VN88 VN88

Bú cu thằng Tú thiệt phê quá đi mất – Truyện 18+

Quả thật lão quản lý nói không sai. Với con cặc giả lão tha hồ đụ. Mệt lão bắt Liễu ngồi hoặc nằm trên. Liễu nhớ đến bọc hột é cột trên chiếc gối ôm thuở nào ở nhà gã Ba Tàu. Đây cũng là một hình thức thủ dâm, nhưng khác hơn là nó đang thủ dâm bằng người thật. Lẽ ra Liễu sẽ sướng hơn với dụng cụ rất?Khoa học kỹ thuật này? Nhưng tiếc thay từ khi làm đĩ Liễu đã mất đi khoái lạc chăn gối, họa hoằn lắm mới có một người làm nó đê mê, còn tựu chung thì nó phải chịu đựng cho xong. Chưa bao giờ Liễu thấm thía hơn câu tục ngữ “bán trôn nuôi miệng”! Tuy nhiên để lấy lòng gã quản lý. Liễu cũng giả vờ nắc nẩy, rên siết, ngoặc mồm rống từng cơn hoặc tán thán những lời tục tĩu. Lão quản lý tưởng Liễu sướng thật, lấy làm thống khoái lắm.
Từ hôm đó thay vì mỗi tuần một – 2 ngày mò lên phòng Liễu, lão rút xuống gần như ngày một.
Liễu quyết định về quê sau khi dành dụm được ít tiền.
Ngồi trên chiếc xe đò chen chật hành khách. Liễu nhớ đến ngày rời gia đình. Thấm thoát đã trên 4 năm, Liễu không biết dượng và mẹ sống ra sao. Bao nhiêu lần gởi thư về mà chẳng nhận được hồi âm. Dù cố tránh đừng nghĩ bậy nhưng Liễu vẫn linh cảm đã có một biến cố gì đó đã xảy ra.

Chiếc xe đò chạy ì ạch, có khi chỉ mới đề ba được trăm mét đã dừng lại đón khách. Lòng Liễu nóng như lửa đốt, nó nhìn không chớp mắt con lộ hun hút phía trước. Mấy năm gần đây chiến tranh đang trong thời kỳ bộc phát, con lộ từ thời Pháp thuộc đến bây giờ chưa được sữa chữa, nay lại bị đào, bị đắp mô rồi được vá lại, đã lở lói lại càng lở lói thêm, chiếc xe nuốt từng thước đường một cách khó nhọc. Chỉ trên dưới hai trăm cây số mà chiếc xe đò phải ì ạch gần một ngày mới đến nơi.
Vừa bước xuống xe Liễu đã ba chân bốn cẳng lao một mạch về nhà. Đến cổng, kỳ lạ chưa? Că nhà của mẹ, căn nhà nó đã sống bao năm đâu mất rồi? Giữa bải cỏ lau hoang vu. Liễu thấy vươn lên ngỗn ngang những vui buồn kỷ niệm. Nó thấy một người đàn bà đi đàng xa nó liền chạy tới:
– Dì Năm, nhớ con hôn?
– Cô. . . Cô. . . À con Liễu. Trời mày đó ư?
– Dạ con đây.
Người đàn bà bước đến cạnh nó đặt tay lên vai nó. Bà ta thở dài:
– Chà lớn dữ đa! Mày đi đâu biệt tăm mấy năm nay. Mẹ mày, dượng mày. . .
Thấy bà ta ngập ngừng. Liễu hỏi dồn:
– Mẹ con, dượng con thế nào?
Người đàn bà lại thở dài, bà ta ấp úng kể cho Liễu nghe biến cố thảm khốc đã xảy ra ngay từ lúc nó vừa bước chân ra khỏi nhà.

