VN88 VN88

Dùng bùa tôi đã địt được em – Truyện 18+

Vừa nói Hai Cảnh sát vừa ngồi sát vô nàng hơn nữa, chàng để một tay lên vai nàng, Hai Què liếc một cái thật
tình nhưđồnglõavới hành độngcủa chàng, được trớn, Hai
Cảnh Sát kéo nhè nhẹ nàng vô mmh, cúi xuống thì thầm:
– Em dễ thương quá.
Hai Què làm bộ nhút nhát, nhắm mắt, dụi đầu vô ngực chàng, nói nho nhỏ:
– Anh Hai à, đừng làm em sợ nhé.
Hai Cảnh Sát nâng mặt nàng lên, nói trong hơi thở rồn rập:
– Anh có làm gì đâu.

Vừa nói xong, chàng đã tìm làn môi Hai Què hôn đắm đuối làm nàng muốn ngộp thở. Chính Hai Cảnh Sát cũng không ngờ mình bạo phổi đến nhưvậy, chàng tưởng đem Hai Què tới đây còn phải đẩy đưa chán rồi mới dám đụng tới người nàng, ai ngờ ngay giây phút đầu tiên chàng đã ôm được nàngvô lòngrồi; bàn tay chàng bạo dạn lần xuống dưới, đặt trên bộ ngực vĩ đại của nàng, từ lúc ngồi trên xe, bộ ngực này đã làm cho chàng nóng người lên dễ sợ, bây giờ được đặt tay lên đây lại làm cho chàng run lên thấy rõ.

Chàng không cầm lòng được nữa, kéo những hàng nút áo bật tung ra, bộ ngl.lc trắng ngần của nàng hiện ra lồ lộ, vươn lên thực cao, chắc nịch. Từ hồi nào tới giờ, chưa bao giờ chàng thấy ai có bộ ngực lớn như thế này mà đứng thẳng căng cứng như vậy. Mùi thơln da thịt nồng nàn, chàng mê đi trong sự thôi thúc ham muốn cùng cực, hình như Hai Què ôm cứng lấy chàng, cả hai cùng ngả mình xuống tấm ván hồi nào không hay. Bây giờ chl còn là hơi thở rồn rập và nóng hổi.

Trời đã về chiều, Hai Cảnh Sát đưa Hai Què trở lại Chợ Nhỏ, giờ này sòng bầu cua của tụi Tam và Hà dã giải tán lâu rồi, nhưng Hai Cảnh Sát nghe lời Hai Què chở nàng tới đây nghiên cứu thời gian bà con di làm về, theo nàng đây mới là lúc ăn tiền, những người có máu đỏ đen vừa lãnh tiền công hàng ngày hoặc cuối tháng mà đi qua sòng bài thế nào cũng phải dừng lại thử thừi vận một phen, và lột cái đám này mới bộn bạc.

Hai người vô quán phở tíu của chú Ba Đầu Hềm, vừa ngồi vô bàn, thằng nhỏ chạy bàn đã chạy ra hỏi rối rít, Hai CảnhSát vẫnbiết nhữngngười trong quán này rất nể nang chàng.
– Ê, cho hai cái cà phê xay chừng đi mày.
Thằng nhỏ hỏi thêm:
– Thầy Hai với cô Hai có ăn gì thêm không ?
Hai Què nói với Hai Cảnh Sát:
– Hay là cho em xin một ly cà phê sữa hột gà đi.
Hai Cảnh Sát mỉm cười.
– Phải đó, mày cho tao hai cái cà phê sữa hột gà được rồi, hai hột gà nghe. Ăn cho bổ mà, bỏ cái vụ cà phê xay chừng đi.

Thằng nhỏ chạy đi ngay, nó liếc thực nhanh vô góc tiệm, Hà đang ngồi nhâm nhi ly cà phê ở đó, nàng gật gật cái đầu nhìn nó mlm cười. Thằng nhỏ bỗng thấy run run, vừa rồi Hà đã đưa cho nó một gói đường nho nhỏ, bảo phải bỏ vô ly Hai Cảnh Sát. Nàng nói đây chỉ là đưừng thường thôi, nhưng nàng có làm bùa chú trong đó để dụ Hai Cảnh Sát đừng làm khó dề sòng bầu cua; tuy vậy, tự nhiên nó cũng thấy hồi hộp lạ thường. Không hiểu vì sợ cái gói đường này gây tai họa hay sợ lời hăm của Hà. Nó nhớ lại nàng nói: “Síu à, mày cứbỏ gói đường :này vô ly cà phê của nó đi, chuyện này chỉ có mày và tao biết, dù có xẩy ra chuyện gì cũng vô hại, bù lại tao sẽ tha cho mày tất cả số tiền mày thiếu sòng bài, bộn bạc đó chứ không phải ít đâu, mày có ăn cắp tiền ông già mày cả năm cũng không đủ trả tụi tao đâu. Còn như màỳ cưỡng lời tao, mày phải trả số tiền đó ngay nội ngày hôm nay, nếu không tao sẽ đòi ông già mày và mày cũng khó sống ở cái xóm này lắm.

