VN88 VN88

Dùng bùa tôi đã địt được em – Truyện 18+

Hà đẩy Tam ra, nhưng vẫn còn níu lấy đầu chàng âu yếm.
– Anh còn nói được nữa hả, em cắn cho anh chết luôn đó lúc bấy giờ cho dù anh có luyện đưực Ngũ Hành Thiên Tiên Khí em cũng không sợ đâu.

Nghe Hà nhắc tới Ngũ Hành Thiên Tiên Khí, Tam bỗng chợt nhớ ra ngọn sét đánh vừa rồi, chàng vội vàng hỏi:
– Hà à, hình như lúc nãy sét đánh cái cây nào ngay trên bờ lạch phải không em?
Hà ngơ ngác không biết Tam đang định nói gì.
– Dạ, em không định rõ nhưng chắc chắn nghe thấy tiếng cây đổ ầm ầm đó.
Tam mừng rỡ, nói:
– Như vậy trời giúp mình rồi.
– Anh nói như vậy là làm sao?
– Em vừa nói tới Ngũ Hành Thiên Tiên Khí, làm anh nghĩ ngay tới một vật vô cùng qúi báu trời vừa cho tụi mình.
– Em vẫn không hiểu anh nói gì.
– Em biết ngũ hành là gì rồi chứ gì?
– Em biết, đó là: kim, mộc, thuỷ, hỏa, thổ.
– Từ hồi nào tới giờ, trong môn phái mình luyện bửu bối chỉ có kim, mộc, thuỷ, thổ. Còn hầu như chưa ai kiếm được chất hỏa bao giờ.
Không để Tam nói hết câu, Hà mừng rỡ reo lên:
– Em biết rồi, em biết rồi. Mau đi anh, mau lên không có trễ mất bây giờ.
Nhưng mà mình không có dao, có dựa gì ở đây mới làm sao được lá Hà lật đật tháo một miếng ván thuyền, lôi lên chiếc cưa lá.
– May quá là may, hôm chú Ba thợ mộc làm mui ghe cho mình, để quên chiếc cưa này em chưa kịp mang trả.
Tam cầm vội chiếc cưa bò ra ngoài, chàng nói thực nhanh:
– Em ở đó đi, sửa soạn đồ nghề “giữlửa” để anh đi cưa khúc cây này về liền bây giờ.

Hà lật đật thư dọn khoang ghe ngay. Nàng nghĩ tới cái may mắn ngày hôm nay quả thực ngàn năm không gặp được Từ trước tới giờ trong môn phái, luyện bửu bối phải cần năm thứ là: kim, mộc, thuỷ, hỏa, thổ làm thành năm ông Phật. Kim thì lấy sắt hoặc chì hay vàng đúc ông Phật quá dễ dàng. Mộc dùng bất cứ loại cây nào khắc ông Phật cũng được. Thổ thì lấy đất sét nặn ông Phật không khó gì. Thuỷ thì hơi khó, nhưng sau này anh em đã am đưực một loại cây Huyền ở Hà Tiên, mọc cả đừi dưới nước, không nhô lên khỏi mặt nước mà thân cây thực chắc, lấy về làm ông Phật thay cho chất thuỷ rất tốt. Duy chỉ có chất hỏa, mọi ngươi vẫn lấy cục diêm sinh khắc thành ông Phật, nhưng chất này không đủ trọn vẹn đặc tính của chất hỏa và lại rất dễ bể, nhưng mọi người cũng phải dùng tạm thôi
chứ không được hoàn hảo cho lắm. Chất hỏa thực sự mà mọi ngưừi mư ước là thân cây bị sét đánh, phải lấy ngay khúc cây chỗ bị sét đánh khi còn đang cháy hoặc âm ấm, mang về luyện ngay mới có hiệu quả, nếu để chậm một vài tiếng kể như hết linh nghiệm.

Vừa rồi Tam bảo Hà sứa soạn đồ nghề “giữ lửa” là xếp đặt chỗ cho chàng đem khúc cây về luyện phép. Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, Hà còn cẩn thận đem cuốn sách chụp lại của thầy Tư, mở trang phép luyện cây bị sét đánh để giữ thiênhỏa. Những chữ bùa này nàngvà Tam đã cố học thuộc lòng từ lâu, nhưng nàng cũng cứ mang sách ra để phòng khi quên một nét nào trong chữ bùa, còn có sách mà ngó.

Đồ nghề của thầy bà trên ghe không thiếu một món nào. Vì Hà và Tam đã sắm sửa đầy đủ từ lâu, hai người thường vừa đi câu cá vừa luyện phép và học những chữ bùa trong những cuốn sách chụp lại được của thầy Tư. Bây giờ Hà đem đồ nghề ra đầy đủ, sẵn sàng cho Tam luyện phép.

