Em mua đủ loại sách báo khiêu dâm về nằm đọc, mang cả vào đây, mỗi lần thèm là vào toilet…Em mơ đủ thứ thèm đủ thứ. Em trở thành mụ già điên thiếu sinh lý, khô cằn. Chức vị, dáng dấp, điện .mạo, tư cách của em như thế này, anh bảo còn ai dám đến làm bạn để hàn huyên những chuyện hoa tình riêng tư. Bỗng một hôm, có một thư rơi đến tố cáo anh là con quỷ, là tên dâm đãng đã lột truồng, đã (xin lỗi trước nhé) đã bú lồn, nút hột le, đã đụ nhiều nữ sinh, cô giáo. Đó là guyên văn bức thư. Đây này (bà trao tấm giấy bảo em đọc).
Em liếc qua cho có, rồi trả lại ngay cho bà, nói:
– Người ta tố cáo em chỉ vì ghen em đã ngủ với người khác. Đã không dành riêng cho họ. Họ đã quá thèm nghệ thuật làm tình trứ danh, tuyệt vời của em. Thư như vậy đáng gì để xem. Tùy bà muốn phạt em thế nào cũng được!
– Ấy chết, em đã nói, em xin mh thương anh cho em được xem cục vàng y ctla anh, dù chỉ một phút. Em muốn xem nó có khác với các Mỹ đen, Mỹ trắng trong tờ tập san này !
Gương mặt bà Hiệu Trưởng lúc đó quả là tội nghiệp ? Giọng bà nhũn như con ăn mày. Em mạnh dạn cầm tay bà, đưa lên mũi, hôn rất nhẹ một cái. Phút đó em mới hoàn toàn tin bà hãy còn độc thân…Vì bà nhắm nghiền đoi mất, bặm môi, thở hào hển, toàn thân rung mạnh.
– Anh Lâm….ơi~..đừng….làm thế. ẹm xin một chuyện, mà anh ….cho chuyện khác. Anh đang đụ em đó hả?
Bà dựa hẳn vào tường. Em đứng sát vào, cố tình cạ bửn bối vào mu lồn cho bà điên lên, và trên này, lấy lưỡi em hếm cũng rất nhẹ mu bàn tay của gái trinh 45 ? Gái nhà giàu bàn tay cũng có khác. Dù đã 45, bàn tay bà vẫn còn đẹp nỏn nường, trắng bóc. Khi em liếm các kẽ ngón tay, bà bật tiếng rên âm ư, giọng Bắc Kỳ, rất tội:
– Chúa ơi, cứ đọa con vào địa ngục. Con đang phạm điều răn thứ sáu với một học trò có 16 tuổi đây. Giời ơi, háng con n6 ướt như đang tấm. Nước ở đâu thế hả Chúa? Chết, nó đang chảy thành giòng xuống, xuống gần đầu gối rồi. Anh Lâm ơi, xin anh đừng địt em kiểu này, chịu không nổi anh yêu ơi ! Còn kiểu nào khác không anh? Em chưa từng được ai địt sướng….như thế này…hết !
– Em chỉ mới đang hôn nhẹ tay bà, chớ đã đụ đâu. Đụ là hai đứa mình phải truồng hết ra, rồi anh…..
– Anh bú lồn, nút hột le, rồi mới địt, phải không anh?
Em ừ nhẹ một tiếng, rồi đáp vô môi bà, tìm lưỡi….
Bà hoàn toàn không biết hôn môi, em phải bảo bà đưa lưới qua. Em ôm ghì thân người bà, nút êm đềm chiếc lưỡi.
Mông đít bà hẩy hấy ra phía trước như đòi được đụ Em đưa tay bóp nhẹ một cái vú của bà, nhả hôn ra, bà la:
– Em lạy anh, Lâm ơi t Em đánh đổi chức vị, phẩm giá, hết tất cả những quyền uy đang có, vào đây là xm anh cho em xem cục vàng y của anh. Sao anh không cho? Sao anh…bóp vú em. Bóp mạnh chút nữa được không? ối chúa ơi!!!