Biết chắc không có thể nào từ chối được, Síu đã nhận gói đường, bây giờHai Cảnh Sát ngồi kia, Hà ngồi đó, nàng lại vừa ra dấu cho Síu nữa thì làm sao còn do dự được. Vừa pha cà phê, Síu vừa nhìn chừng mọi người, thừa lúc không ai để ý, Síu đổ hết gói đường vô một ly cà phê, bưng ra cho Hai Cảnh Sát. Síu đặt ly cà phê có pha đường của Hà trước mặt Hai Cảnh Sát, còn ly cà phê kia cho Hai Què. Tim Síu lúc này đập loạn xạ, trời không nóng mà mồ hôi đổ tháo ra lúc nào không hay. Síu vội vàng rảo bước trởvề quầy hàng ngay, vừa lúc ấy Hà cũng đưa tay ngoắc nó, Síu do dự nhưng cũng phải chạy tới bàn nàng, Hà nói nho nhỏ:
– Mày làm liền một ly cà phê sữa hột gà nữa y như ly của thằng Hai Cảnh Sát, để sắn đó cho tao, rồi đổ một nửa đi khi nào thấy Thằng Hai Cảnh Sát đi khỏi, lừa lúc con nhỏ bồ nó không để ý, đem đổi ly đó lấy ly của nó, đem vô bếp đổ xuống cống ngay, rồi rửa ly cho thật sạch, như vậy là mày đã thủ tiêu được tang chứng. Nếu mày làm không xong tao e cả mày lẫn tao cùng khó sống ở cái xóm này đó.
Nghe Hà nói, chân tay Síu rụng rời, nó lắp bắp hỏi không ra tiếng.
– Trời ơi, chị…chị bỏ cái..cái gì trong gói đường đó.
Hà gằn giọng:
– Mày có đi làm ngay những gì tao nói không, hay là đợi lính nó tới đây còng đầu mày lại rồi mới hối hận không kịp.

Síu sợ xanh mặt, lật đật chạy về quầy hàng pha vội một ly cà phê sữa hột gà nhưlúc nãy làm cho Hai Cảnh Sát, nó quậylên rồi đổ đimột nửangay, maymà bốnó vừa ra ngoài, nếu không ông ta thấy nó làm chuyện kỳ cục này cũng khó mà giải thích. Síu nhìn vội về phía bàn Hai Cảnh Sát, nó tính chạy đại ra đó bảo Hai Cảnh Sát đừng uống ly đó nhưng chân nó nhấc lên không nổi, miệng lưỡi khô đắng. Ngay lúc ấy Hai Cảnh Sát đứng dậy ra khỏi tiệm một cách vội vã còn Hai Què vẫn ngồi đó nhâm nhi ly cà phê. Ruột gan Síu nóng như lửa đốt, Síu nhìn khuôn mặt Hai Cảnh Sát lúc đó biết chắc là gói đường của Hà trao cho nó đổ vô ly cà phê của Hai Cảnh sát phải có một thứ gì ghê gớm lắm, Síu muốn chạy ào ra đổi ngay ly cà phê đó đem đổ đi như lời Hà nói lúc nãy, ngặt nỗi Hài Què vẫn ngồi đó làm sao mà đánh tráo được. Nămphút, rồi mười phút trôi qua, chân tay Síu run lẩy bẩy, mồ hôi càng tháo ra thật nhiều.