Cho đến bây giờ bà ta cũng như dân trong thôn vẫn không thể biết nguyên nhân nào khiến thằng Bướng nổi cơn điên nửa đêm đột nhập vào buồng mẹ và dượng, trói hai người lại rồi dùng dao cắt con cu to và dài của dượng, sau đó nổi lửa đốt nhà. Hàng xóm thấy cháy lớn đổ đến cứu chữa. Khi dập tắt được ngọn lữa thì mẹ Liễu đã thành một khúc thịt nứt nẻ vàng ươm. Riêng dượng chẳng biết may mắn hay xui xẻo, ông ta bứt được dây bò ra ngoài, một rui kèo đổ xuống đè nghiến trên mặt. Người ta cứu sống được ông nhưng không cứu được đôi mắt, đã mù, và hai chân đã liệt.
Liễu nghe xong câu chuyện tưởng chừng trời đất trên đầu đổ sập. Nó vật vã khóc. Người đàn bà dỗ dành nó hồi lâu. Liễu mới dần dần tỉnh lại. Nó mếu máo:
– Bây giờ dượng ở đâu, anh Bướng nữa.
– Thằng Bướng bị bắt sau đó, nghe đâu đang nằm trong khám Chí Hòa ở Sài gòn. Còn dượng mày ăn xin ngoài chợ.

Liễu ngủ ở nhà người đàn bà một đêm. Sáng hôm sau nó ra chợ tìm dượng. Làm sao Liễu có thể ngờ người đàn ông mạnh khoẻ tươi tốt từng ăn nằm với nó thưở xưa bây giờ đang ngồi dưới gốc cây bả đậu, tơi tả còn thua một con chó ghẻ? Khuôn mặt ông ta biến dạng đến rùng rợn. Vết cháy do cây rui kèo đè lên đã để lại một mảng sẹo chằng chịt đỏ hỏn nằm vắt ngang một/2 trán. Hai hố mắt lõm sâu như 2 chiếc hang. Tóc bết từng mảng rũ xuống đôi vai phủ trên chiếc áo rách tươm, bốc lên một mùi hôi thối nồng nặc. Người đàn ông cầm chiếc bát sành quơ quơ phía trước miệng lào khào van vỉ:
– Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại, làm ơn làm phước. . .
Liễu đứng chết trân. Nước mắt nó tuôn trào chảy nhễ nhại xuống má. Nó quì trên nền đất, trước mặt người đàn ông nghẹn ngào:
– Dượng. . . Dượng. . . con đây, Liễu đây.
Người đàn ông giật nẩy. O?g ta khựng ngắc dễ chừng mấy mươi giây rồi thốt kêu:
– Liễu, Liễu. Con đã về rồi à. Thật con đấy à.?
– Dạ, con đã về. Con đây, Liễu đây.
– Cảm tạ Trời phật, bao nhiêu năm chờ đợi, cuối cùng đã gặp lại con, dượng sẽ yên tâm nhắm mắt.
Liễu dẫn người đàn ông đến một phòng ngủ gần chợ. Nhìn ông ta xỏ tay vào 2 miếng gỗ có quai như quai guốc rồi chống xuống đất ném người về phía trước di chuyển. Liễu lại trào nước mắt. Nó đưa ông ta vào buồng tắm cởi bỏ bộ quần áo rách tươm tắm cho ông ta. Thân thể người đàn ông chỉ còn da bọc xương, chổ háng nơi ngày xưa cương cứng chiếc dương vật mạnh khoẻ to như cây củi đòn bây giờ chỉ còn lại một khúc thịt ngắn cũn cỡn, Liễu rùng mình. Người đàn ông đưa tay quờ quạng sờ vú sờ lồn Liễu, ông ta cười méo xệch:
– Chỉ vì những thứ này dượng mới ra nông nổi.
– Anh Bướng tàn nhẫn quá.
– Bao nhiêu năm nay dượng vẫn nghĩ đến biến cố kia. Xét cho cùng, không thể trách Bướng. Nợ đời có vay có trả. Có điều, dượng không ngờ cái giá phải trả đắt đến thế. Dượng cố kham tới ngày nay chỉ vì nghĩ đến con. Dượng muốn giúp con có một đời sống thoải mái sau này.
Liễu không hiểu người đàn ông muốn nó gì nhưng nó không hỏi lặng lẽ bế ông ta lên giường rồi xuống chợ mua một bộ quần áo mới lên thay cho ông.

