VN88 VN88

Thiệt mãn nguyện khi bú lồn gái trọ khu tôi – Truyện 18+

Ông to lớn, người cao, da đen sạm. Ông chà xà phòng, thỉnh thoảng liếc về hướng tôi. Rồi bỗng cặc ông gồng lên, chỉa ngang, như cố tình cho tôi thấy “bảo vật. Đã thế ông còn chà xà phòng cho đánh bọt lên, rồi nắm “thằng bé ” dọc tới dọc lui. Câu chuyện bác Ba ngủ với chị Cúc lại hiện lên rõ mồn một trong trí không tôi không sót chi tiết nào cả.

Chị đã bước trước tôi một bước dài táo bạo. Nghĩ ra cũng chẳng có gì táo bạo. Vì nếu bác Ba không thủ dâm và gọi tên chị, có lẽ chắng bao giờ Cúc dám gõ cửa. Cũng như tối nay, nếu chủ nhà của tôi không đứng làm “đương sự” ở bụi chuối, gan gì tôi dám lã lơi đ thỏa bảo ông đi tắm và đứng đây nhìn lén. Ông mơn trớn “thằng bé ” với vẻ tự kiêu. Cục gân của ông cũng cục mịch không khác của anh Sâm, nhưng không biết có lớn bằng của bác Ba như chịCúc diễn tả. Tôi bạo dạn đứng hẳn ra, không núp lén để nhìn cho thật rõ. Và, dưới ánh trăng, nhờ xà phòng bao phủ, cặc ông bóng lưỡng như con cá lóc vớt từ dưới ao lên.

Tôi sợ đứng đó lâu không tiện, bèn bạo gan bước lên bờ giếng, đến sát ông. Thình hnh nắm khúc gân của ông rồi nói nhanh:
– Tối nay con ngủ ngoài sân…
Rất ngắn, rồi tôi bỏ đi nhanh vào nhà. Ông đứng lại đó với bao cảm xúc lạ lùng chưa từng xảy ra trong đời ông. Thứ nhứt, tôi đã táo tợn cầm cặc ông. Thứ hai, tôi nói như hẹn “ngủ ngoài sân”. Ông sung sướng có hoang mang có. Nhưng tim thì đập khá mạnh vì sợ thím Hạnh. Ông hoàn toàn không biết gì lũ chúng tôi đã đụ nhau như glặc. Tôi vào nhà, nhìn ra sân, thím Hạnh tôi vẫn còn ngồi đó với Sâm. Mắt tôi có quáng gà không? Hay tôi dâm quá rồi nhìn ai cũng dâm như tôi? Tôi lén bò sát dọc hè, quanh phía sau, tiến gần sát cái chõng tre, chỗ thím ngồi. Trời ơi, một ống quần của bà vén sát lên tận háng. Tay Sâm luồn vào trong sờ lồn bà.

Tôi vái trời cho chú Hạnh tấm thêm lâu lâu chút nữa, đừng vào gấp đc tôi được xem màn cụp lạc. Tay Sâm cứ đụng mạnh ht’n. ‘l’hím Hạnh rên lên sung sướng, nhưng rất nhỏ.

Có như thếđó thật không? Tôi dụi mắt hai lần để nhìn. Thỉnh thoảng Sâm nhìn ngoái cổ lại sem có ai không, rồi lại tiếp tục sờ lồn thím. Tôi nói là sờ vì bàn tay anh trong đáy quần của bà, thì làm sao tôi biết được anh làm gì. Bỗng từ nhà trong, chú Hạnh nói vọng ra:
– Mẹ sắp nhỏ, khuya rồi, vô ngủ !

