VN88 VN88

Đừng địt em, em chỉ vừa dậy thì – Truyện 18+

Mẹ em đã trên 40, nhưng vì nhà giàu, bà ăn uống tẩm bổ rất nhiều, nên thân người còn tươi mát lấm. Đó cũng là lần đầu tiên được nhìn cảnh hoa tình, nên em bị kích thích rất dữ dội. Nhất là khi Khải banh lồn mẹ ra, đút lưỡi vô. Nó dùng lưỡi thế cặc, đụ bà già la oải trời. Hai chân bà đập phành phạch lên nệm:
– Đồ khốn nạn, chết bác con ơi ! Thà mầy đâm cặc vô đụ chớ làm cái mững đó bác không cầm được đâu Khải ơi Ui nó se hột le của tui nữa ông bà đất nước ! Ui, đã quá đi ! Con nít mà mày học món này của ai vậy con? Ui, nó móc cái mồng đóc, chết, chỗ đó là thiên đàng hay địa ngục vậy ông bà đất nước? Sao nó móc nghe bừng bực vậy. Cái bụng tôi nó giựt quá đi t Móc mạnh đi con. Đầu lưỡi con nhám quá đi. Đụ với mầy rồi, bác hết muốn ăn nằm với ai nữa. Thằng Khải dũng cái lưới, quyết ăn thua, quyết làm cho bà già tan ra như nước đá. Nó tận tâm, hết mình, hùng hục, đổ mồ hôi hột, liên tục, miệt mài, chăm bẳm khui, mài, dũa, chỉ có một địa điểm: mồng đóc.

Em đứng trên này tay chân bủn rủn. Mắt hoa đổ đôm đốm. Con cặc nứng như khúc củi. Từ bé giờ em chưa đụ ai. Hai tay em ấn nó xuống, nhìn Khải tiếp tục dùng lưỡi móc cấi mồng đóc của mẹ em. Không biết sướng cỡ nào, mà bà già trợn trắng cặp mắt, hai môi chu lên hú lớn. Đầu lắc lư qua lại. Hai tay xới tung đầu tóc….Bà già kéo Khải lên, ân cần bảo:
– Bao nhiêu đó đủ rồi con. Lên đây đụ bác đi. Chịu hết nổi rồi. Lên nhanh đi.

Khải làm như không thèm nghe, cứ miệt mài banh hai mép lồn bà già ra mà móc mồng đóc, xe hột le. Bả la:
– Đồ khốn nạn. Đồ mất dạy…Đồ lỳ lợm, mầy không lên đụ…thì …tao…ra đây nè. Chết, chết. Cái này tao ra đầy họng cho mày nuốt nè, Khải ơi là Khải.

Bả nhấn mạnh cái đầu Khải vô lồn. Mông đít ểnh lên. Mặt đỏ như uống rượu. Hai háng kẹp cứng đầu Khải:
– Bác ra xong, con lên đụ giùm một cái nghe con trai ! ôi, ôi, con trai ơi, ra nè, có nghe nó bắn trong lưỡi con không?
Trên này em ôm cứng cây đòn vông. Sợ phê quá, em sẽ rớt xuống đất, bể chuyện: Khải tiếp tục dùng lưỡi liếm. Liếm thật sạch nước lồn clỉa mẹ em, xong nó mới trèo lên, cắm cặc vô lồn bả, bắt đầu nắct Cảnh này còn dữ tợn hơn hồi nãy. Vì nguyên thân hình Khải tha hồ đập phành phạch trên bụng mẹ em. Bả tréo hai chân qua mông đít Khảỉ ghì chặt. Mà thằng nhỏ cứ nắc như điên khùng. Chịu không nổi, trên này em cho một tay vô quần, cầm con cặc xụt khơi khơi, theo tiếng la gào thê thảm của bà già.

Khi hai ngườl dưới kia ra, trên này em cũng ướt hết bàn tay, và cái quần….
Nghe đến đó, chị Vân lật em ra, ngồi lên, cấm cặc vào lồn, lái phi thuyền đã đời cho đến khi chị ấy cũng ra.

