Ông Tư cũng ngơ ngác nói:
– Vậy thì lạ thực. Tao ở đây hơn ba chục năm, chưa hề thấy cái vụ này xảy ra bao giờ.
– Chú nói cái gì xảy ra?
– Cái tụi..
Thằng Tào mặt mày xanh mét, la lớn:
– Chú Tư, chú Tư… đừng có nói…
Ông Tư ngẩn ra, rồi chợt hiểu, nói trớ lại:
– ờ. ờ cái tụi này kỳ cục.
Tào thở một cái phào, tay nó để lên ngựe hồi nào không hay. Trong lúc đó ông Tư vẫn lẩm bẩm:
– Kỳ cục thiệt, kỳ cục thiệt…
Thàng Phèn lại nghĩ khác, nó nói:
– Kỳ cục thiệt đó chú Tư. Thường thường cảnh sát bố thì mình phải biết trước một ngày. Không hiểu sao hôm nay tụi nó tới đầu hẻm mới hay. Mấy thàng gác sòng nếu lơ là như mọi bữa thì lãnh cái búa đẽo cả lũ rồi. Mà kỳ thiệt, con vẫn chung đủ cho mấy ổng mà. Để tối nay hỏi lại coi.
Ông Tư gật gù:
– Ừ, mày hỏi lại xem có gì trục trặc không. Nhưng đừng làm quá nghe mày, vẫn phải chung đều dều đó.
– Dạ, chú Tư.
– Thôi ra ngoài đó đi, có gì về cho tao hay. . .
Phèn đi rồi, Tào chắc lưỡi, dậm chân đùi đụi.
– Chút xíu nữa chú nói nó nghe cái vụ của con rồi, hú hồn. Con nghi tụi này không phải cớln rồi. Cái gì đây không biết.
– Còn nghi cái gì nữa, nếu nó là cớm tới bắt người, thấy cảnh sát lại chạy sao mày.
– Không phải cớm thì nó tới bắt thằng Tâm làm chi héng.
Tào vừa nói xong, thấy Song quẹo xe Honda chạy vào con đường nhỏ ven hồ cá, nó la lên:
– Chú Tư, anh Song tới kìa, sao mà đúng lúc quá.
– Ừ nó nói trưa nay ghé đây ăn eơnl mà giờ này mới tới.
Tào nôn nóng:
– Chú nói ảnh có biết vụ này không?
– Tả con bà mày, chưa gặp nó sao tao biết được?
Song vừa dựng xe lên, cả ông Tư và thằng Tào cùng chạy ra cửa:
– Chú Tư, cháu đến trễ.
– ừ, ừ tụi tui đang mong chú muốn hụt hơi.
Song cười hì hì:
– Ly kỳ, rùng rợn, hấp dẫn hơn con ma vú dài ở khám Chí Hòa nhiều.
Ông Tư dọ dẫm:
– Bộ chú biết hết rồi sao?
Song nghi hoặc:
– Chú nói cháu biết cái gì?
– Vụ thằng Tâm với thằng Tào.
Song trợn mắt hỏi:
– Bộ có cả thằng Tào nữa sao?
Tào cuống lên, nói thật nhanh:
– Em đâu có nói cái gì đâu.
Song nhìn ông Tư.
Chú nói thàng Tâm với thàng Tào làm sao?
Ông Tư úp mở:
– Thàng Tâm bi bắt.
Song gật đầu:
– Cháu biết rồi. Cảnh sát bắt. Còn thàng Tào?
– Còn thằng Tào bi ?
Nói tới đây, ông Tư quay qua bảo Tào:
– Mày nói cho chú ấy nghe đi.
Tào lụp chụp:
– Dạ… dạ… để con nói.
Song cười hì hì:
– Khoan đã để vô nhà đã chứ, đứng ngoài sân sao?
– ờ ờ phải đó, vô nhà đi, chú cháu mình vừa ăn cơm vừa nói chuyện.