VN88 VN88

Địt em anh cảm thấy thật thoải mái – Truyện 18+

Hình như ngoài Trời mưa lắc rắc. Mấy tàu lá chuối gần cửa sổ, mưa nhỏ lên kêu lộp độp. Cái lu nước ở cuối hè khua tiếng lỏn bỏn vì nước trên máng xối rơi xuống.

Con Lan nghe con cặc cứng ngắt của Hoàng đang cà cà ở mu lồn nó. Sự thống khoái, lạc thú mơ hồ đang chồm dậy khắp các tế bào da thịt con bé . Hoàng cầm cái chân con Lan vất qua bắp vế mình, rồi cầm đầu cặc quét quét khe lồn Lan. Hoàng nghe các đầu ngón tay con Lan bấu mạnh vai nó. Lan thở dồn dập, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên nhẹ:
– Sao anh hơn em có một tuổi, mà lông của anh nhiều quá vậy?
– Làm sao anh biết được. Bộ em ít lắm hả? Đâu để anh coi.
– Trời tối thui, làm sao anh thấy được.
– Rờ rờ là biết chớ gì. à há. Cũng nhiều đó chớ. Mà nó chưa mọc cao lên như của má thôi. Còn của anh, chắc giống ba, nên rậm rì như cỏ ngoài sân banh. Con giống cha mà, hì hì…
– Xí con nuôi mà ham giống lắm. Làm như người ta không biết à.

Con Lan vừa nói lên cái điều Hoàng muốn dấu. Với Hoàng, nó cho là con nuôi, một danh từ xấu xa, tàn tệ . Ai cũng là con ruột. Tại sao chỉ có mình nó là con nuôi? Lâu nay Hoàng tự dối lòng, dối bè bạn, để tự hào khi có ai khen sao Hoàng giống anh Lâm như khuôn đúc. Hoàng vui với cái hãnh diện hão huyền đó gần như quen mất rồi. Vậy mà con Lan vừa đưa kim chích cái mụt đau khổ đó của Hoàng.
– Sao anh Hai không cà tiếp con cặc lên lồn em, mà nằm im vậy? Đang làm người ta sướng muốn chết, rồi ngưng ngang.
– Anh muốn bắt chước ba, bú thử lồn em, coi em có sướng không?
– Ơi làm thì làm đi. Mà làm cho giống à nhen.

Hoàng tuột xuống dưới, cũng còn trong mền. Hai tay hắn bợ cái đít con Lan lên, dùng mũi hun sa đà, hun thật lâu.
– Đâu phải vậy. Con Lan nhắc chừng rất nhỏ.
Hoàng mới le lưỡi liếm mạnh cái khu lồn. Hai bàn tay con nhỏ bấu đầu tóc Hoàng thật mạnh. Mông đít hẩy lên:
– Đó anh Hai ơi ! Y chang. Sướng quá chừng quá đổi. Chỗ đó đó, nó nóng rang như lửa đốt anh Hai ơi. Sao anh nhểu nước miếng ướt tùm lum lồn em vậy?
Hoàng ngừng liếm, nói vói lên thật nhỏ:
– Làm ơn nói nho nhỏ chút. Nước lồn em chớ đâu phải nước miếng của anh. Nằm im, anh btí cho, đừng la!

Con nhỏ làm thinh được có mấy phút lại bắt đầu rên khi thằng Hoàng ngậm vào hột le mà bú. Hoàng bắt chước giống hệt anh Lâm. Còn lấy một ngón tay khơi khơi lỗ lồn.
– Úi trời đất ơi, bộ muốn người ta tất thở hả? Ngón tay anh móc móc cái gì chỗ đó, làm bụng em giựt quá vậy?

Hoàng đưa lưỡi dần xuống. Hai tay banh hai bắp vế Lan rộng hơn. Lư(~i Hoàng, nhè nhẹ đánh lăng tăng lỗ lồn. Hoàng nghe chất nước dẻo dẻo, mằn mặn, thơm thơm như mùi nước giặt đồ, dính vào lưỡi nó. Nó nuốt. Nuốt ngon lành như uống nước dừa tươi.

Hai ngón tay Hoàng xe xe cái hột le nhỏ xíu clỉa con Lan, trong khi cái lưỡi tiến dần vào âm đạo.
– Đụ má anh Hai. Tổ cha anh Hai. Bây giờ em mới biết tại sao má chửi ba. Tại sao má vã mặt ba. Có cái mặt anh đây, em cắn anh chết mẹ luôn chớ không thèm vã đâu. Làm cái gì như kiến bò vô lồn em vậy, đồ khốn nạn?

