VN88 VN88

Địt em anh cảm thấy thật thoải mái – Truyện 18+

Hoàng tự nhiên, nghề nghiệp, cổi áo, rồi cổi quần, trình con cặc cứng ngắt như đòn củi ra. Bà Thám há mồm:
– Lạy chúa tôi ! Như thế này thì có phải chi ra vài chục xấp để riêng thưởng cho anh, em cũng không tiếc Để em cổi áo quần ra, hầu anh. Khiếp, to quá thế”
– Không. Để anh cổi cho em. Nằm xuống đi.

Bà Thám nằm bật ngửa ra. mắt nhắm hiu hiu. Hoàng cổi các cúc áo dài trước. Vú bà to như hai quả bưởi nhỏ, được bọc trong cặp xú chiêng màu trắng, thêu hoa. Hoàng đỡ lưng bà lên, đưa chiếc áo dài nhung ra khỏi người. Xong, em cổi luôn áo xú chiêng. Lưng quần giây thun cũng được tuột dần xuống, chừa lại cái xì líp.
Hoàng thọc tay vào xì líp tham quan, xem thử lông lồn bà nhiều bao nhiêu. Chàng trợn mắt, mỉm cười:
– Nhiều như vầy chơi mới êm !
– Sao anh không tuột nó luôn ra giùm em?
Trần hết ra địt mới khoái chứ ! Đấy anh Hoàng ơi ! Em đã có năm đứa con. Đứa lớn nhất ba mươi mốt tuổí. Cho nên lồn em sẽ không đẹp như các cô gái còn bé. Xin anh đừng chê nhé ! Phải ông nhà em còn “làm ăn” sương khói được, em đâu phải vất vả tìm kiếm của chua này mà hưởng. Giời ơi, anh hôn loan em đấy hả. Anh không chê hà. Chúa Thánh Thần ơi, chưa có thằng khốn nạn nào dám hôn lồn già của con.. Hả, anh, anh….anh banh háng em ra làm gì vậy? Giời ơi Chúa ơi, chết con mất. Mới mở màn…mà….anh ấy anh ấy nút ngay vào hột le con rồi kía, còn sống thế đéo nào được. Giời, hai ngón tay thần diệu, ối,.. nó..nó..banh lồn con ra. ối, anh đút vào, anh tìm cái mỏ vàng Thái Nguyên, ôi Hà nội, mưa dầm ơi, ôi bún ốc Hàng đào, ôi lụa Hà đông ? ! ? Sương đang phủ đầy Hồ Hoàn Kiếm. Chết, chết, chết.

Môi Hoàng nút êm hột le to hơn hột điều. Hai ngón tay xoáy, thụt liên hồi miệng lồn tẩm đầy nước. Nước sao mà nhiều thế. Hình như hai ngón của.. Hoàng còn lỏng le so với âm đạo tưng đẻ năm con. Hoàng tăng cường thêm một ngón. Bà Thám co luôn hai bắp đùi mập ú lên, tay đè cái bụng mỡ không cho giật. Mặt đỏ như dưa hấu, mồ hôi bắt đầu toát ra như tấm hơi. Cái khăn nhung trên đầu sổ ra. Đầu tóc điểm sương với những sợi bạc, xỏa đầy trên gối. Bà hú, bà la, nói bậy đủ thứ:
– Chưa địt, mới chỉ có màn sương sương thế này, mà em đã muốn xuất rồi bố ơi ‘ Bố chỉ nhớn bằng thàng cháu nội của em thôi, mà sao rành nghề thế? Giời, ngón cái của anh lại chà thêm vào cái mồng đóc. Lạy Chúa giữ giùm linh hồn con. Con sẽ xưng tội vào ngày mai. Tuần rồi con đã địt hai thằng bé. Nhưng chúng nó chả ra làm sao cả. Anh này, anh Hoàng này mới trứ danh này ! Ba thứ sướng cùng một lúc lận ? Xin Chúa đừng bỏ con !

