VN88 VN88

Mãi mãi là của nhau – Truyện 18+

Ở trường, sáng ngày hôm sau, tôi gặp cậu trên hành lang. Cậu đã không nhìn mặt tôi.
Tôi gục ngã. Tôi đã tốn công tìm kiếm, nhưng tôi vẫn mãi không hiểu. Tôi đã không làm gì quấy, không gợi mở cũng không ẩn dụ chuyện gì, không một hành động không đúng chỗ trong suốt nhiều tuần lễ. Cậu ấy càng không. Chuyện xảy ra, ngay cả khi bọn tôi không muốn, như thế, đột ngột. Chúng tôi hút lẫn nhau một cách không tự chủ. Tôi đã không kiềm chế mình được, cậu ấy cũng vậy. Chúng tôi hôn nhau với nỗi đam mê, vui thích. Tại sao cậu lại không muốn chấp nhận?
Vanessa đã tìm ra câu trả lời thay tôi.
– Chuyện gì vậy Chris? Nhìn mặt cậu kìa, quỷ nó thèm nhỏ dãi! Vậy không ổn chút nào. Đừng nói với tớ là cậu khỏe. Nhìn mắt cậu đi! Cậu khóc suốt đêm à? Rồi, lại bắt đầu nữa!
– Vanessa…Danny…nó tới nhà tớ hôm qua…Bọn tớ chơi với nhau…thoải mái…tớ không biết chuyện xảy ra thế nào…bọn tớ đã hôn nhau…một nụ hôn thật sự…
– Chris! Tớ biết trước là cậu cuối cùng cũng sẽ lấy ước mơ làm sự thật. Cậu si đến chết rồi! Danny Crawford! Chỉ có bọn con gái mới hấp dẫn nó thôi! Tối qua cậu đã nằm mơ rồi, chắc chắn. Cậu đã tưởng là thật. Bước từ trên mây xuống đi. Nếu cứ tiếp tục, cậu vô bệnh viện tâm thần là vừa.
– Thế còn “cái đó”? Khi nó dán vào người tớ, tớ cũng mơ thấy “cái đó” của nó à? Tớ thề là chẳng bịa cái gì cả! Vanessa, thật sự là như vậy. Tớ vẫn còn vị của lưỡi nó trong miệng. Thật phi thường! Thiên đàng! Tớ đã không muốn chuyện này chấm dứt. Tớ cứ lâng lâng. Tự nhiên, nó lại đẩy tớ ra. Nó nói là không cố tình làm như vậy…rằng chỉ là tai nạn…rằng nếu như tớ kể lại chuyện này, nó sẽ không tha cho tớ. Vanessa, nó nói không muốn gặp mặt tớ nữa. Sáng nay…nó đã vờ không nhìn thấy tớ.
– Tớ không thể tin được. Cậu đã đốn ngã Danny Crawford…Trời, biết tin vào ai được nếu đứa nam tính nhất trong những thằng đàn ông …
Cô ngừng nói ,ra chiều suy nghĩ cẩn thận.
– Cậu không hiểu rồi, chẳng hiểu gì hết, Chris! Nếu nó làm vậy, tức là nó cũng thương cậu, lại thắm thiết nữa kìa. Nhưng nó xấu hổ. Nó không muốn chấp nhận. Trong tư tưởng, nó không nghĩ đến chuyện bị thu hút bởi một thằng đẹp trai như cậu. Khỉ thật! Cậu thật may mắn, Chris! Nó là đứa con trai tuyệt vời! Tớ biết cần phải làm gì. Nếu như nó thật sự cần cậu, nó sẽ trở lại. Nghe Vanessa này. Đừng khóc nữa cưng. Cần có thời gian, cần phải kiên nhẫn! Cậu phải từ từ, thận trọng…Nó không tồn tại nữa…làm ra vẻ như không thấy nó, nhưng làm sao, cho nó thấy cậu. Trên hành lang, trước cổng ra vào…cậu nắm được chứ? Chơi trò mèo bắt chuột. Tớ không cho nó quá một tháng, tin tớ đi!
Chắc là Vanessa có lí. Tôi chưa hề nghĩ ra chuyện cậu không muốn,như tôi, chấp nhận sự khác biệt của mình. Cậu từ chối sự thật bằng những vũ khí hiện có: trốn chạy, cắt đứt và đe dọa.

Như chết ở trong tim, tôi quyết định nghe theo lời chỉ dẫn của Vanessa. Thật khó! Hàng chục lần, tôi tưởng mình yếu đi. Tôi đã giữ vững. Tôi cũng vậy, tôi đã lơ cậu đi. Tôi giữ khoảng cách rất xa với cậu, nhưhg không quá. Tôi tránh ra về cùng lúc với cậu. Đương nhiên là Vanessa và Robert cặp kè với tôi khi tôi về nhà. Cậu ấy chắc phải nhận thấy. Khi cậu ở gần xung quanh, tôi cười lớn tiếng hơn với những đứa bên cạnh.
Rồi cũng đến một ngày, tôi bắt gặp ánh mắt cậu dán vào tôi, rồi quay đi thật nhanh. Vanessa cũng thấy. Kể từ lúc ấy, như tình cờ, Danny luôn cố tình ở gần cạnh tôi. Chắc cậu muốn nghe những gì tôi nói? Hay là cậu khởi sự chuyện giải hoà? Vào những lúc như vậy, tôi thường kéo tay Vanessa,Robert hay Nance đi chỗ khác, làm như không chú ý đến sự hiện diện của cậu.
Một thời gian ngắn, không thể tránh khỏi, giữa đám đông, Danny đứng trước mặt tôi, mặt tái mét, cậu thì thào.
– Chris…khoẻ chứ?
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh để trả lời một cách lãnh đạm.
– Ai? Tớ hả? Vẫn khỏe, nhờ trời. Còn cậu, chắc cũng khỏe?
Tôi bỏ đi không đợi cậu trả lời. Tránh nhưng ánh mắt tò mò, tôi nhắm mắt, lưng tựa vào tường.
“Nó sắp đổ rồi, thiên thần của tôi, nó sắp đổ rồi. Kiên nhẫn, một chút kiên nhẫn nữa thôi.Vanessa đã có lí.”

