VN88 VN88

Đừng địt em, em chỉ vừa dậy thì – Truyện 18+

Bụng Loan rung mạnh. Trồi lên, hụp xuốngnhư bão cấp sáu. Hai bắp đùi đánh ầm ầm trên nệm. Hai tay nữa. Lúc thoahai vú, lúc cho một ngón tay vào mồm cắn lại, lúc đan, xới vào tóc, lúc thì vờ đẩy nhẹ tóc Trường. Còn gì nữa mà phản ứng. Tất cả đã đến mức ăn thua rồi. Trttờng cứ cầm cự ở hột le, đánh phá mồng .đóc, bú mạnh hai mép lồn kêu chùn chụt, nuốt hết núờc nhờn:
– Anh mặc đồ vô cho em nhé, Loan?
– Hả? Ai nói cái gì vô duyên vậy? Biển Tân Thành đẹp há? Kệ bà nó. Thuyền ra tới ngoài khơi rồi. Gió đưa gió đẩy bông trang…..Trời ơi, con tên gì. Cái hột đó lợi hại quá đi cha mẹ ơi. Ai đốt nhà hả? Dạ lạy ông, cho phép con đi qua chút, rồi con mặc quần, nhen ông?

Trường lừa lừa, đưa cái lưỡi xuống phía. dưới nữa. Bợ đít Loan lên, chàng ngoáy lỗ đít Loan một cái. Loan hú lên một tiếng như vừa gặp ma vương, quỷ sứ Mặt em nhăn nhó như nằm trên bàn mổ:
– Về Phụng Hiệp đi, em chặt dừa, gọt khốm cho anh ăn…

Trường lại ngoáy lỗ đít thêm mấy lần nữa, trước khi đâm sâu vào đó mà bú. Toàn bộ mông đít giật như nàm trên đống lửa. Ngón tay Trường tiến công vào lỗ lồn. Hai ngón khác xe mạnh ‘hột le. Ba nguồn khoái lạc ập tới, chôn vùi trinh nữ tên Loan, làm em bèo nhêo, tả tơi thê thiết như tội nhân đang bị tra tấn. Nước Iồn cứ chảy ra không dứt. Vẫn mặn, vẫn thơm, vẫn nồng. Bây giờ thì hai tay Loan đã biết ôm chặt đầu Trường, nhấn mạnh nó vâo để em hẩy mu lồn xầm xập hơn lên.

Trường bú mềm môi. Một bữa tiệc thịnh soạn chưa chắc nhà giàu đã có. Có lúc chàng ngộp thở thực sự bởi lông iồn Loan đã nhiều, mà em còn kẹp cứng hai bắp vế lại. Trường cố banh ra để lấy hơi thở một tý. Thì bé Loan lại kẹp lại vì cơn sướng của em đang dâng lên tột độ. .
– Mặc hay không mặc đồ cũng vậy thôi, Trường ơi! Cứ tà tà đưa ghe ra khơi đi. Em hết biết gì nữa rồi anh ơi.

Bấy giờ, chàng mới dám trườn lên. Cũng với đường lưỡi bén nhạy, ngọt ngào. Rốn, rồi vú. Chàng ngừng ở đôi vú hơi lâu, thưởng thức cho hết cái đẹp, cái hấp dẫn của cặp nhũ hoa tròn trịa dễ thương. Rồi môi, rồi tóc. Khi lưới chàng ngoáy nhẹ ở lỗ tai, thì khúc gân thù lù dưới kia cũng được toan cầm lấy mà nắn, bóp. Trường bảo:
– Em cho nó vô lồn em đi. Thuyền ra khơi rồi Loan ơi ?
– Vô hả? Mà vô đâu, em đâu có biết?
Để ngay miệng lồn cl~a em. Nó sẽ tự động bò vô. Hình như nãy giờ Loan đã ra hết vài lần. Suất gần tiếng đồng hồ chứ ít đâu. Nếu đã từng đụ trước kia, có lẽ Loan đã tự động nhét cặc Trường vào lồn mấy lần rồi, đâu phải đợi Trường bảo. Trường bảo “em cứ để ngay miệng lồn. Nó sẽ tự động bò vào” Cô bé tưởng thật, lần tay, cho đầu cặc ngay cửa mình.

Tới đó, Loan đê mê hết biết gì nữa. Vì thiên nhiên khiến các giác quan của em vùng trổi dậy, đồng loạt, chờ. Chờ cái phút thần tlên, độc đáo đang tới. Trường nhấn nhẹ vào một chút. Bàn tay Loan đã rời ra. Chút nữa, tý nữa. Loan nín thở. Một nửa, hai phần ba. Sau tiếng sực nhẹ nhàng và tiếng ứ “đau đớn” của Loan, chòm lông dái của Trường đã ập sát, nằm khít khao với mớ lông lồn dày rậm của Loan. Cờ chiến thấng cl.ỉa Trường đang phấp phới bay. Trống kèn khải hoàn vang lên. Quân lính Trường thẳng tắp, bồng súng cười chiến thấng. Trường nghe
vai mình đau buốt, bởi mười ngón tay sắc cạnh của cô bé bạn dì, tên Loan, đang bấu lún vào, ứa máu. Chàng nhìn gương mặt toàn trinh ctìa giai nhân. Ướt đẫm mồ hôi. Môi, mắt, mũi, tất cả nhăn cả lại. Một tý gân cổ hằn lên với tiếng la thơ ngây:
– Không được Trường ơi! Mặc đồ vào cho …em !