Tay kia Hoàng vói lên xe đầu vú lớn bằng hột nhãn. Ngoài kia, qua khe hở, chị Lâm lại cổi quần, ngồi bệt xuống đất, công khai, tự do, xem – chứ không phải nhìn lén – cảnh Hoàng đang “đi khách”. Quái lạ, chị chằng nhìn gì ctia bà Thám. Đôi mắt chị vẫn chăm bẳm nhìn không rời cái “cù nự” to thần sầu của thằng Hoàng. Tay chị cầm sẩn một củ cải trắng, đợi khi nào Hoàng trèo lên đút cặc vào lồn bà Thám, là chị sẽ cho củ cải vào lồn chị. Tha hồ nhìn, chứ không tưởng tượng cho mệt óc. Cứ thế mà chơi. Chơi cho đã Mồm thầm thì, muốn la, muốn nói gì cũng được. Không ai nghe, không ai kiểm soát ! Bà Thám la tiếp:
– Gì đấy? Anh, anh trèo lên địt em đấy hả? Cho vào liền đi anh. Nứng quá rồi. Địt em cho lâu nhé mình ?
Hoàng quỳ gối, cầm con cặc, ngoáy cái đầu cặc chỗ miệng lồn, đến nổi nước lồn quánh thành bọt. Bà Thám như bị ai bóp họng, la muốn bể nhà:
– Cái món này quả là lạ thật. Đéo mẹ, sướng thế này bảo làm sao anh không nổi danh được. Lại xe thêm hột le của bà nữa hả cháu nội? Đê Yên Phụ vỡ rồi. Nghe này. Bà xuất. Bà xuất, đéo chrư nổi nữa rồi. Cứ thế, ngoáy mạnh vào. Giời ơi, lỗi tại con, lỗi tại con mọi đàng. Đâm thẳng vào lồn bà gấp. Nghe này, con ra, con ra.

Nguyên con cặc như đòn chả của anh Hoàng. đâm vào cái ót. Nước non bà tràn ra ê hề. Bà kéo mặt Hoàng xuống bắt nó nút lư(~i. Bà vẫn la, vẫn gào. Toàn thân bà nẩy lên, xệp xuống cả chục lần. Hoàng nắc, nhấm mắt nắc. Nắc như cái máy không linh hồn. Đít bà Thám bốc lên cao, rồi rơi xuống cái bịch. Nằm yên. Bất động. Như chết rồi. Tay chân buông lỏng ra. Bà ngoẻo đầu thở ầm ầm. Mắt mở
không lên. Một con trâu cái vừa bị hạ.

Phía ngoài phòng, cũng có một con trâu cái khác đang nằm ngửa, chàng hảng hai đùi. Củ cải lút tận trong sâu. Mắt thì nhắm. Miệng thì thào cái gì nghe không rõ. Chỉ nghe điệp khúc thê lương: chết má rồi con ơi !

Hoàng vẫn để cặc nằm trong lồn bà Thám. Hắn chống tay nhìn rõ gương mặt bạnh, mập nhờ bơ sữa. Cặp mắt lá răm dâm đại sư tổ Bồ Đề. Bà chưa lai tỉnh. Khiếp quá. Trận đánh phá Trời mây. Khói súng mịt mù. Không còn ai nhận diện được kẻ thù bé như cháu nội. Quê hương Bùi Chu có anh nào địt hiện đại địt tân tiến, địt vượt chỉ tiêu như nhỏ Hoàng Khánh Hội này không? Tài không đợi tuổi. Đúng là Phù Đổng Thiên Vương!

Bà Thám muốn hé tý mắt nhìn, nhận diện cho rõ danh tài 15 tuổi, mà mở mắt không lên, Nó trĩu nặng ngàn cân. Bé Hoàng hạ mặt xuống, cũng rất nghề nghiệp, dùng mũi hôn cál má phịnh láng, hồng của bà Thám. Nằm dưới, bà cảm động quá. Bà còn nghe hai bàn tay Hoàng ôm tóc bà, và đặc biệt, cặc Hoàng clỉi lên, nhúc nhích trong âm đạo, như gõ cửa, gọi bà thức dậy, làm tiếp một cối nữa. Bà Thám thều thào:
– Em hãy còn mệt quá bố ơi! Chưa bao giờ em xuất nhiều như buổi nay. Em tưởng là trận mở màn phải kéo dài được hơn một tiếng chứ. Hãi hùng quá. Cố nhín mà không được….