Em cổi các cúc áo dài bà ra, tuột áo khỏi người bà. Rồi lòn ra sau lưng, em mở luôn khuy áo lót. Cặp với gái trinh còn cứng ngắt, đứng sững, trắng phau. Em táp ngay vào một nuốm vú, nút ngon lành vì nó còn rất nhô, màu hồng. Bà ngồi xuống, đánh phịch một cái. Em kéo bà nằm dài ra. Cổi áo lót, tuột luôn hai lần quần. Ông bà ơi, lồn bà vun lên một chòm lông rậm, đen thui. Lúc đó em mới tự cổi áo, cổi quần, trlnh con cặc dài, cứng như củi ra:
– Nhìn đi, kho vàng clỉa anh đó bà Hiệu trưởng. Nhìn đi !
Bà đang nằm, chồm người lên, hai tay bợ khúc gân nóng hổi của em mà hôn. Hôn như một bảo vật quý hiế.m nhất trên đời. Em ‘phải dạy cho bà bú cặc. Trời ơi, quả là gái trinh thật rồi. Thay vì bú, bà lấy răng cắn cặc em. Em la đau và đòi bú, bà mới biết. Nhìn xuống, em thấy tóc bà lai rai vài sợi bạc. Tội nghiệp gái già thèm đụ ? Bà “ăn” gân clỉa em. Em nắc nhẹ cho cặc dội vào tận đốc họng của bà. Bà ụa một tiếng, nước mất chảy ra trên gương mặt láng bóng, đỏ hồng. Nhưng môi vẫn ngoạm cứng cặc em mà bú. Ein đã, ở cái chỗ bắt bà Hiệu trưởng phải quỳ như một nô lệ, ôm ~cặc em bú ngon, bú lành. Bà không cần ai tôn kính nữa. Bà không cần làm Hiệu trướng nữa.
– Hiệu trưởng mà làm”‘gì trong khi hằng đêm thèm chết di được một nhân tình bầng xương bằng thịt như anh. Anh có biết em đọc đi đọc lại bức thư rơi kia bao nhiêu lần không? Nhất là đoạn “Bà có biểt nó đã đụ tôi bú tôi từ khi tôi mới có mười ba tuổi. Nó đã banh lồn tôi ra mà vùi cái mặt nó vào đó mỗi ngày cả chục lần. Nó uống nước lồn tôi, nó bư cả đít tôi, và đụ tơi tả suốt năm trời, rồi bây giờ nó còn mò đến nhà cô giáo Ngọc, cô Sương…. ” Anh Lâm ơi, tại sao anh dám mò đến nhà cô Ngọc, cô Sương mà không dám tìm đến em. Nếu anh muốn, em dám bó hết, làm một người đàn bà tầm thường, có anh hằng phút bên em, cho em được lăm vợ, làm mẹ?
Rồi bà lại ngoạm vào cặc em bú tiếp. Bà liếm luôn lông dái, bà táp vào cái bẹn. Nước mắt hạnh phúc vẫn trào la ướt cả khuôn mặt thèm khát cực độ. Em cứ để bà thoải mái hưởng. Một lúc lâu, em đặt hà nằm ngửa ra, trèo lên, banh háng bà, đút cặc vào miệng lồn, nhấn xuống. Bà nghiến răng, trợn trắng, nín thở hưởng phút giây hoàng đạo, đê mê, tuyệt cùng khoái lạc. Nước mắt bà vẫn chan hoà. Tay em tha hồ bóp hai trái vú no tròn, cứng ngắt.
– Ối giời ! Cha tiên nhân cái ngu clia tôi. Tôi đánh mất đi ngót hai mươi lăm năm sống trong danh tước giả tạo. Tôi hợm mình với thiên hạ, với chính mình, quên lửng điều Chúa cho là phải hưởng cái thú xác thịt ngàn vàng này ! ! !Thế này là địt, thế này là giao cấu, ái ân, làm tình ! ! ! ! Lâm ơi, anh vừa phá trinh em, anh có biết không? Lúc anh đâm vào, em hơi bị xót một tý. Nhưng làm sao bì được nỗi sung sướng tràn trề này khi được buồi anh nó ….thụt, nó xoắn, nó…..Em không buông anh ra đâu. Em muốn chết luôn với cơn sướng cùng cực này, Lâm biết
không?
Em đã đụ nhiều người. Chưa ai rên những câu văn chương tội tình, thành thật như thế ! Em đã quá, vừa phá trinh được “em bé ” 45, người mà mỗi lần gặp mặt ở hành lang, hay sân trường, em sợ muốn vãi đái trong quần.
