VN88 VN88

Hãy cho em lên đỉnh đêm nay đi anh 2 – Truyện 18+

Ngồi yên chỗ xong, yên chí là đã có ông địa, cô ca sĩ bắt đầu đấu:
– Nghe nói hồi này anh vồ khá lắm mà.
Trần Lượm trả lời miễn cưỡng:
Cũng đỡ vậy thôi.
– Anh mà đỡ thì ai khá bây giờ?
Mấy lời “bốc” của em ca sĩ làm Trần Lượm trở lại tính cao ngạo cũ. Anh ta nhún nhún vai:
– Cám ơn em!
Cô ca sĩ giới thiệu người bạn:
– Đây là Hoàng Hà, bạn em từ Texas về chơi.
Trần Lượm trầm giọng xuống:
– Hân hạnh.
Hoàng Hà làm thinh liếc mãt cườì tình. Đôi môi cô nàng này mỏng nhưng nhọn, hai bờ khép lại che kín hàm răng, nàng cười kiểu “đờ mi” tuyệt đẹp.
Máu dê Trần Lượm nổi lên, anh ta quên cã tình trạng đang cần thầy. Tán một câu xanh lè:
– Nhan sắc! Ôi? nhan sắc!
Chủ đề của Trần Lượm hôm nay là tìm thầy cứu nguy, không ngờ gặp em ca sĩ tình nhân cũ vô tình phá đám. Mặt này anh ta ngơ ngác một cách bất bình thường. Ngồi tiếp chuyện với em mà hồn gời tận đâu đâu. Em ca sĩ rất tinh đời cũng cảm thấy như vậy, em xen vô hỏi xỏ Trần Lượm:
– Anh Trần có cái gì bất ổn sao, anh coi bộ lơ là với tụi này quá.
– Đâu có, đâu có em, anh đang có hẹn.
Định là trả lời như vậy thì em sẽ để cho Trần Lượm yên, trái lại, em ca sĩ tấn công thêm:
– Tụi này uống bia được không anh?
– Tự nhiên đi em.
Em ca sĩ ngoắc hầu bàn, gọi một lượt bia, mấy da đồ nhậu, sực một cách ngon lành. Rượu vào, em bốc lên chút chút:
– Sao anh Trần, lúc này nghe nói anh có đào mới, ngon cơm lắm phải không?
Cũng đỡ thôi, cô đơn quá phải kiếm gối chăn làm bạn.
– Nam mô a di đà Phật. Em ca sĩ lấy tay xá nhẹ Trần Lượm.
Cô bạn ngồi bên cạnh thấy hai người đối đáp, không nín được cười, lấy tay che miệng lại, nở một nụ cười nhẹ.

Bây giờ Trần Lượm mới chú ý kỹ thiếu nữ đi chung với em ca sĩ. Chiếc răng khểnh thập thò ở ngoài cửa miệng trông thật duyên dáng, da nàng trắng hồng, nếu đôi gò má đừng nhô cao thì hao hao trông giống Ngọc. Lòng trắc ẩn chàng ta nồi lên, liền tưởng tới người yêu có thứ nội lực thâm hậu khiến Trần Lượm rùng mình.
Em ca sĩ đột nhiên lên tiếng:
– Cô bạn em đang bơ vơ đó ông luật sư. Nàng nhướng mắt thăm dò. Trần Lượm vờ như không hiểu ý:
– Bơ vơ thì đã sao?
– Bơ vơ thì cần người ấp ủ. Em ca sĩ trả lời nhanh như chớp.
Không khí lợt lạt giữa đôi bên, sau phút này đã xích lại gần nhau. Người bạn cô ca sĩ có bàn tay thật mỏng, nàng cầm ly bia đưa lên mắt, nhìn Trần Lượm xuyên qua lớp rượu. Lối tống tình tếnhị đó cực kỳ hấp dẫn. Trần Lượm đưa hai bàn tay cuốn tròn nhìn lại em. Em ấn mạnh hai bờ môi vào ly, thành hai vệt hồng mềm mại. Trần Lượm tê tái trong lòng mắt chớp lia lịa. Hình ảnh của Ngọc nhập vào người con gái này khiến Trần Lượm rạo rực như dê buổi sáng chờ ra chuồng.

Trần Lượm quay nhìn phía bàn nơi thầy Vũ Công ngồi. Thấy Vũ Công không chú ý tới mình, Trần Lượm đưa ly rượu lên tiếng:
– Thầy Vũ Công, vô cái đi!
Mời như vậy, cho thấy Trần Lượm đang bối rối tâm não, bởi Vũ Công ít khi nào uống bia lấm. Nhưng để cho Trần Lượm bớt bẽn lẽn, thầy Vũ Công cũng đưa ly trà lên ứng đáp.

Trong khi đó, em ca sĩ đưa tay khềụ khều nơi đùi người bạn, ý ngầm nói ràng: “Hắn khoái mày rồi đó!”
Người bạn em ca sĩ gật đầu nhẹ: “Ta sẽ tính hắn”.
Con mắt tinh đời của Vũ Công, mặc dù ngồi cách xa bàn Trần Lượm, cũng hiểu rõ được hai người đàn bà này muốn gì. Vũ Công ngoắc Trần Lượm sang nói
nhỏ:
– Con bé kia đang muốn chài ông đó. .
Trần Lượm toét mồm cười:
– Thầy giúp tôi giết nó cho rồi.
Đáng lẽ viên thuốc “Dương Cương Nhất Điểm Hoàn” là để dành cho người bạn, nay Vũ Công móc ra ấn nhẹ vào túi áo Trần tượm..Thầy Vũ Công còn dặn nhỏ:
Trước khi rời quán phải gặp tôi lần nữa có mấy lời dặn dò.
Trở về vị trí cũ, vũ khí đã có sẩn trong người, tạo cho Trần Lượm lên tinh thần thây rõ, anh ta gọi thêm bia và bắt đầu chú ý mạnh đến người bạn em ca sĩ.
– Hà về đây chơi hay định ở đây luôn?
– Cũng tùy theo phong thổ khí hậu, nhất là tình người ớ đây.
Câu mớm đó làm trớn cho Trần Lượm xổ một bài ca cũ mèm:
– Đất Cali đến dễ khó đi
Trai yêu chết bỏ, gái thề hiến thân.
Tuôn xong hai câu vè cà chớn, Trần Lượm khoái chí cười sằng sặc, em ca sĩ khó chịu nheo mắt:
– Anh làm như đàn bà ở đây là của chùa không bằng.
Trần Lượm, ngồi yên lại nghiêm chỉnh:
” Đâu phải ý anh muổn nói vậy. Đây chỉ là một kiểu ca ngợi tính chịu chơi của dân Cali thôi.

VN88

Viết một bình luận