Bỗng cửa phòng mở. Chị Lâm mang vào thau nước ấm với cái khăn lông nhỏ. Chị bảo Hoàng rút cặc ra cho chị lau lồn bà Thám. Lần đầu tiên đi ngoại tình, bà Thám mới hưởng được cảnh phục vụ chí tình của chú nhà. Chị Lâm lau kỹ lồn bà, hai bắp vế, hai bàn chân, bộ ngực đồ sộ và luôn cả khuôn mặt bành như cái mâm. Xong chị giặt khăn, lau luôn con cặc của Hoàng, giống hệt như ngày nó còn nhỏ được chị tắm rửa, săn sóc. Chị lau cặc khá lâu. Vừa lau, vừa chiêm ngư(‘ng ! Xong chị bước ra, đóng cửa lại. Bà Thám xửng lửng. Bà chưa thấy cảnh này bao giờ, nên hỏi nhỏ Hoàng:
– Thế khách nào đến đây cũng được chị ấy săn sóc thận tình như vậy sao? Sao lại quý hoá, tử tế quá vậy?
– Không đâu. Khách thường thì mẹ anh không phục vụ. Chỉ có khách sang, giàu như em….
Bà Thám hỉnh mũi, lấy làm hãnh diện vì cái mả giàu sang của mình, bèn quay qua ôm chặt Hoàng, gát chân siết Hoàng như nựng thằng con trai. Bà Thám còn thắc mắc:
– Thế, chị ấy là mẹ ruột của anh đấy à?
– Đúng. Rồi sao?
– Không, em chỉ hỏi cho biết vậy mà. Phúc tiên đấy. Con giai nhớn rồi, mà vẫn còn được mẹ săn sóc kỹ thế ? Trông phát thèm giỏ giãi thôi.
– Vậy chớ chưa bao giờ em lau cu cho các con em à?
– Giời, cái anh này. Bố khỉ. Nó nhớn rồi, mình có muốn “săn sóc” cho nó như thế, nó cũng đâu có cho.
– Mà em có muốn làm vậy không? Nói thiệt anh nghe.
– Khổ lắm, đừng hỏi vớ vẩn như thế nữa. Thấy chị Lâm lau buồi cho anh mà … mà em… Thôi, nói chuyện khác đi…

Mồm bà nói thế, mà mắt thì nhắm híp lại. Mặt hồng lên một nỗi sướng mơ hồ. Bất giác bà gọi Hoàng bằng con:
– Thương cái buồi này của con quá đi thôi ! Mẹ xem lén con tắm mấy lần. Ưm, cặc sao mà to thế?
– Cho mẹ bú một ty nhé?

Hoàng chưa kịp ừ, bà đã quay đầu xuống, nằm sấp gát mặt qua bụng Hoàng, cầm con cặc bỏ vô mồm, bú ngất ngư, say mê như thuở bé giờ chưa được hưởng. Thằng Hoàng gồng mình, nhắm mắt, nhớ tới bàn tay chị Lâm cầm cặc nó mà lau cách ân cần. Ngoài kia, chị ngồi vào chỗ cũ, cũng cổi quần, cầm củ cải mà bú, mắt nhìn, quan sát cảnh bà Thám đang ăn chả trong này. Đố ai biết được trong đầu mỗi người, lúc đó đang nghĩ gì. Nhìn bà Thám với Hoàng, thật giống cảnh bà nội đang bú cặc thằng cháu. Chắc bà phải có một kỷ niệm nào ghi đậm trong tiềm thức,
nên mới mắc phải bệnh ghiền đụ trẻ con. Ghiền đến độ ở tận mãi Biên Hoà, làng Bùi Chu, mà bà phải bắt tài xế đưa xuống tận đây, tìm cho được thần đồng tên
Hoàng !

Cặc Hoàng to quá, nông cái khoé miệng của bà ra. Bà nhấn hết con cặc vào đốc họng, rồi nhả ra. Cứ thế bà ngon lành “ăn”, “nuốt”, khúc gân to hì hợm:
– Em muốn địt nữa bố ơi. Cho em trèo lên hái buởi nhé !

VN88

Viết một bình luận