VN88 VN88

Bú cu thằng Tú thiệt phê quá đi mất – Truyện 18+

Bà Tư cười ôm siết tôi vào lòng, bàn tay xoắn lấy con cặc tôi, bà vuốt chậm từ gốc lên ngọn rồi giật mạnh ra sau. Tôi nghe một tiếng “Cắc”như người ta bẻ đốt ngón tay. Con cặc đang cương cứng càng cứng thêm. Bà ta lại cúi xuống ngậm. Tôi cũng nói bà xoay người lại rồi bú lồn bà.
Sau màn bú liếm, bà Tư nói:
– Tôi dạy Tú chơi kiểu này, độc đáo lắm.
Nói xong bà Tư đến sau bức bình phong kéo giá gỗ dã móc sẵn chiếc võng gai ra để giữa phòng. Xong, bà Tư bảo tôi leo lên nằm ngửa chĩa dương vật thẳng đứng, rồi bà bước một chân ngang qua võng dạng háng vạch lồn ngồi xuống, cho cặc vào âm đạo thụt dầu. Tôi thấy chẳng có gì mới lạ, cách đụ này bình thường, khác chăng là thay vì nằm trên giường hay trên nền gạch thì nằm trên võng.
– Kiễu này đâu có gì mới lạ bà Tư?
– Đừng nóng, từ từ cho trơn tru rồi hãy tính.
Khi nước nhờn đã tiết ra khiến dương vật ra vào, tiến thối dễ dàng, bà Tư bước xuống đất, đứng cách võng một khoảng vừa phải, ra lệnh cho tôi ngồi dậy – ngồi ngang thẳng góc với chiếc võng – cầm cặc chĩa về phía trước.
– Rồi nhắm cho kỹ nhé. . .

Nói xong bà Tư đẩy chiếc võng, đồng thời dạng háng banh lồn chờ đợi. Tôi tung lên cao, dội ngược lại, con cặc như một mũi giáo, nhắm ngay hai mép lồn đang rộng mở đâm vào. Ban đầu tôi đâm trật, cao quá, con cặc trúng phía trên mu lồn bà. Bà Tư hơi khuỳnh chân thấp xuống một chút. Chiếc võng lại tung cao bắt trớn. Lần này đúng ngay bong. Bà Tư chẳng những không tránh mà còn nẩy tới hứng, con cặc đâm nhanh và mạnh sát tử cung. Bà Tư vừa cười hộc vừa la lớn:
– Đã quá Tú ơi. . .
Tôi cũng đã, chòi chân đưa mạnh chiếc võng. Cứ thế, chiếc võng ném tôi ra xa rồi lại kéo lại gần, thụt vào nhanh, rút ra cũng nhanh. Cả hai không mất sức vì không sử dụng động tác nắc nẩy. Sau một lúc chúng tôi đổi vị trí, bà Tư ngồi trên võng, tôi đứng dưới đất. Tôi nghĩ, muốn chơi kiểu này không phải ai cũng chơi được, lồn phải thuộc vào hàng. . . . giáo chủ như bà Tư mới mong chịu nổi, cỡ như Tuyết, chỉ cần thọc một cái là đã thốn đến óc ngất ngư.

Cái màn “Đoạt mệnh truy hồn thương “đang đến hồi gay cấn. Chiếc võng càng tung cao bao nhiêu sức hồi càng mạnh bấy nhiêu, hai mép lồn của bà Tư đã đỏ ửng, cặc tôi cũng thế. Lúc bà Tư định chổng mông dưới đất cho tôi từ sau đâm tới thì bỗng nghe loáng thoáng bên ngoài giọng của mẹ:
– Anh vào trước, em quên lấy quần áo sạch anh thay. Em lên, sẽ xuống ngay.
Tiếng đàn ông:
– Nhanh nhé.
– Dạ.
À, người hùng từ mặt trận đã về. Hắn về từ bao giờ? Tôi chõi chân xuống nền gạch giữ chiếc võng đứng yên, đưa ngón tay lên miệng suỵt nhỏ. Đợi tiếng chân khuất trong phòng tắm, tôi đứng dậy mặc lại áo quần. Bà Tư nháy mắt cười:
– Sắp được xem cinema phải không?
– Bà Tư biết. . .
– Cái gì trong nhà này tôi không biết.
– Bà. . . biết hết?
– Biết hết. Cậu với Tuyết, mẹ cậu với thằng nhóc vừa rồi, ba cậu với mợ Hoa, kể cả chuyện lằng nhằng tay ba giữa cậu, chị Hai và ông già cậu tôi cũng rành.