Mắt Loan ứa lệ, mà hai tay em không rời vai của Trường. Dưới kia nữa, cái mông đít Loan nắc, hẩy lên phầm phập Hai chân em quấn chặt mông đít Trường bạch tuột. Nhịp nhàng, ăn rập. Hai thân hình tré trung loạn cuồng, sướng ngất: .Không còn biết đường về, không còn biết bà con, dù là bạn dì, Trường trêu Loan:
– Anh mặc đồ vô cho em nhen?

Loan không trả lời, chỉ lắc đầư. Mũi em hôn không rời khuôn mặt đẹp trai của Trường, ngây ngất, miên man. Trường bất đầu nắc. Loan rên tha thiết. Chỉ có mười phút, Loan ôm cứng Trường, ra thêm lần nữa:
– Trường ơi ? Em ….ra nè, phải không? Anh ác quá Trường ơi. Em đã bảo không được mà …úi nó ra nữa đó, sướng dễ sợ quá Trường ơi. Em không muốn về nữa….

Rồi cô bé thở như trâu kéo cày, ngoéo đầu qua một bên, mắt lờ đờ, nghe cặc Trường tiếp tục hành quân. Thật tình, Loan đâu ngờ đụ sướng đến như vậy. Có những đêm mưa, chợp mất không được, vì bản năng sinh lý cl.la tuổi dậy thì quá sớm, bắt Loan tự làm cái gì đó để thỏa mãn thèm khát mà tạo hóa đã ban cho. Loan đã bạo gan, cho một ngón tay vào lồn, nằm thụt một mình. Trí óc tưởng tượng vài thằng bạn trai cùng lớp, rlỉ Loan vào khu vườn vắng. Ngồi nút lưỡi, hôn nhau. Loan chưa ý thức rõ rệt đụ là gì. Loan có thèm sinh lý thật. Có thèm~một người khác giống để ôm ấp nồng nàn. Cái mơ ước mơ hồ, không thành hình thật sự, bắt Loan xáp gần với Trường vào đầu tuần, khi anh chàng từ Sàigòn lái xe xuống Phụng Hiệp. Và, bây giỡ là trên giường nệm của phòng nglỉ, cặc Trường đã lút hết vào trong lồn 13, đụ chan chứa. Bây giờ có . ai bảo Loan ngừng lại, mặc quần áo về Phụng Hiệp, chấc em cũng lắc đầu, từ chối.

Đồng hồ chỉ l l giờ mà Trủờng vẫn đang hai tay bợ đít em Loan mà đụ lừng trời. Cô bé có~ vẽ mê quá, ôm cứng Trường mà ngậm môi, tìm lưỡi. Trường nói:
Anh không cho Loan ngử đêm nay, chịu không?
– Dạ.
– Anh mang em về luôn Sàigòn, làm vợ. Chịu không?
– Dạ.

Có lẽ chàng có hôi: “Và anh sẽ giết em luôn, chịu không?” Loan cũng dạ. Miễn làm sao anh đừng rút của quý cương cứng ra khôi lồn em là được! Không có ngôn ngữ nào diễn tả nểi niềm hoan lạc này, Trường ơi !
– Sao hồi nãy em chớm khóc?
– Tại em sợ ngày mai, không còn anh bên em.

Trường rút cặc ra, quay xuống bợ đít Loan lên liếm hết nước trinh màu hồng lan ra cả hai bắp vế. Chàng nuốt bằng hết vì thừa biết nước đó bổ hơn hàng ngàn viên vitamine ! Hơn cao hổ cốt, hay sâm Cao ly. Chàng banh toạt háng Loan ra mà quan sát lồn Loan. Sao 13 tuổi mà lông của em nhiều như cỏ dại vậy? Chàng hỏi.
– Em đâu biết. Em bất đầu có kinh là lông lún phún mọc. Nếu em là gái thành thị, chắc đã mất trinh cũng năm 11. Bởi khi lên học ở Sàigòn, các bạn em trên đó kể cho nghe những chuyện động trời của tuổi dậy thì quá sớm.. Họ đã biết thủ dâm bằng chuối, cú cải đèn cầy v. v… vào tuổi l l. Anh có tin không?
– Tin chớ. Chị anh chớ ai. Anh đã yên lặng rình coi chị tắm, thủ dâm suốt ba năm. Những năm đó, anh không học hành ra gì hết. Lớn lên tới bây giờ, thì anh gặp em là cô gái đầu tiên….Anh sẽ không bao giờ quên em.

Trường lém mồm, phun dối trá ra để làm Loan yên lòng cho chàng hưởng tiếp đêm nay, ngày mai, cho đến khi chàng chán thì thôi. Bây giờ chàng nằm bật ngửa ra, dạy cho Loan bú cặc. Tình dục thì học nhanh lấm, chỉ 10 phtlt, Loan bú rành rõ như một gái có chồng. Suốt đêm đó thật ! Cả hai không ngủ! Lăn lộn không còn nhớ mình đã ra mấy lần. Nàng chỉ biết, Trường, cả thảy ba lần làm lồn nàng ngập ứ nước, cho đến gần bảy giờ, cả hai, trần truồng, ôm nhau ngl.i như chết cho đến trưa…

Cơm nước xong, hai người lại lên phòng bú , đụ như vợ chồng tuần trăng mật, cho đến xế chiều, thì về lại Phụng Hiệp. Chia tay. Loan khóc lần nữa. Trường hứa:
– Anh sẽ xuống thăm em đều đều vào các cuối tuần ?

VN88

Viết một bình luận