VN88 VN88

2 chị em thay nhau bú cặc – Truyện 18+

Hòa chỉ cần chận đầu vài câu là đã biết ngay Thuận và Toàn đã yêu nhau, họ dang dự tính sẽ tiến tới hôn nhân. Chẳng biết giải quyết thế nào, Hòa đành tìm kế hoãn binh:
– Em lớn rồi. Chị không ngăn cấm em chuyện yêu dương. Nhưng hoàn cảnh hai bên đều khó khăn, em hãy nói với Toàn thong thả, cần phải có thêm một thời gian nữa để tìm hiểu cho kỹ càng.

Thuận lúc nào cũng thương yêu, nghe lời chị. Nàng đáp:
– Dạ. . . thì tụi em cũng tính vậy thôi chứ. . . chưa có gì cả.
Hòa khuyên răn em:
– Chuyện hôn nhân quan trọng đến cả dời. Em cần phải suy nghĩ cho chính chắn. Chị thấy Toàn cũng hiền lành, dễ thương đó. Nhưng phải tìm hiển cho kỹ thêm. Nếu không có thể vì vô tình mà làm đau khổ cho người khác thì không nên.
Thuận nhìn chị, thoáng ngạc nhiên. Nàng hỏi:
– Chị nói vậy có ý gì? Ai làm đau khổ ai?
Hòa nói bóng gió:
– Không. Chị chỉ nghĩ vậy thôi. Chị chỉ sợ vì mình mà người khác phải đau khổ. Chẳng hạn như có một người nào dó yêu em, hoặc một người con gái khác yêu
Toàn thì.
Thuận nhìn thẳng vào mắt chị. Nàng hỏi thẳng vào vấn đề:
– Có phải chị muốn nói dến Mỹ phải không
Biết Thuận đã hiểu hết ý mình, Hòa thấy cũng chẳng cần nói quanh co. Nàng hỏi Thuận:

– Theo như nhận xét của chị thì Mỹ yêu Toàn từ lâu. Lẽ dĩ nhiên là Mỹ sẽ bnồn lắm nến biết em và Toàn yêu nhau. Bởi vậy, chị cũng ngại lắm. Dù sao thì Mỹ cũng vừa là bạn vừa là người ơn của mình.
Thuận hỏi lại với giọng gay gắt:
– Chẳng lẽ vì vậy mà chị muốn em phải rút lui để Mỹ dến với anh Toàn hay sao? Chị đừng quên là anh Toàn yêu em chớ không yêu Mỹ.
Hòa thật khổ tâm, chẳng biết phải xử sao để trọn vẹn dôi bề. Một bên là em chồng, một bên là em ruột nàng buồn bã nói giọng nghẹn ngào như muốn khóc:
– Chị khổ lắm em ơi! Cả tuần nay gia đình chị như cái địa ngục.
Thuận hoảng hốt:
– Sao vậy? Bộ chị với anh Trung gây gỗ với nhau hay sao?
– Không. Chị với anh Trung thì không có gì cả.
Nhưng thấy thái độ của Mỹ thì chị chịu không nỗi.
Thuận tò mò:
– Mỹ đã làm cái gì chị? Nói em nghe với.
– Nó chẳng làm cái gì cả. Nhưng ra vô lúc nào mặt cũng hầm hầm, tỏ vẻ quạo quọ, làm như không muốn gặp mặt chị.

Thuận vẫn chưa hiểu gì cả . Nàng hỏi một cách ngu ngơ:
– Nhưng mà tại sao? Chẳng lẽ vô cớ mà Mỹ lại thay dổi như vậy”‘ . .
Hòa ôn tồn giải thích:
– Như em đã biết. Bấy lâu nay Mỹ đã để ý yêu Toàn tha thiết. Nhưng Toàn vẫn tỏ vẻ vô tư như không biết, để Mỹ mỗi ngày mỗi nuôi thêm hy vọng. Bây giờ đùng một cái, Toàn và em ra mặt yêu nhau. Làm sao Mỹ không dau buồn cho được.
– Nếu Mỹ có giận là giận em, chứ có mắc mớ gì đến chị đâu.

Biết vậy rồi. Nhưng em đừng quên Mỹ là em gái cưng của anh Trung. Mỹ mà buồn thì anh Trung cũng đâu có vui. Có lẽ Mỹ ghen với em mà không làm gì được nên sinh ra cau có, gắt gỏng với chị. Riết rồi anh Trung cũng vậy luôn. Suốt cả ngày anh ấy cứ lạnh nhạt, im lặng như trong nhà có dám ma không bằng.

Thuận không trả lời. Nàng viện lý do mệt, xin phép chị về nhà nghĩ, đầu óc nàng quay cuồng với bao mối lo âu.

Đồng ý là trong vấn đề nầy, Thuận không có lỗi gì cả Mỹ yêu Toàn, nhưng Toàn không yêu Mỹ lại yêu Thuận. Cái dó dâu phải lỗi của nàng. Nhưng xét cho cùng vì nàng và Toàn yêu nhau nên Mỹ mới khổ, ảnh hưởng tới hạnh phúc của chị nàng. Điều đó Thuận hoàn toàn không muốn. Nàng phải xử trí thế nào bây giờ dây? Chẳng những yêu Toàn mà nàng còn trao trọn trinh tiết cho Toàn. Có nghĩa là hai người đã coi như là vợ chồng dù là chưa cưới hỏi. Lẽ nào nàng phải chịu hy sinh một cách vô lý như vậy được…

VN88

Viết một bình luận