VN88 VN88

Con thú hoang khát dục – Truyện 18+

Chị Liễu ôm chầm lấy tôi thọc lét :
– Mi lại muốn chết vì cười đó hả, tao thọc lét cho mi chết luôn.
Tôi ré lên cười sằng sặc. Tôi có máu nhột, chỉ cần có ai đụng nhẹ vào bẹ sườn là tôi phát cười không thôi. Bởi vậy chị Liễu mới ngọ nguậy mấy ngón tay nơi bẹ sườn là tôi đã hét lên và rối rít lạy xin chị buông tha. Tuy không thọc lét, nhưng chị Liễu dang thẳng tay phát vào mông đít tôi :
– Đi tắm lẹ. Rồi ra đây tao cho xem cái này hay lắm.
Tôi vừa chạy, vừa nói với lại :
– Chị làm gì có đồ lạ mà cho xem. Đồ của chị, em xem thuộc nằm lòng. To bao nhiêu, đen hay hồng. Thậm chí có bao nhiêu sợi lông, em cũng nói đúng nữa.
Chị Liễu rượt tôi đến tận cửa phòng tắm :
– Có tắm lẹ lên không. Mi bắt ta chờ lâu, cơn nứng tao lên tột độ, tao bắt mi bú lồn tao đến mòn lưỡi mới cho thôi à nghe.
Tôi cười sằng sặc, đóng vội cửa phòng tắm lại.
Lúc tôi từ phòng tắm trở ra, thì trên người chị Liễu chỉ còn độc chiếc xì líp bằng lưới nhỏ xíu. Nhưng, vật khiến tôi chú ý nhìn là một chiếc hộp giấy hình chữ nhật, giống như hộp đựng giầy, để cạnh chị. Tôi hỏi :
– Chị bày vẽ, mua quà tặng em làm gì cho thêm tốn. Cần gì chị cứ nói, em làm chùa mà.
Chị Liễu đưa tay dọa đánh tôi :
– Ở đó mà cho mi. Của quí đấy em ạ
Vừa nói, chị vừa mở nắp hộp, thấy vật đó, tôi la lên, nhào lại vồ lấy xem. Đó là con cặc giả bằng chất nhựa dẻo, màu giống như màu da người, có ngấn khấc, và cũng dài và to như con cặc John. Nhưng đặc biệt, hai bên con cặc có hai sơi dây, giống như chiếc thắt lưng. Tôi hỏi :
– Ở đâu chị có thứ này ?
– Con Thơ sàng nó mới gửi cho chị đấy. Mới nhận được hồi chiều qua. Mi còn nhớ con Thơ sàng không ?
– Nhớ chứ gì mà không nhớ. Bà Thơ ca ve, lúc nào nhảy cũng ôm sát khách vào người, còn đít thì sàng lấy sàng để, khiến mấy tay mơ nhảy với bả, muốn phọt khí ra ngoài. Thấy mà ghê. Mà, sao bả có mà cho chị ?
– Thì nó lấy một tay Mỹ, làm cố vấn cho một đơn vị đóng đâu miệt Năm Căn gì đó. Một lần hành quân, chồng nó bị thương, phải đưa về Mỹ chữa, nó được đi theo. Tới bển, mới yên ổn nơi ăn chốn ở là nó đã mua gửi về cho chị
Nói rồi chị Liễu kéo tôi lại gần, chị bắt tôi đeo con cặc giả, cài thắt lưng cẩn thận. Tôi nghiễm nhiên như một người đàn ông.

