộ .
– Tội nghiệp quá há. Tối hôm qua ngoài hành lang chị Năm cũng đè anh, hay anh đè chị vậy?
– Cái đó cái đò là hai người đè nhau. Mà thôi, em thông minh quá , chối không nổi. Chuyện chị Năm với Xuân là chuyện của người ăn kẻ làm. Còn chuyện em với bà chủ, ai mà dám lộng ngôn vậy. Vuốt mặt phải nể mũi chớ Thạch Loan. Anh là người đầy tớ làm vườn tưới cây, phải biết thân phận mình mà chơi chớ. Bộ muốn thác hay sao chớ.
Ngọ tuyệt đối không hề hé lộ âm mưu chàng dùng Thạch Loan như một nấc thang đầu tiên của chàng trong kế hoạch lâu dài trong đầu. Ngọ hiểu rằng rồi sẽ có ngày tài đụ dai sức của chàng sẽ đến lai bà chủ. Bây giờ thì vì là bước đầu nên chàng phải đánh lạc hướng, để chinh phục cô con gái trước đã . Thạch Loan mê chàng, sẽ làm bà chủ thắc mắc. Nếu bà gạn hỏi lý do, thế nào Thạch Loan cũng không dám khai ra sự thật. Dâm như bà chủ Linh này thì chuyện chàng leo lên bụng bà mà đụ chỉ còn là vấn đề thời gian. Cỡ như Khoa mà bà còn không chừa nữa là Ngọ. Cả chàng rể tương lai tên Xuyên mà bà cũng không tha nữa là Ngọ.
Trong lúc Thạch Loan nghỉ mệt, Ngọ nằm ngửa lấy tay thủ dâm. Ngọ thụt cặc làm cái giường rung rinh. Chàng cố tình biểu diễn để Thạch Loan phải bái phục. Và nàng phục Ngọ thật tình:
– Đưa em thụt cặc cho anh nhé. Khiếp, anh đụ ầm ầm như vậy mà chưa đã sao anh còn thủ dâm? Em nghỉ một giây lát, rồi tụi mình hai đứa đụ tiếp nghen Ngọ. Trời, nhìn con cặc của anh kìa. To dài và còn cứng hơn sắt nguội. Hèn chi khi anh đút vô lồn em mà nắc làm em thấy cả bảy tám ông trời luôn. Mắt như đổ hoa, mờ mẩn cả đầu óc. Sướng chịu không nổi, sướng thấu trời.
Nói xong, Thạch Loan cúi xuống đùng đầu mũi hôn khúc gân dài của Ngọ thật lâu. Chàng Ngọ không dám nhìn giai nhân đài các đang dùng hai tay cầm con cặc của chàng một cách thân thương trìu mến, rồi hôn say sưa như đang hôn một con búp bê.
Từ thuở bé đến giờ, hôm nay Ngọ mới được chen chân vào giai cấp trưởng giả, phong lưu, đài các để thụ hưởng một đêm ái ân tràn đầy hạnh phục. “Nhà này còn lắm đàn bà. Bà Linh, hai cô em bà chủ, rồi Thu và nhất là bà ngoại.” Xuyên đã hé lộ kho tàng vô giá đó cho Ngọ thấy. Và chàng đã cùng Ngọ âm mưa chiếm đoạt cả danh vọng lẫn tiền bạc. Từ một đứa chăn trâu muốn, Ngọ đã tiến lên tới người làm vườn, và trong tương lai có thể trở thành một anh chồng bé của bà ngoại cô chủ yêu kiều đang ôm cặc mình hôn, nút say mê dưới kia.