VN88 VN88

Địt em anh cảm thấy thật thoải mái – Truyện 18+

Em lại nháy mắt với Luyến xin thông cảm. Thế là em trả tiền, bất chước Luyến, cầm tay Sinh, bước theo Luyến ra xe, cả bốn về khách sạn Đồng Xuân, mé biển. Bây giờ thì chả ai còn ngượng ngùng gì nữa cả Hai bà lớn tuổi dắt hai chàng nhỏ tuổi vào ghi tên, lấy phòng. Thời điểm mà chiến tranh Việt Nam leo thang đến cùng tột. Mỗi ngày, cả hai bên bị chết không dưới vài ngàn người. Nên mạnh ai nấy làm tiền. Không ai có hơi sức, thì giờ dòm ngó, theo dõi, bươi móc những chuyện các bà lớn, bà giàu, dẫn kép nhí, dẫn tài xế vào khách sạn ngú qua đêm. Có tiền là có tất cả Đạo đức rẻ như bèo.
Luyến với em lấy hai phòng sát nhau, không quên chúc nhau một đêm hoàng đạo. Em dẫn Sinh vào. Vừa khóa cửa xong, em nôn nóng ôm ngay Sinh, hôn môi một cái dài lê thê. Thoạt đầu, em cứ ngỡ Sinh chẳng biết gì. Nhưng qua nụ hôn đầu tiên, cậu bé tỏ ra lịch duyệt, sành đời hơn em tưởng. Sinh rào đón:
– Bây giờ Sinh gọi chị bằng em được chưa?
Em xấu hổ, gục đầu vào ngực Sinh “dạ ” một tiếng rất khẽ.
– Lỡ đến khách sạn rồi, Sinh phải vào đây. Thật tình Sinh muốn hai đứa mình ái ân trên chiếc van, đậu sát bờ biển, thú vị hơn. Mình vào phòng ngú có vẻ công khai quá. Tình vụng trộm thì phải một chỗ kín đáo và lén lút mới thích. Không khí đó sẽ cho mình nhiều cảm hứng.

Sinh nói ngay chóc ý định của em. Trong chuyến đi này, em dự định sẽ tự hiến cho Sinh ở một quãng đường rừng vấng vẻ nào đó, thật thơ mộng. Như vậy lãng mạn hơn. Cũng giống như sáng hôm nay, em không “cho” anh ở phòng của Lệ Hằng, chắc sẽ kém đi nhiều phần hứng thú. Em lãng mạn lấm. Tuổi lớn, nhưng hồn em luôn là gái 20. Cho nên sau khi Sinh nói, em dắt tay Sinh xuống xe van, bắt chàng chở ra tìm một chỗ vắng sát bờ biển, để được hưởng gió hiển, nghe sóng biển và hàng dương reo vi vu….Anh thấy tình tứ chưa.

Trăng hạ tuần mờ mờ. Biển ban đêm không bóng người. Em với Sinh dắt tay nhau đi trên cát ướt và tâm tình như thuở mới biết yêu. Quái lạ, em đã có hai
con. Mà sao đêm đó bỗng trở về nguyên vẹn với tâm hồn của thời con gái, yêu mãnh liệt, sống mãnh liệt. Nằm trên cát nhìn sao, được Sinh ấp môi hôn nồng
nàn, tưởng như đời là thiên đàng hạ giới. Tưởng được ngoại tình như đêm đó, em phải lồng lộn lên cho thỏa sự thèm muốn của tuổi đã chín mùi. Nhưng không,
Sinh cứ hôn môi em, tay sờ soạn khấp người em.

Nhất là khi chàng cho tay vào quần sờ lồn, bóp lồn, xe hột le, đút tay vào âm đạo….em đã ra và sướng tuyệt trần đến ba lần. Có lẽ nhờ biển, nhờ trăng sao,
nhờ không có ai nhìn thấy. Nghĩa là hoàn toàn vụng trộm, lén lút.

Ăn vụng vẫn ngon hơn dọn lên bàn. Khoảng gần nửa đêm, sương xuống, lạnh quá. Sinh đưa em lên xe. Đóng cửa kín, hai đứa truồng trần. Chàng đã tặng em muôn ngàn hạnh phúc cho tới bây giờ vẫn còn lãng vãng ớ đầu óc em. Đến hai giờ, khi đã mệt lã, hai đứa ôm nhau ngú vùi đến sáng hôm sau, thật trễ. Và anh ơi, khi. em gọi Sinh dậy chuẩn bị ăn sáng tiếp tực lên đường ra Đà Nẵng thì Sinh đã lạnh ngất, người cứng đờ, tim ngừng đập.