Tôi suýt bật kêu kinh ngạc. Làm sao người đàm bà này biết nhiều thế? Tôi cảm thấy hơi sờ sợ. Hành tung của người bà Tư không bình thường chút nào. Việc bà ta vào làm trong nhà tôi hình như chẳng phải vô tình, cũng chẳng phải vì áo cơm. Một người như bà Ta, nhất định không bao giờ trở thành “con sen”. Bà ta thừa khả năng để có một nghề nghiệp khác hơn, dù những nghề nghiệp đó dĩ nhiên chẳng lương thiện mấy. Tôi tự cảnh giác, phải lưu ý đến bà ta hơn, biết đâu? Phải biết đâu gia đình tôi đang bị kẻ thù theo dõi, bà Tư là người của “địch”gài vào? Nhưng chúng tôi làm gì có kẻ thù? Ba tôi một triệu phú uy tín lừng lẫy, một nhân sĩ của tỉnh nhà, không chừng sang năm sẽ ra ứng cử dân biểu hay nghị sĩ. Một nhân vật như thế không thể “gây”với bọn giang hồ hạ cấp được. Tôi nhớ đến những cuốn chuyện trinh thám thường đọc và bật cười thành tiếng. Mình bị nhiễm nặng ba cuốn truyện nhảm nhí đó rồi. Đàn bà bản chất vốn tò mò, vả lại những bí mật của chúng tôi chỉ bí mật với người ngoài chứ đã vào trong căn nhà này, sớm muộn gì cũng phải thấy chứ. Chuyện xảy ra sờ sờ trước mắt, hằng ngày, làm sao che dấu được. Tôi tự nhủ thế, dù chẳng mấy yên tâm.
Tôi mở cửa thò đầu nhìn ra ngoài, chung quanh vắng lặng, chỉ nghe nước chảy rào rào vào bồn. Mẹ đã trở xuống cùng tắm chung với tên thanh niên, cả hai phải “tẩy trần”thân thể sạch sẽ thơm tho để lát nữa cùng quần nhau cho thỏa nhớ thương. Bây giờ có lẽ đã qua giờ giới nghiêm, ba chắc không về, vả, dẫu có về cũng ngủ ở phòng ông.

Tôi rón rén bước ra, khom người nhìn qua lỗ khóa. Vòi nước đang chảy mạnh, nước dâng nhanh trong bồn. Mẹ và tên thanh niên trần truồng đang đứng bên ngoài ôm nhau hôn đắm đuối. Mẹ dứt ra trước, nói với hắn:
– Nước đầy rồi anh.
Tên thanh niên bước vào trước, đỡ mẹ vào sau. Hắn nằm dưới, mẹ phía trên, thân thể họ ngập trong làn nước chỉ nhô cao hai gò mông mẹ, bóng loáng. Tên thanh niên nói:
– Mình đụ kiểu tàu ngầm nhé?
– Khoan đã anh, em thèm bú, anh đưa cặc cho em bú đi.
Tên thanh niên gật đầu ngồi lên thành bồn, mẹ mân mê con cặc của hắn một cách say đắm, bà vừa vuốt ve, xoắn, thụt, vừa kê miệng hôn từ qui đầu đến gốc. Khuôn mặt mẹ dại ra, sùng kính trước con cặc của hắn như một tín đồ trước dung nhan giáo chủ, bà thì thào:
– Yêu quá, thương quá thằng nhỏ của em.
Tên thanh niên ôm đầu mẹ, hắn lòn tay vào tóc mẹ xoa xoa hai bên gáy, hắn cũng thì thào:
– Mấy tháng rồi mới được gần em. Anh nhớ quá, nhớ điên người.
– Em cũng vậy, không có ngày nào em không nghĩ đến anh. Đêm ngủ vẫn ngỡ có anh nằm cạnh, đến khi sờ đụng đống mền gối lạnh ngắt, mới biết mình nằm mơ. . . Anh ơi, anh biết không? Em vẫn khóc hoài vì nhớ anh.
– Anh biết, anh có truyền giao cách cảm, mỗi lần bổng nhiên ruột gan nóng cồn cào, không ngủ được, là anh biết ngay em đang khóc.
– Thật không anh?
– Thật, anh dối em làm gì?
– Vậy lần sau em sẽ réo tên anh liên tục, cho ruột gan anh cháy hết mà mau về với em.
Tôi nhủ thầm, thằng cha tổ sư xạo. Nhưng cũng hiệu quả lắm. Đàn bà mà! Mẹ thảo nào không mê hắn như điếu đổ. Giỏi nịnh, giỏi đóng trò say đắm, lại đụ sướng, mẹ dù có điên dại vì hắn âu cũng chuyện tất nhiên.

VN88

Viết một bình luận