Chị Liễu đeo con cặc giả cho tôi xong, chị thử lại một lần nữa, để biết chắc nó không bị sút ra, dù cử động mạnh, rồi chị hấp tấp nằm ngửa ra gần mép giường, hai chân dang rộng cho lồn chị mở thật lớn, để tôi có thể đứng dưới đất đút con cặc giả vào đụ chị. Tôi không phải khó khăn gì, vì bằng hai tay, chị tự banh rộng lồn mình ra, cộng với nước lồn túa ra ướt nhẹp, tôi đưa con cặc giả vào lồn chị dễ dàng. Tôi cũng có thể dập, nắc, như Nê, như John vẫn đụ tôi.
Sau cả tiếng đồng hồ được đụ như vậy, chị Liễu đã thỏa mãn, chị ra hiệu cho tôi ngừng lại, chị với tay kéo tôi lên nằm bên chị, thì thầm :
– Cám ơn cưng. Giờ để chị bú, hay dùng cặc giả đụ em nghe.
Tôi nói :
– Đừng chị, để lần khác. Hình như em có kinh. Lúc nãy tắm rửa, em thấy có một chút máu.
Chị Liễu hôn tôi :
– Uổng quá hả. John cũng gặp xui nữa. Mới cặp bồ đây mà bồ đã bị đắp mô rồi, còn sơ múi gì nữa.
Tôi hỏi chị Liễu :
– Ở Mỹ họ làm tiện nghi nhỉ, con cặc giả mà cũng mang vào người, giống y hệt cặc thật.
Đâu có, nó cũng chỉ là con cặc giả như mọi cái em vẫn thấy. Con Thơ sàng nó mới chế thêm sợi dây để cho tiện đấy chứ.
– Vậy hả chị. Bà nội đó cũng hết xẩy.
– Nó cũng là kiện tướng đó chớ bộ
Nằm nói chuyện với chị Liễu một lúc, tôi ngồi dậy rủ chị đi làm đầu, làm móng tay, rồi chuẩn bị lên cửa tiệm.
Sài Gòn mới mười một giờ mà đã nắng gắt. Lâu lắm rồi, tôi với chị Liễu mới lại có dịp đi dạo. Nhiều thứ đồ lót, son phấn, nước hoa, áo quần của đàn bà vừa mới được nhập cảng, đã lôi cuốn được túi tiền của chị Liễu và tôi.
Tôi theo chân chị Liễu vào hết cửa tiệm này, đến cửa tiệm khác. Người đàn bà muôn thuở trong chúng tôi đã thức dậy, nhất là người đàn bà ấy lúc nào trong túi cũng dư giả tiền bạc. Nhưng tuy xem nhiều và hỏi giá nhiều thứ, hai đứa chỉ mua đồ lót và nước hoa, son phấn. Đặc biệt, hai đứa không bảo nhau mà cùng mua cho mỗi đứa một chiếc áo mỏng, chỉ đủ dài phủ kín mông. Chi Liễu ghé tai tôi nói nhỏ :
– Mi ăn mặc thế này, cha John chắc khó thọ lâu.
Tôi vừa cười, vừa lắc đầu :
– Còn lâu, cha khỏe vô cùng đó. Trai ba mươi mà.
Chị Liễu tinh nghịch :
– Bữa nào cho mượn một ngày, coi thử ra sao. Mà, khỏi cần một ngày, một đêm cũng đủ.
Tôi cũng nói :
– Được. Với điều kiện John chịu.
– Để chị quyến rũ hắn. Em đừng quên thầy tu mà còn bị chị khuất phục nữa là.
Nghe chị Liễu nhắc tới chuyện cũ, tôi phì cười. Nhớ lại câu chuyện trong thời gian còn ở Pháp. Dạo đó là dịp nghỉ hè, nên Nê đưa tôi qua nghỉ thường niên tại nhà chị Liễu. Trong một buổi tiếp tân, chúng tôi gặp một nhà tu người Việt vừa mới được phong chức. Theo mọi người biết ông ta, thì ông ta sang Pháp để chuẩn bị lấy bằng tiến sĩ thần học.

Ngay phút đầu, chị Liễu đã tỏ vẻ khó chịu, vì lối nói chuyện của ông ta. Luôn luôn tự đề cao mình là người đạo đức, biết nhiều hiểu rộng. Và, cứ nói một câu lại tự xưng ta thế này, ta thế nọ. Nhưng, nếu tất cả chỉ có vậy, thì chắc mọi chuyện cũng không đến nỗi trở thành trò cười, và chị Liễu cũng không đến nỗi quyết hạ nhục ông ta cho bõ ghét. Đằng này khi câu chuyện chuyển sang đề tài xã hội, ông ta cao giọng xỉ vả giới vũ nữ và các chị em phải bán thân kiếm miếng ăn. Thế là chị Liễu nổi cơn, chị xen vào làm quen với ông ta không khó. Đến cuối buổi tiếp tân, chị Liễu đã mời được ông ta đến nhà mình ăn tối vào ngày hôm sau nữa.
Đã cố tâm cho ông thầy tu trẻ này một vố nhớ đời, nên chị Liễu đã dặn tôi đòi Nê và Xoa đưa đi chơi và đi ăn nhà hàng. Chị kiếm cớ mệt vào phút chót, không cùng đi với chúng tôi. Canh đến gần giờ hẹn, chị vào phòng tắm xối nước cho tóc và người ướt nhem, để rồi khi nghe tiếng gọi cửa chị cứ thế phóng ra mở cửa, trên vai chỉ khoác hờ chiếc khăn tắm. Và, thật khéo, chị đã giả vờ e thẹn, lúng túng xin lỗi vì nghĩ là cô bạn đến chơi như đã hẹn.

VN88

Viết một bình luận