Sâm rút nhanh tay lại, nói cái gì với thím, nhưng nhỏ quá nghe không rõ. Tôi rút lui êm thấm vào nhà, ngồi một góc tối quan sát những “diễn viên kịch nghệ ” của đoàn dâm dục. Chú Hạnh, thím Hạnh và Sâm, cả ba đều là nạn nhân của thần xác thịt. Thím bước vào trước, vừa rót nước vừa hỏi:
– Ủa, tôi tưởng ông qua Tám Trang mượn cây mác?
Chú Hạnh rất kịch:
– Ờ thì qua bển mà thằng chả hổng có ở nhà. Gặp Hai Kiên ngồi nói chuyện tầm phào, giờ mới đi vìa.Thím hỏi tới:
– Mọi lần ông đi vậy khuya lơ khuya lắc mới về. Sao bữa nay về sớm vậy? Bây giờ chắc độ chín nlỡi chớ nhiêu.
– Ờ thì nếu gặp bạn hiền có rượu, tôi lai rai vài xị. Cái này không có Tám Trang ở nhà, bước ra tôi lại gặp Hai Kiên. Thằng chả nói cái chuyện chị Tư Dơi ngủ với thằng con trai ông Hội, rồi… thím giật thót người, ngẩng đầu lên. Ông nói một
cách tự nhiên mà thím nghe nhưông nói chuyện của chính bà với Sâm. Nhưng bà vừa nhai trầu vừa hỏi:
– Sao thiên hạ ở làng mình khéo nhiều chuyện. Cái việc bà Tư Dơi ngủ với thằng con trai ông Hội xảy ra cả năm rồi. Chuyện xưa như trái đất. Cứ đồ đi đồn lại hoài. Đèn nhà ai nấy sáng có được không. Mà biết bả có làm cái chuyện…
– Sao? Bà nói sao? Bộ tự nhiên trời nắng chang chang cái có mưa rớt xuống hả? Nó phải có gió, có mây, có sấm, có chớp, rồi nhiên hậu mới có mưa. Mà hết chuyện hay sao mà đi ngủ với thằng nhóc con đó. Bà già đi ngủ với thàng con nít..

Thím nhột quá. Bà cứ oang oang che tội cho bà Tư Dơi mà trong lòng lo sợ không biết chú tôi có hay gì về chuyện của chính bà với anh Sâm hay không? Tôi nghĩ là chuyện bà với anh Sâm có lẽ xảy ra cũng khá lâu chứ không phải mới tối nay. Vì nhìn cử chỉ sờ lồn của Sâm và thái độ sung sướng của thím, tôi thấy họ tự nhiên. Tự nhiên đến độ bạo dạng, chứ không thể là lần đầu.

Chú Hạnh vừa nói: “Bộ hết chuyện hay sao mà đi ngủ với con nít. ” Tôi buồn cười quá mà chẳng dám cười thành tiếng. Sao ông nói câu đó mà vẻ mặt tỉnh như ruồi. Ông quên hết ông đang nhúng hai tay vào chàm. Ông quên hết việc ngoài bụi chuối, ngoàl giếng… Mới đây thôi chứ có lâu lắc gì. Tôi khám phá ra một sự thật chua chát nữa. Những điều người lớn la rầy, cấm đoán trẻ con thực ra là những
trái cấm họ đang ăn.

Nghe chú nói lý lẽ vững vàng như vậy, bà nói vuốt theo cho có chuyện mà nói:
– Ối mà thây kệ bả. Bả ngủ với con nít chớ bộ bả ngủ với ông già của Hai Kiên hay sao mà thằng chả ra miệng. Chuyện con nít ngủ với bà già, con gái ngủ với mấy cha già, nó cũng xảy ra hồi ông cố, ông tằng mình còn sống chớ bộ mới đây hay sao mà vẽ cho lớn chuyện.

Bây giờ thì chính chú Hạnh giật mình. Ông cũng ngẩn cổ lên nhìn bà, vờ hỏi. Hỏi như một trẻ con:
– Gì? Bà nói cái giống gì? Con gái nhỏ ngủ với mấy thằng già? Tôi chưa từng nghe mưa dưới đất lên à. Thèm quá thì đè vợ ra mà ngủ, hổng ấy đi kiếm mấy con mẹ chết chồng mà lẹo. Làm gì phải mò tụi con gái còn nhỏ xíu?
– Vậy chớ ông quên ông Huyện Ba năm ngoái có xử vụ Lê Hòành bên thôn Thượng, lỡ làm con nhỏ ở trọ có bầu à. Bữa xử Lê Hoành cả làng kéo đi xem.
Xem cho thấy mặt Lê Hoành, mặt con sen mang bầu. Rồi về đàm tiếu cả năm. Thiên hạ khen ông Huyện Ba đã hùng hồn, dõng dạc đã buộc tội Lê Hoành nào là “đồ súc sinh, quỷ râu xanh” nỡ nào lại ngủ với con nhỏ còn nhỏ xíu.

