VN88 VN88

Sự dâm tục của nàng Emmanuelle – Truyện 18+

— Chị muốn nói tới Bi phải không?
– Em nói cái chi?
– Em nói Bi! Chị rắc rối quá.
– Cô ta tên là Bi hả? Tên gì ngộ quá ta!
– Ồ! Đâu phải là tên. Trong tiếng Anh có nghĩa là con ong. Viết một chữ b với hai chữ ee (bee). Em khoái viết theo kiểu Pháp: b với i. Rõ ràng hơn nhiều.
– Nhưng chính tên cô ta thì ra sao?
– Thì như em vừa nói với chị ấy.
– Đừng có phịa, Marie-Anne!
– Chị tưởng tên cô ta không phải là vậy sao. Chính em đặt cho chị ấy cái tên Bi. Bây giờ thì chẳng ai gọi chị ấy bằng tên thật nữa.
– Em cứ cho chị biết tên thực của cô ấy đi.
– Để làmgìmới được chứ?Có nóichị cũng chẳng đánh vần nổi đâu, một cái tên Anh lòng thòng khó đọc vô kể.
– Nhưng chị đâu có thể gọi cô ta là Bi được?
– Chị đâu cần phải gọi đến tên cô ta.
Emmanuelle ngạc nhiên nhìn Marie-Anne, do dự một chút rồi hỏi:
– Cô ta người Anh hả?
– Không, người Mỹ. Nhưng chị cứ yên tâm, Bi nói tiếng Pháp thạo nhưchị và em vậy. Giọng không có accent, hấp dẫn lắm.
– Em có vẻ khoái Bi lắm phải không..
– Không khoái sao được, Bi là bạn thân nhất của em mà ?
– Vậy hả ! Sao Marie-Anne không kể cho chị biết?
– Em làm sao kể hết các cô bạn gái của em cho chị biết được.
– Nhưng yêu Bi như em nói, em phải cho chị biết một chút chứ.
– Cái gì làm chị tưởng là em yêu Bi? Bi là bạn của em, vậy thôi Nhận một người làm bạn không có nghĩa là phải yêu người ấy.
– Marie-Annet… Em nói lung tung như vậy làm sao chị hiểu nổi? Sự thực là em có cái lối dấu diếm mọi chuyện của em. Em tỏ ra chẳng muốn chị quen biết với các bạn của em. Em ghen, phải khôngl Em sợ chị giành bạn của em phải không?
– Em chỉ thấy chị chẳng có lý do gì để mất thì giờ với cái đám phụ nữ ấy.
– Em nói tức cười? Thời gian của chị đâu có quí giá như vậy. Ai nghe em nói cứ tưởng thời gian chị còn sống trên cõi đời này chẳng còn bao nhiêu nữa!
– Chứ sao?
Giọng thành thực của Marie-Anne làm Emmanuelle bối rối. Nàng phản đối:
– Chị có thấy chị già nua gì đâu.
– Ô! Tuổi già đến mau lắm, chị biết đấy.
– Vậy cái cô Bi, hay Bee này – chị thích cách viết theo kiểu Anh hơn, ít nhất cũng còn có nghĩa – chắc sắp bước chân xuống mồ rồi, nếu tính toán theo kiểu của em?
Bi đã hai mươi hai tuổi cộng tám tháng. Emmanuelle lại hỏi:
– Cô ta có chồng chưa?
– Chưa luôn.
Vậy Bi còn là gái già hơn cả chị nữa phải không? Marie-Annekhông thèmbàncãi. Emmanuelle nói tiếp:
– Có phải em không định giới thiệu chị với cô ta phải không?
– Chị muốn làm quen thì cứ đến thẳng mà nói chuyện, sao cứ ngồi đây nói ấm ớ với em làm chi.
Marie-Anne ra dấu gọi Bee lại gần rồi nói với giọng làm như Emmanuelle là thủ phạm một vụ gì xấu xa ghê lắm không bằng:
– Đây là Emmanuelle.
Đôi mắt xám của Bee nhìn gần lộ vễ thông minh và phóng khoáng hơn. Có vẻ thích lo chuyện mình hơn là lo đi chế ngự người khác, với một cô gái như thế này, Emmanuelle thầm nghĩ, Marie-Anne khó xử chứ không phải chơi. Nàng khoái chí. Hai người trao đổi nhữngcâuxã giaothường tình. Giọng của Bee phù hợp với ánh nhìn của ẹô. Trầm tĩnh, không vấp váp bao giờ. Như có một niềm vui bên trong sưởi ấm Bee: Emmanuelle nghĩ cô gái này có một khuôn mặt của hạnh phúc.

Nàng muốn biết Bee làm gì mỗi ngày. Đi lang thang trong Bangkok phải không? Không phải, Bee đến đây một nămrồi để thăm ông anh làm tùy viên hải quân tại Sứ Quán Hoa Kỳ. Mới đầu Bee chỉ định ở chơi một tháng, rút cục ở luôn tới giờ. Cô không vội gì phải đi đâu. Bee nói:
– Khi nào tôi chán những chuyến nghỉ hè dài hạn, tôi sẽ lấy chồng và quay về Hoa Kỳ sống. Tôi không thích làm việc Tôi thích chẳng làm cái gì hết.
– Chị đính hôn chưa? Emmanuelle hỏi.
Câu hỏi này làm Bee cười, một nụ cười rất xinh và thẳng thắn.
– Chị biết đó, ở Hoa Kỳ, mọi người chỉ đính hôn trước ngày cưới thôi, và truởc ngày đó, chưa chắc đã biết sẽ đính hôn với ai. Đâu có phải ngày mai hay ngày kia tôi rút ra khỏi cuộc chơi, và tôi cũng sẽ chẳng biết trước là sẽ lấy ai đâu.
Emmanuelle phản đối:
– Nhưng lấy chồng là rút ra khỏi cuộc chơi rồi.
Bee nở một nụ cười bao dung, chỉ thốt lên một tiếng “Ô, đầy nghi ngờ. Bee nói thêm:
– Rút ra khỏi cuộc chơi đâu phải là xấu.
Emmanuelle suýt buột miệng hỏi: cuộc chơi nào. Nàng sợ mình có vẻ tọc mạch quá. Bee hỏi:
– Chị có vê bằng lòng với việc lấy chồng quá sớm phải không?
– À, vâng. Đó là điều tốt đẹp nhất tôi đã làm được trong đời.

VN88

Viết một bình luận