Người đàn ông kéo Liễu vào lòng, cuống quýt vuốt ve mơn trớn, há miệng ngậm cứng đôi vú mút ngon lành. Vầy vọc đôi vú một lát, ông ta mò mẫm banh lồn ra bú liếm. Liễu nằm dạng háng ôm đầu người đàn ông siết mạnh. Nó không còn cảm thấy sướng nhưng vẫn khuyến khích người đàn ông tiếp tục. Dẫu sao ông ta cũng là người đầu tiên đến với nó, giúp nó khai phá cái phần sướng tê của thịt da ân ái. Liễu đã từng qua tay hàng trăm người đàn ông, nhưng mãi mãi trong đầu nó ấn tượng người đàn ông đang dưới háng nó ghi khắc vãn đậm nét nhất. Ngoài tình chăn gối, Liễu lờ mờ hiểu rằng còn có một thứ tình khác, cao quí hơn, đẹp đẽ hơn, đó là tình yêu trai gái thuần khiết. Người đàn ông ngẩng lên, hai hố mắt sâu hướng về phía Liễu, giọng ông ta ngập cảm xúc:
– Dượng biết bây giờ con hấp dẫn lắm. Hai vú to như thế này, lông lồn rậm rạp như thế này. . . . Trời ơi, ước gì dượng được nhìn thấy.
– Con đã hai mươi rồi mà.
Người đàn ông nói nhỏ:
– Ừ, con đã hai mươi.

Rồi tiếp tục say sưa với phần thịt nung núc mềm mại bâ giờ đã ướt nhẹp nước nhờn. Liễu chợt nhìn thấy khúc thịt cũn cởn của người đàn ông nở ra, giật giật. Nó hiễu tuy người đàn ông đã mất đi dụng cụ làm việc nhưng hai dịch hoàn vẫn hoạt động, tinh khí vẫn được sản xuất và sự thèm muốn ái ân vẫn nguyên vẹn. Liễu thấy thương người đàn ông đến quặn ruột. Nó muốn cho ông ta sướng, bèn chụm năm đầu ngón tay túm khúc thịt thừa thụt. Người đàn ông há miệng ra, thở dốc, hai chân tuy đã liệt không thể nhúc nhích nhưng cặp mông vẫn có thể xoay chuyển. Người đàn ông nẩy lên, nẩy lên rồi rùng mình, tinh khí bị đẩy ra, ràn rụa, rơi tung tóe khắp mặt nệm. Liễu cười:
– Dượng sướng chứ?
– Sướng. Dượng sướng lắm. Cám ơn con.
Người đàn ông nằm nghỉ một lát rồi buồn buồn cất giọng:
– Như thế đã đủ, dượng thỏa mản lắm, chẳng dám mong gì hơn.
Liễu ở với người đàn ông đến ngày thứ 3. Một buổi sáng nó ra chợ trở về thì người đàn ông đã bỏ đi. Trên bàn, một bao thư không niêm nằm cạnh mấy trang giấy chi chít chữ, dòng nọ chồng lên dòng kia, nghiêng ngả, xiêu vẹo, chứng tỏ bức thư được viết rất khó khăn do bàn tay của một người mù. Liễu cầm bức thư đọc:

Liễu con!
Điều trước tiên dượng muốn nói. Con đừng mắc công tìm dượng làm gì nữa. Ba ngày được sống bên con đối với dượng là một hạnh phúc khó quên. Cảm ơn con đã rộng lòng với dượng, cảm ơn con đã cho dượng những giờ phút tuyệt vời nhất chưa bao giờ dượng được hưởng. Dượng hiểu chứ, dượng đủ thông minh để hiểu. làm thế nào con còn tìm thấy khoái lạc khi nhân dáng dượng đã như thế này? Nhưng con đã không để lộ thái độ kinh tởm hoặc chối từ nào, điều đó khiến dượng yêu con hơn. Cho đến phút cuối cùng của cuộc đời, dượng sẽ chỉ nhớ đến con, và chỉ một mình con mà thôi. Dượng sẽ an tâm nhắm mắt, mang theo hình ảnh con về bên kia thế giới. Và nếu có kiếp sau thì dượng tha thiết mong rằng, ở hậu kiếp lai sinh đó, dượng sẽ gặp lại con, để chuô? lại mọi lỗi lầm mà kiếp này dượng lỡ gieo.

VN88

Viết một bình luận