Thằng Hoàng khoái chí tử, cười tủm tỉm. Trong lòng dậy lên nỗi tự hào như một chiến sĩ đã chiến thắng về hậu phương. Hoàng đánh thử, đánh thăm dò bằng những trận du kích bé bé. Mà “địch quân” bất đầu rối loạn hàng ngũ. Nó thầm cám ơn ông già nuôi đã gián tiếp truyền nghề, truyền tâm ấn, để hắn một mình, một ngựa, xung trận. Hai cặp đùi con Lan rung mạnh như cây ngoài gió. Bàn chân Lan vỗ bép bép sóng lưng Hoàng. Dù Lan gồng cứng mình lại chịu trận cho miệng đừng vang ra những lời mắng tục tiễu, mà không được:
– Ý ! Anh Hai ăn lồn em ! Xấu ! Làm gì đút lưỡi vô tróng quậy quá trời vậy? Môi người ta khô hết rồi nè . Trời ơi, phải ban ngày, tôi la làng mới đã cái miệng. Anh đừng có xe cái hột đó được không? Tha cho em bớt một thứ đi, đồ khốn nạn. Đụ mẹ, xong trận này rồi, tôi cắn anh sứt cặc à.

Bây giờ thì toàn bộ cái lưỡi dài thòng của Hoàng dang lọt phlim trong lồn con Lan. Cái lưỡi thần tình nhúc nhích tận đáy xa của cửa mình. Hột le được xe không ngừng nghỉ. Không nghe con Lan nói gì nữa. Chỉ nghe tiếng sụt sịt như khóc ấm ức, mà mông đít thì vẫn hẩy lên đều đều. Hai tay bứt tóc Hoàng đều đều Hoàng lo quá, trồi lên định hỏi thăm. Thì tác khắc con Lan ấn ngay đầu Hoàng xuống lại.
– Đụ má, anh muốn em cắn lưới chết hay sao mà anh ngưng? Tôi khóc mặc mẹ tôi. Không cho người ta la, thì người ta phải khóc chớ. Đồ mọi rợ, súc sinh! Đồ ăn quần què….

Lan bắt chước chửi không khác chị Lâm tý nào. Chỉ khác là tiếng Lan bé đi, tội nghiệp đi, như tiếng kêu thất thanh của con chim non lạc đàn ngoài rừng đêm. Gió ngoài trời mạnh hơn. Các tàu chuối khua phầm phập vào nhau. Nước dưới đất hình như đã ngập, nên tiếng mưa rơi nặng hột nghe rất rõ. Lan thầm mong bão dậy lên, che bớt tiếng rên siết tột cùng khoái lạc mà Lan phải ngậm miệng, không dám la. Thỉnh thoảng, lâu lắm, mới có tia chớp xanh, tiếp theo là tiếng sấm ầm vang.

Thằng Hoàng, nâng đầu lên, rồi đè đầu xuống, để đụ cái lưỡi thật lâu vào lồn con nhỏ. Không còn cái lạc thú nào trên đời có thể so sánh nổi với đêm đầu tiên, được bú, được đụ trinh nữ có 14 tuổi, giữa khi đất trời mưa gió ! Hình như con nhỏ ra. Vì hai lỗ tai của Hoàng bị hai bàn tay thon nhỏ con Lan bóp mạnh, đít ểnh thật cao, tiếng nất nghẹn bật ra:
– Không liều mạng, đâu làm sao có sướng như vầy. Ui, ui, tôi mê anh rồi anh Hai ơi. Không biết cái gì trong lồn nó bực ra đó. Ui, sướng, tê tái, ui, chết mẹ em rồi….

Rồi Lan nằm bất động, Chỉ nghe tiếng thở mạnh hoà với mưa rơi như trút ngoài kia. Trời lạnh như thế, mà toàn thân con Lan ướt đẵm mồ hôi. Thằng Hoàng
trườn lên quan sát chiến trường. Tối quá, tay hắn quơ nhằm một trái vú nhó, lú lên, lớn như trái cam.
Hoàng bóp, rồi bú:
– Em ra rồi hả? Làm gì mà bóp hai cái tai anh đau quá vậy?
– Em xin lỗi. Mẹ có lý, em có lý. Phải chi nhà không có ai em la chắc bể tường luôn. Đừng giận em nghe mình !

VN88

Viết một bình luận