Lúc đó Hai Què cũng nhấp nha, nhấp nhổm, nàng đã uống hết ly cà phê từ lâu, Síu thấy hình như nàng muốn lấy ly cà phê của Hai Cảnh Sát uống nên hoảng hôn, không còn suy nghĩ gì nữa, Síu lật đật mang ly cà phê vừa pha chạy lại. Hà ngồi ở góc tiệm nhòm chừng, tim nàng cũng đập loạn đả, gói đường Hà trao cho thằng Síu có pha bột Ngải Ma Lai trong đó, giờ này chắc chắn Hai Cảnh Sát chết rồi, nàng đã dự đoán lúc Ngải mới ngấm, Hai Cảnh Sát sẽ đau bụng và thế nào anh chàng cũng phải chạy đi tìm nhà cầu nhưng không biết có kịp tới đó không hay chết ngay dọc đường. Tâm thần Hà cũng bấn loạn, đây là lần đâu tiên nàng dùng Ngải giết ngưừi, thứ ngải độc địa nhất trong vườn thầy Tư. Hà đang ngồi nhấp nhổn chừ kết quả, bỗng thấy Hai Què với ly cà phê của Hai Cảnh Sát định uống và thằng Síu chạy ù ra bàn nó, nàng hoảng hồn vì biết nó định làm gì rồi, nếu nó cản Hai Què uống ly cà phê đó là bể chuyện. Nàng vội vàng đứng dậy thực nhanh, chạy tới bàn Hai Què trước, vừa lúc Hai Què bưng ly cà phê lên, cả Hà và Síu cùng tới một lượt, Hà thấy nó vừa định la lên, nàng nhìn thấy cặp nạng của Hai Què để trước mặt, tiện chân đá thực mạnh, cặp nạng văng ra xa và Hà làm bộ té chúi vô bàn Hai Què, Hai Què buông vội ly cà phê xuống, đỡ Hà khỏi té vô mình, Síu đứng cạnh đó nhanh tay đổi ly cà phê đem vô trong bếp ngay. Hà mừng rỡ, biết Síu đã đổi được ly cà phê có Ngải Ma Lai rồi, nàng làm bộ nhăn nhó, vịm tay vô vai Hai Què, rên rỉ:
– Trời oi… trời ơi, chết cái chân tôi rồi.
Hai Què vừa định mở miệng xin lỗi, bỗng có nhiều tiếng la thất thanh từ trong xóm vang lại, mọi người ùn ùn kéo nhau vô phía trong, nàng nghe loáng thoáng cái gì người chết, người chết. Linh tính cho nàng hay có chuyện chẳng lành cho Hai Cảnh Sát rồi, nàng luynh quýnh lết xuống đất với cặp nạng, hớt hải hỏi một người đàn bà vừa từ trong xóm đi ra:
– Chị ơi chị chuyệngì đó hả chị.
Người đàn bà nhln nàng ái ngại, trả lời:
– Thầy Hai Cảnh Sát ngồi uống cà phê với chị lúc nãy té xuống sông chết rồi, không hiểu tại sao nhà cầu chắc như vậy mà thầy ấy làm gẫy cả tấm vách sau rồi lọt xuống nước được.

Hai Què tá hoả, nàng nhìn ly ca phê chừng chừng, nhớ lại lời Hai Cảnh Sát trước khi đứng dậy: uKhông lý ly cà phê này có thuốc độc hay sao mà anh uống vô đau bụng quá trời”. Lúc ấy nàng chỉ cười hì hì cho là Hai Cảnh Sát nói chơi, bây giờ chàng chết rồi, chắc chắn phải có nguyên do. Chỉ ít phút sau, xe chữa lửa và cảnh sát ào ạt kéo tới.

Hình như mọi người cho Cảnh Sát hay Hai Cảnh Sát vừa ngồi với Hai Què nên nàng được mời về bóp ngay. Hai Què không quên nói với người cảnh sát đem ly cà phê của Hai Cảnh Sát uống dở về bóp, đồng thời mời luôn chú Ba bán hủ tíu về bóp luôn. Thằng Síu mặt mày tái ngắt, nhìn theo bố nó lên xe cây. Cái xác của Hai Cảnh Sát cũng được vớt lên, chở đi nhà xác, lúc hai người lính cứu hoả khênh xác Hai Cảnh Sát qua chỗ Hà, nàng nhìn thấy miệng anh chàng méo xẹo, mặt xanhlè, mắt trợn ngược, thật rùng rợn. Lúc ấy thầy Tư và San cũng vừa được đám học trò cho hay có người chết đuối một cách lạ kỳ nên kéo nhau ra coi.
Khi nhìn thấy mặt Hai Cảnh Sát, không hẹn mà cả hai cùng kêu lên nho nhỏ:
– Ngải Ma Lai.
Thầy Tư sau khi kêu lên, hình như sợ có ai nghe tiếng, vội vàng nắm tay San dựt nhè nhẹ, lôi ra khỏi đám đông, ông thì thầm:
– Không biết ai xài Ngải Ma Lai hại thàng này, trong xómnày ngoài tụi mìnhcòn ai vào đâynữa. Trongvõ đường chỉ có tôi và thầy biết xử dụng cái thứ độc địa này, mà cả hai đứa còn ngồi đây thì nhất định phải có một đứa nào khác hại thằng đó. Cái giốngnày nuốtvô là chết nhấp nháy hà.
– Thưa thầy, thấy mặt nạn nhân tụi mình đoán như vậy nhưng có thể nó chết vì thứ khác không?
– Không, không thế nào lầm được, không phải tui chỉ nhìn mặt thằng đó không đâu, thầy có để ý mùi tanh nồng Phát ra từ xác chết nó không, đó mới là điều quan trọng.

VN88

Viết một bình luận