Tôi cho cái đó không đúng đó ông! Tại ông Ba ổng giàu có sung sướng. Muốn bao nhiêu vợ lẽ, vợ mọn mà không có. Nên cái món đó đâu có thiếu thốn. Đằng này Lê Hoành nghèo rớt mồng tơi. Gạo còn không đủ ăn. Nên ban đêm ban hôm mà. Chả có bậy bạ chút với con nhỏ ở trọ thì cũng chuyện bất đắc dĩ thôi. Ai muốn vậy. Rồi cũng vì nghèo, hổng tiền mua thuốc ngừa thai nên mới dính bầu. Mà tôi
cho vợ Lê Hoành đi tốcáo cái chuyện đó cũng là kỳ khôi. Lỡ vậy rồi, nó đẻ mình nuôi, có chết ai đâu. Kiện lên tới quan, bây giờ Lê Hoành ngồi tù. Con nhỏ vẫn đẻ. Chỉ lại mất chồng. Gia đình mang tai lì tiếng. Lợi ở đâu không thấy, toàn thấy hại không thôi.

Ủa? Có chuyện bác Ba chủ nhà của chị Cúc xử vụ chủ nhà lấy con gái trọ rồi bỏ tù thiên hạ à? Tôi lại buồn cười! Có phải tôi đang sống để chứng kiến nhiều chuyện động trời đây không? Bác Ba là quan huyện, cầm cân nẩy mực. Bất cứ cái gì của dân dính dáng tới pháp luật là bác ngồi xử. Không ngờ bác đã xử Lê Hoành mà bác cũng đã làm hệt Lê Hoành. Rồi ngoài giếng tối nay cũng có một Lê Hoành. Trong rẫy mía, ở khu rừng thưa, trên tổ quỷ, có ba bốn Lê Hoành nữa. Ai xử đây? Bác Ba đã đụ chị Cúc. Bác còn cho gia nhân thiết trí một cái phòng tuyệt đẹp, trang bị máy lạnh, cửa nẻo kín đáo để ngày ngày mang Cúc lên đụ ngất ngây mà chẳng ai biết. Ngày mai, tôi chớ ai, sẽ cùng bác đụ tơi bời trên đó. Ai xử đây?
Nghe thím Hạnh tôi bênh vực Lê Hoành và mắng vợ Lê Hoành không biết cư xử để làng xóm cười chê, chú Hạnh có vẻ vững dạ. Ông mừng khấp khởi vì nếu lỡ ông có mò tôi mà bị bà bắt được, chắc chẳng làm to chuyện. Nên chú tôi đồ thêm:
– Bà nói có lý. Làm vợ trong nhà là nội tướng. Người ta nói giàu vì bạn, sang vì vợ. Chồng mình có được thiên hạ kính nể, cũng do vợ mà có. Đúng. Bà nói chuyện hay. Lâu lắm, từ ngày lấy bà tới giờ mới nghe một câu có lý. Hay quá. Khen bà đó! Tôi đâu ngờ bà biết điều quá chớ!
Thím hĩnh mũi:
– Biết điều là cái chắc. Cho nên tôi nói ông nghe, hằng cha Hai Kiên cũng là loại mất nết. Biết thằng chả có trong sạch không, mà đem chuyện bà Tư Dơi ra đàm tiếu. Nói thiệt ông nghe chớ, đàn ông lớn tuổi mò con nít nhỏ nghe còn có lý. Chứ đàn bà tụi tui có thèm khát gì cái ngữ đó mà đi mò con nít, ngủ với con nít. .Nội thằng chồng không thôi, mỗi ngày hai ba cái, chịu muốn tắt thở rồi, nó ớn lên tới trán. Còn ham gì mà đi ngủ với con nít…

Một lần nữa, tôi lại buồn cười. Nếu tôi không nhìn tận mắt cảnh Sâm mò lồn thím ở ngoài sân, chắc tôi đã khâm phục câu nói vừa rồi của thím Hạnh yêu quý nhất đời! Bà nói thêm:
– Con nít thì nó bồ bịch với con nít. Trang lứa nó coi còn được. Mình già chát, ông coi, ôm con nít mà hun, mà hít, thiên hạ thấy được họ đào mã ông bà mình lên à!

Vừa lúc đó Sâm bước vào. Thím tát ngang. Sâm xửng lứng ngơ ngáo hỏi:
– Ủa, thím Hạnh với chú đang nói chuyện gì, thấy cháu tới nín ngang vậy? Cho cháu nghe với được không?

VN88

Viết một bình luận