Hai tháng sau, bụng chị Vân được năm tháng, thì anh Thanh, chồng chị cũng về phép. Em hồi hộp chờ những biến động kinh hồn có thể xãy ra. Như anh Thanh có thể hỏi chị tại sao anh vắng nhà bảy tháng, mà chị lại mang bầu năm tháng. Nếu chị khai thật hết mọi chuyện về mối tình ăn vụng của chị với em, thì em sẽ ra sao?

Nhưng, “sóng gió ” hoàn toàn im lặng. Về đến nhà, vì nhớ vợ quá, suốt ngày anh đóng cửa, ân ái vời, chị Vân, không hề thắc mắc vế cái bầu. Bí mật tày trời đó chỉ có chị Vân và em biết, và sau này là chị Ba biết. Nhưng chị Ba đã phái câm miệng hến. Vì chính chị cũng đã ngủ với em, Đã có kép nhl: thằng Lục con bà Hương Cự.

Ngày chị Vân đẻ, anh Thanh lại được phép về thăm và lo lắng cho vợ. Em là tác giả mà cũng chỉ được lẩn quẩn quanh giường chị một đôi khi, để nhìn đứa bé, con mình. Cũng một đôi khi, Vân nhìn lén em, nở nụ cười hài lòng, rằng em vẫn còn yêu chị, đến nhà chị, săn sóc chị, rót nước, lấy thức ăn, thay đồ cho thầng bé!

May quá đứa bé giống em lắm. Và như vậy anh Thanh càng yên trí nó giống anh, con anh, chớ không thể nào anh tưởng tượng nổi em trai anh (mười sáu tuổi) đã đụ chị dâu suốt gần một nặm trời ! Mẹ em bồng thằng bé, nựng:
– Mèn ơi ! Nó giống hệt thầng Thanh à ! Như hai giọt nước.
Nói xong bà liếc liếc về phía em cười kín đáo! Phút đó mới làm cho tim em đánh trống. Đã vậy, chị Ba cũng bồng thằng nhỏ hôn hít, nựng những câu làm tim em muốn ngừng đập:
– Thím Vân mau con quá chớ. Chú ra Thanh hành quân lâu lâu mới về ít ngày, mà bây giờ đã có chút tí nhau để bồng,…Còn tôi, chồng cũng đi lính, cũng về phép như chú Thanh mà trong nhà bây giờ như cái chùa Bà Đanh.

Chị cũng lại liếc về phía em cười bí mật….lúc đó bụng chị Ba cũng đã hai tháng mấy rồi. Nhưng con của em, hay con clìa thằng Lục, hay con của anh Ba, thì phải đợi khi chị sanh ra, mới biết ! Tuần lễ sau đó, em qua nhà chị Ba chơi. Chị cũng khóa cửa, cổi truồng, bất em bú lồn. Hứng quá em đòi trèo lên đụ Chị Ba không cho. Giống hệt cảnh chị Vân không cho em nằm trên, trước đó. Chị bắt em nằm
ngửa cho chỉ leo lên lá phi thuyền. Tức quá em hỏi:
– Em nằm dưới ít sướng lắm. Sao mình không đụ như mọi ngày?
– Em thông cảm. Chị không muốn em đè con em, nó ngộp thở…
Một lần nữa, em choáng váng. Có lẽ nào chỉ trong một năm, mà em đã làm cho hai bà chị dâu mang bầu? Có lẽ nào chỉ trong một năm mà em có tới hai đứa con? Nhưng em vẫn không tin, nên hói:
– Làm sao chị có thể cả quyết bào thai chị đang mang là của em. Trong khi chị có thêm thằng Lục và anh Ba?

Có ai bắt buộc em phải nhận tộỉ đâu mà lo thối thoát? Anh Ba thì cả bốn tháng nay chưa về phép một lần! Còn thằng Lục, nó bị lên Cần Thơ để mổ ruột dư gần ba tháng. Không sao đâu Lâm ! Chị còn mong đợi con chị thật giống em. Anh Ba không nhận thì chị vẫn nuôi nó để làm kỷ niệm một mối tình lãng mạn nhất đời chị: tình của chị với em…..