– Em tên Hạnh, Ngưyệt Hạnh. Lâm đừng cọi em bà Hiệu trưởng nữa. Mỗi ngày, sau giờ học, anh đến nhà em chơi được không? Hay anh cứ dọn đến đó ở, em dạy anh học, và làm vợ anh luôn. Nhé Lâm?
– Em không sợ cả thành phố này dị nghị bà Hiệu trưởng già đi lấy học trò 16?
Em đã bảo em dám đánh đổi hết để được làm người tình của anh. Anh nghe rõ chưa?
– Đó ? Sao chúng ta không thể là người tình của nhau, mà phải là vợ chồng? Mà người tình thì lãng mạn hơn, tình tá hơn. Như buổi nay, chúng ta địt nhau trong toilet dưới nền nhà,sau giờ học. Lâm yêu cái thú vị này như mình ăn cơm lửa trại ngay ngoài rừng. Lâm nghĩ gần nhau quá, có thể một trong hai chúng mình sẽ chán nhau, rồi đánh mất đi cuộc tình ngàn vàng mà không thể ai cũng có được ? Sau này em sẽ thấy địt nhau trên giường không thú vị bằng trên nền nhà. Trên cát, trên cỏ, dưới nước. Với lại Hạnh đang sướng quá mà nghĩ đến việc muốn Lâm
trớ thành của riêng tư. Chứ cặp vợ chồng chênh lệch tuổi tác như chúng mình sẽ chẳng sống yên thân, êm đềm trong xã hội bảo thú, khấc nghiệt này đâu. Hạnh
với Lâm hãy cứ là nhân ớnh. Muốn thì mời gọi nhau, hẹn hò nhau, thú vị biết ngần nào !!!!
Em vừa đụ sầm sập, vừa thỏ thẻ nói nhỏ bên tai Hạnh. Không biết nàng có nghe hay không, mà gương mặt hừng lên một nỗi sướng tuyệt vời, như đang bị hôn mê, hồn phi phách tán. Nước lồn Hạnh nhiều quá, nhiều đến độ như muốn trôi con cặc em ra khỏi lồn. Vũng nước của 45 năm, nằm ứ đọng, chưa từng có con cặc nào vào quấy phá. Em dạy cho Nguyệt Hạnh nắc, xàng, hẩy. Càng lúc, Hạnh càng
mê mẩn tâm thần, như chết điếng chẳng còn biết gì nữa…..
Em thử ngừng nắc xem phản ứng clla Hạnh. Nàng nhăn mặt, nhõng nhẽo như một cô gái 16:
– Anh yêu, sao lại thế? Em không chịu đâu. Có ghét bỏ em thì hần để lúc khác. Còn bây. giờ, em đang lên mây, em đang vào thiên đàng. Có nghe em ôm cứng anh đây không ?
Em quỳ hắn lên. Đưa hai chân Hạnh gác lên vai em. Tay em cầm con cặc, dí vào hột le, chà nhè nhẹ: Hạnh ểnh đít, quặn ngườl, la bài hãi, cung hai tay lại đập mạnh xuống nền gạch nghe bình bịch:
– Lâm ơi, anh bật diêm quẹt đốt ngay cái văn phòng này cho em. Em muốn chết ngay lập tức. Giời ơi Chúa mẹ ơi, cái này còn sướng gấp triệu lần bồ cặc vào địt ối Giời ơi ! Chổ đó là chỗ gì của em mà buồi anh nó làm sướng thế. Giời, anh thọc cả hai ngón tay vào lồn em nữa ! Trí thức mà làm gì? Hiệu trưởng mà làm gì? Em muốn làm con sen, con đĩ con chó đéo, con ngựa địt sướng hơn. Giời? Anh lại đâm
buồi vào, hai ngón tay anh xe cái hột đó của em ???
Nước mắt Hạnh lại tràn ra. Nàng không thể tưởng tượng nổi em làm cho nàng tê tái đến như thế. Hạnh gồng người, hẩy mạnh đít, la thất thanh:
– Thế này thì có chết cũng phải xuất. Em tê hết cả người rồi này Lâm. Em ra đó, đó. Em cho anh. Giời còn nữa, nó bắn, bắn vào, mà không, bắn ra, bắn ra, tuyệt quá….