Phần 5: Bóng Tối Trên Tranh

Tôi thấy tuần lễ trải qua thật đơn điệu và kinh khủng. Danny lại bắt đầu lẩn tránh tôi. Weekend cuối cùng cũng tới. Nhưng tôi biết, từ thứ sáu, là tôi được ở nhà một mình. Ba mẹ quyết định sang chơi nhà bạn 2 ngày. Tủ lạnh được lắp đầy những thứ tôi cần. Họ cũng biết Vanessa sẽ tới chơi với tôi. Sau khi ôm hôn tạm biệt, họ leo lên xe và lái ra đường.
Tôi quay lại với Vanessa. Chúng tôi ngồi trên bậc thềm vừa sắp xếp lại kế hoạch cho thứ bảy và chủ nhật. Đến lúc chúng tôi phải chia tay. Tôi leo lên phòng ngủ. Tôi bắt đầu cởi quần áo. Tôi chỉ còn mặc quần lót và mang vớ. Có cái gì đó va vào cửa sổ, lại thêm tiếng nữa, lại nữa. Có người ném sỏi lên cửa sổ. Khi hết ngạc nhiên, tôi nghĩ chắc là Vanessa lại quên thứ gì rồi. Tôi mở cửa sổ, Danny đứng phía dưới, trên thảm cỏ, đầu ngước về phía tôi.
Cậu hỏi thấp giọng.
– Tớ lên được chứ, Chris? Chuyện quan trọng.
Tôi kinh ngạc, não tôi như đang sôi. Trong ngực, tim tôi bắt đầu gõ thật mạnh.
– Cửa đóng…để tớ xuống mở.

Tôi với tay lấy cái khăn tắm quấn ngang mình, sao cũng được. Tôi hấp tấp chạy xuống dưới cầu thang.
Cậu vào nhà, tôi đóng cửa phía sau. Không nói một lời, cậu theo tôi lên phòng.
Cậu đứng đó, trước mắt tôi. Tôi không thể tưởng tượng nổi. Lại thêm một lần nữa, điều kì diệu lại xảy ra. Cậu nhìn tôi say đắm và tôi chìm trong ánh mắt cậu. Tôi không còn khả năng động đậy. Tôi biết, giây phút mà tôi từ lâu chờ đợi đã đến. Tấm khăn bung ra rồi rớt xung. Tôi không kịp làm gì để giữ nó lại. Chắc là tôi có vẻ ngốc lắm, mặt thì trơ ra, gần như không mặc đồ, lại không thể cục cựa.
Cậu chăm chú nhìn thân thể tôi.
– Tớ không thể nữa, Chris. Tớ không thể kiềm chế được. Tớ trở nên điên…
Thật kì diệu. Chỉ hai bước chân. Tôi nằm trong vòng tay cậu. Môi cậu đặt lên trên cổ, trên mặt, trên tóc và trên miệng tôi. Tôi rên rỉ hạnh phúc. Cậu đậy tôi. Chúng tôi vật nhau trên giường. Tôi hầu như không nhận thấy trọng lượng cơ thể cậu trên người mình. Cậu cũng không tốn nhiều thời gian để lột hết phần quần áo còn lại trên người tôi, vốn đã chẳng còn lại bao nhiêu.
Sau đó, một lúc lâu sau đó, trần truồng kề bên nhau, kiệt sức, chúng tôi trở lại với thực tại. Tôi thấy nó rất tuyệt vời. Tôi vẫn còn mùi vị cậu trên da. Tôi thấy thoải mái. Tôi chưa hề nghĩ một thú vui như vậy có thể tồn tại.
– Tớ yêu cậu, Chris, còn hơn thế nữa. Tớ như loá mắt. Tớ đã nghĩ mình có thể chết khi…
Tôi đặt một ngón tay lên miệng Danny. Cậu khẽ ngậm lấy.
– Suỵt! Đừng nói gì hết. Tớ cũng vậy, tớ không có đủ từ để diễn tả những gì tớ cảm nhận, tất cả những gì cậu vừa cho tớ.
Tôi đột nhiên thắc mắc.
– Danny, tại sao cậu biết là tớ ở nhà một mình tối nay?
Cậu phá lên cười.
– Ờ thì…từ ba ngày nay tớ tìm cơ hội để nói chuyện với cậu. Không cách nào được, Vanessa và mấy đứa khác không buông cậu ra. Tối nay, tớ lại nhà cậu. Tớ định nói với ba mẹ cậu là tớ muốn gặp cậu vì có chuyện gì đó quan trọng. Khi tới nơi, tớ thấy họ lên đường. Đem theo nhiều đồ đạc như vậy, tớ đoán là không phải chỉ cho một vài giờ. Nhưng cậu đã ở lại với Vanessa. Tớ đã kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cũng tới lúc. Tớ đã ném sỏi…

VN88

Viết một bình luận