Nói xong chị nằm sà xuống, đáp lên môi em, hôn nồng nàn. Dưới kia chị xàng qua cái lồn, đụ nhuyển nhừ, đụ khốc liệt, đụ như hai người mớl biết nhau lần đầu !
Đàn bà có thai, lồn nứng dễ sợ lắm, Lâm biết không? Từ hôm tắt kinh, chị không dám thlì dâm nữa, em ơi, sợ ảnh hưởng không tốt đến đứa con. Con của em, con của chúng ta….Chị cả quyết nó là con của em, bởi vì, từ ngày Lục đi Cần Thơ, chị chấm dứt không uống thuốc ngừa nữa. Chị nh.ất định muốn có con với em. Chị thích mối tình loạn này….Chị dâu đụ em chồng, đã lắm mình ơi, em làm vợ anh luôn, nhen Lâm?

Chị Ba bỗng thoát miệng gọi em bằng anh và xưng em. Rồi tự nhiên lòng em bỗng cũng khoái lối xưng dl kỳ của bà chị dâu 28 với mình. Em bị cuốn theo chiều gió ! Em vùng lên như con dã thú, ôm nút lưỡi chị Ba, hẫy cặc lên cho chị đụ thật sát. Sướng tê người. Sướng hơn những lần đụ với chị Vân. Sẵn dịp, em hói chị Ba:
– Chị Ba, em hỏi riêng chị nhen. Em có cảm tướng như chị thương em lâu lắm rồi thì phải. Hình như là lúc em còn bé tý teo, chị hay dẫn em ra giếng, chà xà bông, kỳ cọ cho em? Chị Ba ngừng nắc. Có căi gì lăm hồn chị lâng lâng. Chị nhớ đến cõi mơ mộng lãng mạn của bà chị dâu để ý thương thằng em chồng từ thuở nó mới lên bảy tám tuổi. Chị nói:
– Sao em còn nhớ hay quá vậy? Đúng đó em? Nếu chị dạn dĩ hơn, dám thương yêu em bạo hơn, có lẽ chị đã không phải cặp với thằng Lục. Chị cặp với Lục, đụ Lục, ân ái hai năm nay với nó, mà hồn chị luôn nghĩ đến em. Hồi đó, mỗl buổi chiều, khi em đi học về, là lòng chị rậin rật. Lòng chị xôn xao, mừng mừng vì biết là mình sẽ tắm cho thằng em chồng. Đó là bổn phận mẹ giao phó cho chị. Có hôm chị tắm cho em ngoài giếng, trời lạnh thì tắm trong phòng. Mỗi lần kỳ cọ cho em ở hạ bộ là lòng chị vui cách kỳ lạ và lồn nứng kinh khllng. Cu em thuở đó chỉ bằng
ngón tay. Mà cứ khi nào chị kỳ cọ ớ đó, là em ngong cứng con cu.

Chị tha hồ dọc, vì biết em đang sướng. Chị có máu thèm con nít. Chị cứ mong cho em chóng lớn, chị sẽ tìm địp đưa em qua nhà chl chơi, đụ khị, làm cách nào bú được cặc ctìa em một lần. Em có nhớ, tắm xong, chị lau khô cho em, là thế nào chị cũng cúi xuống hun cặc em một cái thật nhanh cho thỏa cái máu dâm tột độ, máu thèm tình dục với trẻ em….

Chị Ba nhắc tới đó, em nhớ có mấy lần, chị cúi xuống dùng môl ngậm luôn con cặc trái ớt của em mà nút. Nhưng lẹ quă, rồi chị nhã ra. Từ đó, em mê được chị Ba tắm cho. Mà phảì tắm trong phòng tấm, chớ không thích ngoài giếng….Đến năm em 12 tuổi, lông măng bất đầu dợm mọc loe hoe, thì em biết mắc cỡ, và biết tắm một mình. Thỉnh thoảng nhìn chị Ba, em không thấy chị còn vồ vập, vui cười với em như xưa. Nhưng phải thầm cám ơn chị. Vì chính nhờ chị, tuổi dậy thì clia em đã nở quá sớm!

VN88

Viết một bình luận