VN88 VN88

Thiệt mãn nguyện khi bú lồn gái trọ khu tôi – Truyện 18+

Chị Cúc nằm trên giường ngắm bác Hoành đụ tôi, rồi nói:
– Bữa nào chị cũng bắt bác ẵm chị như thế. Sướng lắm phải không em?

Tôi gật đầu, rồi âm ư nhỏng nhẽo như tiếng tre ûcon vòi bú. Hai tay bác bợ mông đít tôi nhấn mạnh ới đưa lên đưa xuống. Tôi sướng tê người. Tưởng là lồn tôi không sao tiếp thu được con cặc dài kinh khiếp đó. Lồn nhỏ mà. Thế nht(ng sao chẳng còn chút nào của khúc gân Hoành nằm bên ngoài. Cho nên mỗi lần bác nắc tới, tôi nghe cấn cấn ở đáy lồn. Đó là phút thần tiên nhất của tôi. Xong tôi bắt bác đặt tôi lên giường mà đụ. Sức nặng của bác làm cho những cú nắc thêm ma lực. Tôi bảo bác nắc mạnh, dồn dập, và phải cùng ra với tôi.

Toàn thể cái giường kiểu Hồng Kông của bà Loan rung động. Chị Cúc la phụ vởi tôi. Hoành điên cuồng:
– Đây nè Lựu ! Riêng tặng cho em đây. Anh đã lắmđây. Anh bắn vô nhen! Đó Lựu ơi! Hứng, hứng đi Ôi! Trời ơi! ? !

Tôi không còn biết gì nữa. Tôi xỉu đi mất mấy giây khi những tia khí của Hoành ria mạnh vào đáy lồn tôi. Một bả vai của Hoành chảy máu vì năm ngón tay nhọn của tôi tàn bạo bấm mạnh vào. Hoành thokhông? Đừng gỡ em ra ! Đụ thật lâu rồi lát nữa ra với
em nhen?
Chị Cúc nằm trên giường ngắm bác Hoành đụ tôi, rồi nói:
– Bữa nào chị cũng bắt bác ẵm chị như thế. Sướng lắm phải không em?

Tôi gật đầu, rồi âm ư nhỏng nhẽo như tiếng true con vòi bú. Hai tay bác bợ mông đít tôi nhấn mạnh tới đưa lên đưa xuống. Tôi sướng tê người. Tưởng là lồn tôi không sao tiếp thu được con cặc dài kinh khiếp đó. Lồn nhỏ mà. Thế nhưng sao chẳng còn chút nào của khúc gân Hoành nằm bên ngoài. Cho nên mỗi lần bác nắc tới, tôi nghe cấn cấn ở đáy lồn. Đó là phút thần tiên nhất của tôi. Xong tôi bắt bác đặt tôi lên giường mà đụ. Sức nặng của bác làm cho những cú nắc thêm ma lực. Tôi bảo bác nắc mạnh, dồn dập, và phải cùng ra với tôi.

Toàn thể cái giường kiểu Hồng Kông của bà Loan rung động. Chị Cúc la phụ vởi tôi. Hoành điên cuồng:
– Đây nè Lựu ! Riêng tặng cho em đây. Anh đã lắmđây. Anh bắn vô nhen! Đó Lựu ơi! Hứng, hứng đi Ôi! Trời ơi!!!

Tôi không còn biết gì nữa. Tôi xỉu đi mất mấy giây khi những tia khí của Hoành ria mạnh vào đáy lồn tôi. Một bả vai của Hoành chảy máu vì năm ngón tay nhọn của tôi tàn bạo bấm mạnh vào. Hoành thở như trâu. Quả tình bác thích tôi thật nên đã đặc biệt ra trong tôi sau khi đã đụ khơi khơi hai người: bà Loan và chị Cúc.

Ba chúng tôi nằm soải người ra nhìn nhau trò chuyện làm quen và hẹn hò -những trận đụ hấp dan tới Chị Cúc nói:
– Bác bây giờ là của chung nghe chưa? Hể vắng bà Loan, là hai đứa cháu thay nhau vô đây đụ bác đó nghe?

Bác Hoành cười sung sướng và hỏi:
– Nói mà có nhớ lời không? Lần tới bác đụ kiểu khác. Bảo đảm tụi cháu chỉ chịu được nhiều lắm là 15 phút.
Tôi cười ngạo mạn và tự cao:
– Hứm, chưa ra nghề mà đã hợm mình !

Tôi nói cho có nói chct kỳ thực cũng phả i thầm phục sức dẻo dai của bác lắm. Hơn một tiếng với bà Loan, nửa liclng với chị Cúc, nửa tiếng với tôi bác mới chịu “nhả đạn”, thì bác là loại kiện tửng rồi còn gì. Khi đã thân mật, tôi bắt bác phải kể vụ lăng loàn” với cô Sen, cô gái ở trọ nhà bác. Bác kể:
– Thiệt là trăm dâu đổ đầu tằm! Tội nghiệp cho thằng đàn ông, nhất là đàn ông có con cặc kỳ dị như bác. Khi đụ thì cả hai cù ng sướng. Khi chuyện đổ bể, thiên hạ nhất định đổ tội cho đàn ông. Nói thật với hai cháu, đời bác, bác chưa hề mở lời dụ dỗ ai hết. Hữu xạ tự nhiên hương. Mình lỡ mang cái bửu bối nổi tiếng đó nên đàn bà con gái làng trên xóm dưới nó bao vây, rình rập, tự dẫn xác tới dâng hiến. Như sáng bữa nay đây. Hồi nãy hai cháu làm bác tưởng là ma.

