VN88 VN88

Dùng bùa tôi đã địt được em – Truyện 18+

Hà rùng mình, nàng đã từng phá thai nhiều lần, vậy mà nghe Tam nói nàng nổi gai ốc cùng mình. Nàng gật đầu yếu ớt
– Em bằng lòng.
Tam hỏi lại:
– Em có chắc chắn chưa?
Hà cương quyết:
– Em đã nói rồi mà, vả lại đây đâu có phải là nìn đầu tiên em phá thai đâu. Em chi sợ anh đổi ý kiến thôi.
– Như vậy thì xong rồi, anh không còn phải giữ gìn gì với em nữa.

Hà mỉm cười, nàng quên ngay câu chuyện phá thai vừa rồi, nét hân hoan hiện ra trên khuôn mặt trắng hồng của nàng. Tam vòng tay ôm lấy Hà trong cuồng bạo, hàng nút áo Hà bật tung thật nhanh, chiếc áo rớt xuống đất với cái áo lót trong ngoài. Nàng nghe thấy tiếng Tam rít lên thân thể Hà muốn nổ tung ra từng mảnh trong sức mạnh cuồng vũ của Tam. Nàng ngây ngất trong đam mê tột cùng. Anh chàng Tam cách đây vài phút và anh chàng Tam bây giờ khác xa nhau ngàn trùng. Hà mê man, đờ đẫm, hình như có thật nhiều tiếng súng nổ và lóa đèn hỏa châu rọi sáng, nóng bỏng thân thể. Có xác chết, máu đổ, thịt rơi và run rẩy tận cùng hồn xác. Phải chăng tất cả những chứa chất của người thanh niên này trong bao nhiêu năm, bây giờ đổ dồn vào thân thể nàng. Da thịt Hà căng cứng, trương lên và nứt nẻ, nàng thét lên…

Oanh gật đầu, nàng dừng lại. San cũng đứng lại, không hiểu sao chàng đứng thật sát vào mình Oanh, ngay lúc ấy, nàng ngước mặt lên. San cũng vừa cúi xuống và hai bờ môi tìm gặt nhau vội vàng. Một lúc sau, chàng buông Oanh ra, nàng vẫn còn say mê men tình, không muốn rời chàng. Tự nhiên San rùng mình, chàng không hiểu tại sao với cô học trò nhỏ bé này lại làm cho San thấy áy náy. Mối tình của người con gái này quả thực là nông nổi và bồng bột không thể tưởng tượng được. Chàng đã ôm trong tay không biết baonhiêu phụ nữ, nhưngphải thú thực, với Oanh, tự nhiên San thấy có một cái gì bứt rứt trong lòng. Không hiểu có phải tuổi nàng còn nhỏ quá, hay là Oanh là học trò chàng. Những ám ảnh mông lung làm chàng thấy bực mình. San nắm tay Oanh nói nho nhỏ:

– Khuya quá rồi, có lẽ chúng mình phải về thôi.
Oanh ngần ngừ.
– Anh cho em về với anh được không?

San giật mình, chàng không ngờ Oanh hỏi chàng như vậy Lẽ dĩ nhiên là không đời nào chàng có thể làm như vậy đối với người học trò nhỏ bé này. Vừa rồi ôm nàng
trong tay, chàng đã cảm thấy bứt rứt rồi. Giờ đây lại đưa nàng về nhà, như vậy làm sao có thể chấp nhận được. Tự nhiên San nghĩ tới Hoa, hồi chiều lúc từ giã thầy Mười và đám đệ tử của ông, San đã nhln thấy ánh mắt khừ dại của nàngvới bao nhiêuniềm khao khátyêuđương. Chàng thấy ít nhất trong thừi gian này, không nên reo rấc phiền lụy cho thêm nhiều người nữa.

Trong trường hợp chàng cứ lăng nhăng với hết cô này tới cô khácliệu một ngày nào đó Hoa biết đưực, không biết nàng có nổi cơn ghen mà dùng ngay những quyền phép học đưực, gây lên thảm họa cho những người con gái đáng thương này hay không.

Bùa ngải của thầy Mười đâu có phải trò đùa, Hoa lại là đệ tử ruột của ông, nàng đâu có phải là dở. Nếu như chọc cho nàng nổi giận, mà lạng quạng thầy Mười lại binh nàng nữa, lúc ấy mới không biết trốn đi đâu cho thoát bàn tay phù thủy của thầy Mười đây. Ai dám binh chàng?

Đang suy nghĩ miên man, San giật mình vì Oanh đã vít đầu chàng xuống, chiếc hôn môi táo bạo không muốn rời của Oanh làm San quên đi hết lý trí. Chàng nghì lấy thân thể nóng bỏng của người con gái nhỏ nhắn trong vòng tay. Tiếng rên rỉ của Oanh nghe đứt quãng bên tai chàng.

Anh San ơi, em muốn dâng anh tất cả cuộc đời trong trắng của em đêm nay có được không. Anh đừng từ chối nghe anh?
San hỏi nhỏ:
– Tại sao em muốn làm như vậy?
– Em cũng không biết.
– Em không sợ à?
Em sợ lắm chứ, nhưng mà anh sáp lấy vợ rồi. Em muốn được gần anh trong những giờ phút này để khỏi ân hận về sau.

Tự nhiên San phì cười.
– Tại sao lại trái ngược vậy? Khi một người con gái biết người mình yêu đi lấy vợ, cô ta sẽ xa lánh hoặc hận thù người con trai ấy, chứ có cớ gì lại v,ội vàng dâng hiến cuộc đời trong trắng của mình bao giờ.
– Trong trường hợp này lại khác hẳn. Em là kẻ đến xin anh tình yêu, chứ không phải anh là người tình phụ. Có lẽ anh thấy em lãng mạn quá phải không. Nhưng anh có biết không, chính con Dung cũng nhưem đó. Nó đã nói với em nhìêu lần, làm sao để được anh chú ý tới, dù ràng không mong gì được sống với anh mãn đời, chỉ xin một chút tình yêu ngắn ngủi là thỏa mãn rồi.
– Làm như vậy, tụi em được gì đây, có chăng là thiệt thòi, mất mát tất cả mà thôi. Rồi mai sau đi lấy chồng, tụi em mới ăn làm sao, nói làm sao với người chồng của mình chứ?
– Em cũng không biết nữa.
San bóp nhẹ bàn tay nàng, thì thầm:
– Tội nghiệp tụi em quá. Anh đâu có là cái gì để cho các em phải hy sinh tới mức đó cho được. Hãy suy nghĩ kỹ lại đi đừng để những điều đáng tiếc ấy xẩy ra nhé.
– Có gì đâu mà đáng tiếc hở anh. Anh có biết vụ xin anh cầu cơ ngày hôm nay chính là dịp để tụi em tỏ tình với anh đó. Nhưng rủi thay, không biết kẻ nào định hại tụi em, kế hoạch của tụi em bị lỡ dở.

Niềm vui ào ạt tới với hai người hưn bao giờ hết. Họ quên đi tất cả những bực bội lo âu vừa rồi. Tam kéo Hà thật ~át vào mình thì thầm.

– Em phải thụ thai ngay đêm nay mới được.
Hà cười khúc khích, thật dâm dật.
Sức anh được mấy tăm hơi, em chấp đó.
Tam cười hì hì
– Em khỏi phải thách thức mà.

VN88

Viết một bình luận