Em ôm cái xác trần truồng của Sinh mà khóc ngất. Sao đời em xấu số thế. Vừa tìm được một tình nhân vừa ý, thì Trời đã cắt ngang, không cho hưởng. Mặc đồ cho Sinh xong, em quyết định trớ lại SàiGòn, lo chôn cất xong, cho gia đình Sinh một số tiền.

Từ đó đến giờ, em nguyện với lòng là để tang cho mối tình ngang trái, tuyệt đẹp đó, không thương ai, không dang diếu với ai nữa. Nhưng đêm qua, khi ngang qua phòng này, em với chồng bỗng nghe tiếng tên của Lệ Hằng. Em liều lĩnh nhìn qua lỗ khóa. Đó là động lực bắt em sáng nay qua đây cố chinh phục cho được anh. Kiệt ơi ! Em đã nói hết tấm lòng và sự lãng mạn vô cùng của em cho anh nghe. Anh có khinh em không?
– Không ! Em đã thú hết nỗi niềm với anh. Anh cũng phải nói hết tấm lòng của mình. Là cho tới bây giờ, anh bỗng yêu em hơn là đã yêu Lệ Hằng. Việc này chỉ có em biết thôi. Giữ kín giùm anh. Anh yêu em quá, Hồng ơí!

Kiệt lật bà Hồng nằm dưới, đút cặc vào lần nữa. Cả hai ôm nhau đụ lừng trời. Đụ nhau như vợ chồng. Bà ra hai lần, Kiệt vẫn không ngừng. Cho đến khi chàng ra một cái chan chứa trong lồn bà Hồng:
– Em ơi ! Tình này cũng ngang trái không kém. Tại sao Trời lại bắt anh yêu em hả Hồng? Anh đang ra trong em. Anh đang ra và cực kỳ sung sướng. Sướng hơn khi ra trong Lệ Hằng. Giữ hết cho anh. Và Hồng ơi, cho anh đứa con…

Bà Hồng khoái lạc ngây ngất, không còn biết gì nữa. Bà chỉ nghe những úa khí của Kiệt bắn vào cực mạnh trong lồn bà. Chất nước sinh lực đó đã chảy xối xả vào tử cung bà. “Hãy cho anh đứa con” ?

Nhìn đồng hồ gần đến 12 giờ. Bà Hồng vội vã mặc áo quần cho Kiệt, cho chính bà rồi dặn chàng:
– Hằng sắp về. Em xuống chuẩn bị các thức ăn. Anh cứ bảo Hằng dẫn xuống dùng bữa. Nhớ đừng để lộ bất cứ điều gì nhé ! Mình sẽ còn gặp nhau nhiều lần. Em đi nhen?

Hằng về, gõ cửa phòng. Kiệt vờ mệt mỏi như vừa ngủ mới dậy. Tuyệt nhiên Hằng không biết gì cả:
– Chắc đêm qua mệt lắm, anh đã ngú bù? Tắm đi rồi hai đứa đi ăn cơm Tây.
– Thôi khỏi. Sáng nay, ra lang cang, vô tình anh gặp bác gái. Bác nhã nhặn, chả phiền trách gì anh cả.
Bác còn bảo trưa em về, dẫn anh xuống nhà ăn cơm…..
– Ừ, vậy cũng được. Rửa mặt đánh răng đi.

Kiệt vào phòng tắm. Ngoài này, Lệ Hằng mở tý nhạc để nghe, và xếp gọn mền gối trên giường nàng. Hằng tủm tỉm cười vì trên giường trông như “bãi chiến trường” sau trận đánh kinh hồn bạt vía. Đêm qua nàng ra hai lần với Kiệt. Sáng nay vào lớp, dư vị những cơn sướng vẫn còn đeo đẳng Lệ Hằng làm có khi nàng lo ra không còn nghe thầy cô giảng bài. Nàng hoàn toàn không biết sáng nay người yếu của nàng đã tơi bời’hoa lá trên tấm thân trần truồng nay lửa của mẹ nàng. Và, Kiệt đã thú thật: “anh yêu em còn hơn yêu Hằng”

Kiệt và Hằng vừa xuống tới phòng khách, thì Diễm, em Hằng, cũng bước ra, khinh khỉnh chào Kiệt:
– Hi anh Kiệt. Lâu lắm, bữa nay mới gặp anh à. Anh mới tới chơi hả?
– Vâng, anh…..mới…tới. Chào cô Diễm.

Gương mặt Diễm hấc hấc trông như kẻ cả. Kiệt chợt nhận ra giọng nói của Diễm giống hệt của Lệ Hằng. Chàng liên tưởng đến hai cú phone sáng nay, và hiểu rõ ai là người gọi đầu tiên ! Từ phút đó, mắt Kiệt cứ thỉnh thoảng nhìn chừng cô em gái của Hằng.

VN88

Viết một bình luận