May mà có quen biết với Cúc. Nếu không bác đã la làng. Rồi hai cháu đè lên đụ bác. Đó ! Nếu chuyện đổ bể ra, thì thếnào bác cũng lại ngồi tù vì dụ dỗ gái vị thành niên, mặc dù trên thực tế, bác bị hai cháu tấn công.

Vợ mấy thằng lính ngoài huyện đường cũng vậy. Một con được bác đụ rồi là thế nào cũng đi đồn rân trong thicn hạ. Cuối cùng đến tai bà Loan. Bả bắt sống bác. Bắt bác phải đụ bả nếu không bả kiếm chuyện bỏ tù. Chuyện con Sen cũng vậy. Chẳng là ở nhà, mỗi đêm bác đụ bà xã là bả la bài hãi. La mà ai đi ngoài đường cũng nghe. Phòng con Sen kế bean mà bác quên để ý. Lần nào hai vợ chồng đụ, nó cũng bắt ghế nhìn lén. Nó mới mười tám tuổi chớ bao nhiêu.

Một buổi sáng, bả đi bán ngoài chợ. Bác thức day hơi trễ. Khi đi ngang qua phòng Sen, bác thấy nó cởi truồng nằm tênh hênh trên giường. Nói có trời làm chứng, dù bác là đàn ông bay bướm, thèm của lạ lắm, nhưng thấy cô gái nằm phơi vú, phơi lồn ra, mình không dám nghĩ gì quấy hết. Bác thấy nó nhắm mắt ngủ, nên lấy cái mền nhẹ đắp kín đáo cho nó, rồi đi ra sau rửa mặt súc miệng. Cứ nghĩ là đêm qua chắc trời nóng quá nên nó cởi đồ ngủ cho mát.

Chừng bác vô trở lại, lại thấy nó tung mền ra name trần truồng phơi lông lá một cách quyến rủ. Bởi lần này nó xoay người ra cửa, thòng hai cái đùi trắng phau xuống đất, hai bàn tay thì úp lên hai trái vú. Bác đứng đó nhìn chăm chú mà rống ngực đánh ầm ầm. Bác sợ, bởi lỡ bả về thình lình thấy cái cảnh này, bác ăn làm sao, nói làm sao. Sợ thì sợ, mà chân bác đứng cứng ngắc ở đó, không chịu đi, vì hình ảnh quá hấp dẫn. Sen lại chàng hảng, nên dưới lớp lông đen, bác thấy rõ ràng hai mép lồn nó đỏ au banh ra. Những câu hỏi dồn dập đến với bác lúc đó là : “Sen đang say ngủ, hay cố tình làm một cử chỉ khêu gợi? Vừa lúc nãy nằm kiểu khác và đã được bác đắp mền lên, sao bây giờ mền tung ra và nằm kiểu khác?”

Dù vậy, bác cũng rón rén một lần nữa, lấy chăn nhẹ đắp cho nó, rồi trở về phòng tìm bao thuốc lá. Đang ngồi hút thuốc thì bác bỗng nghe bên phòng giống hệt tiếng rên của bà xã bác:
“Tôi nói rồi nghe không anh Hoành, anh mà đi đụ con khác là tôi cắt cặc anh, bằm nhỏ cho vịt ăn nghe chưa? Ôi, chết em anh ơi. Hai sợi gân cặc của anh
độc đáo quá đi anh Hoành ơi? Đụ em suốt đêm nay nghe anh. Khoan ra, đợi em với nhen…”

Đại khái nó bắt chước giống hệt mấy câu bả rên. Bác tò mò nhìn qua khe ván căn phòng. Nó vẫn nằm nhưcũ, nhưng cho tay chà cái hột le, một tay bóp vú. Tiếng la của nó mỗi lúc một lớn. Bác sợ quá. Sợ hàng xóm ai nghe được họ nghe được sẽ nghĩ là bác đang làm gì nó trong này nên nó mới kêu tên của bác. Con nhỏ độc thiệt. Hoảng quá, bác bỏ điếu thuốc, chạy qua bịt miệng nó lại, và la nhỏ:
– Sen, làm cái gì mà la oải trời vậy. Lỡ ai họ nghe được….

Nó vẫn nhắm mắt, vờ ngủ, nói giọng mớ, và cũng bắt chước mấy câu của vợ bác: “Ôi, anh đụ hay quá anh Hoành. Đó anh ơi, nắc xéo như vậy em chịu đó. Chết em anh Hoành ơi ! Rút cặc ra xuống bú em đi. Mau đi Hoành. Bú lồn em đi! ! !”

Bác vô cùng bối rối, lúng túng không biết phải xử sự làm sao. Bác chưa từng có tà ý ngủ với nó. Vì làm việc ở huyện đường, mắt bác thấy biết bao nhiêu vụ xử người lớn lấy con nít đều bị tù mọt gông… Nên bác khiếp sợ, hoàn toàn không dám. Sen lại mớ tiếp: “Ôi mau bú lồn em, em banh sẵn đây nè, đưa lưỡi vô sâu đi mau. ”

VN88

Viết một bình luận