Chẳng mấy chốc, Tam ôm hai khúc cây về, thân cây chỉ to hơn bắp đùi nên Tam cưa thực nhanh. Chàng vội vàng lau mình cho khô, thay qưần áo hẳn hoi. Thắp nhang, vẽ những chữ bùa lên khúc cây mới mang về ngay. Tam nhịn hơi, vận khí lên cánh tay, tập trung hết tư tưởng vô chữ bùa. Chàng vẽ thực cẩn thận, đọc chú, nhịn hơi thổi vô hai khúc cây.
Hà ngồi bên cạch canh chừng, nàngkhông tưởng tượng được những gì đang nhìn thấy. Mỗi ìân Tam đọc chú, vẽ bùa thổi vô khúc cây, những vết than đen bị sét đánh cháy dang dở lại hồng lên nóng hừng hực. Quả thực là lửa trời, nàng phải nhẩm đi nhẩm lại câu chú và tưởng chữ bùa hộ mệnh chống lại ngọn lửa liền liền, nếu không, không thế nào ngồi đây coi chừng cho Tam luyện phép được. Vậy mà sau khi Tam luyện song phép giữ thiên hỏa, thân thể Hà cũng nóng hừng hực, mồ hôi nàng vã ra, chẩy dài trên khuôn mặt đỏ hồng.

Khi cây nhang trên tay Tam đã cháy hết, chàng cắm chân nhang vô bình. Nhìn Hà hân hoan:
– Chúng mình thành công rồi.
Hà nắm tay Tam, âu yếm:
– Anh có mệt không?
Tam gật đầu.
– Mệt mà nóng nữa.
Hà đề nghị.
– Hay là chúng mình ra tắm mưa nữa đi.
Tam chịu liền, chàng nắm tay Hà kéo ra ngoài khoang thuyền. Gió đã ngừng hằn, nhưng mưa càng nặng hột và thực dầy. Trời đã sâm sẩm tối. Tam dìu Hà ngồi trước mũi thuyền. Những hạt mưa thấm qua qưần áo chạy luồn vô trong da thịt làm Hà thấy sảng khoái lạ kỳ. Tam vòng một tay ra sau lưng Hà kéo nàng ngồi thực sát vô ưùnh chàng, bàn tay chàng luồn qua áo nàng hồi nào Hà cũng không hay. Những cảm giác đê mê tràn ngập kháp thân thể, nàng vừa vui mừng vì dịp may lấy được thiên hỏa, vừa sung sướng được Tam chiều chuộng, nhất là hồi này Hà không còn phải đi bán bia ôm nữa, vì sòng bầu cua đã thừa tiền cho cuộc sống của cả nàng lẫn Tam. Hà nhướn người lên cho thân thể ép thực sát vô mình chàng. Nàng kéo bật tung hàng nút áo trước ngực để lộ thân thể trắng ngần. Tam cúi xuống ngay, chàng biết Hà đang muốn gì. Tự nhiên chàng nghĩ phải làm sao cho Hà mang thai ngay, càng sớm càng tốt Đã tới lúc chàng phải lưyện được Thiên Linh Cái rồi. Tam rà một tay xuống bụng nàng, thì thào:
– Có phải đứa con trong bụng này em cho anh không?
Hà vô tình không nghĩ tới những gì nàng đã hứa với Tam trong lần đầu ân ái, nàng trả lời trong đê mê cùng cực của xác thịt:
– Em cho anh hết tất cả, tất cả những gì của em là của anh mà. Chỉ còn vài tháng nữa là chúng mình đám cưới phải không anh? .
– Ừ vài tháng nữa thôi. Tất cả những gì em có là của anh phải không?
– Dạ, em xin hiến dâng tất cả cho anh, con cái, thân thể em, anh hãy giữ lấy mãi mãi nghe anh.

Tam ngây ngất trong men chiến thắng tình yêu, chàng đỡ Hà nằm xuống. Mưa đã tạnh, gió sông thổi lành lạnh nhưng thân thể chàng lại nóng hừng hực, chàng nghe thấy tiếng Hà rên rỉ, van xin. Tam chồm lên trên thân thể cong cớn của nàng. Những vùng da thịt vặn vẹo chìm vào bóng tối cũng vừa tràn tới. Tam không còn nhìn rõ mặt người yêu nằm dưới, nhưng hơi thở nàng nóng hổi và thật gấp rút…

VN88

Viết một bình luận