Sâm to con quá. Tôi nằm dưới nhỏ nhoi như cánh hoa nằm dưới thân một con hổ. Nhưng cơn dâm của tôi chẳng làm tôi thắc mắc than phiền về khổ người to lớn của Sâm, mà còn làm tôi thêm hài lòng, ham muốn, chấp nhận. Khi tôi bú, Sâm nắc rất nhẹ vào mồm tôi. Dưới ia tôi cũng hẩy mông theo từng nhịp bú của Sâm. Hai tôi chỉ rên khe khẽ. Mồm miệng đâu nữa mà nói nên lời.
Những chùm ánh sáng chiều, xuyên qua lá, toả nẹh trên cảnh vật hoang dã chung quanh. Lúc trưa nay, ngoài ruộng mía tôi tưởng đã là thần tiên bậc nhất rồi. Không ngờ khu rừng vắng này càng thần tiên mơ mộng hơn. Tôi cố bú thật hay cho Sâm, một là chịu hết nổi thì ra trong miệng tôi, hai là phải trèo lên cùng tôi ân ái.
Nhưng tôi lầm. Lâu lắm, hơn cả tiếng đồng hồ chứ không ít. Sâm vẫn miệt mài với lồn tôi. Mà miệng tôi đã mỏi. Đến cái lưỡi của tôi cũng hết còn muốn hoạt động. Nên tôi cứ để Sâm nắc tha hồ vào tận đốc họng tôi. Tôi chỉ ngậm cho có. Sâm biết nên quay xuống, hai tay bợ đít tôi lên cao, chàng dùng lưỡi “dũa” cái mồng đóc của tôi thật tận tình. Tôi đã quá, sướng kỳ cục, vì trước kia chưa từng được sướng như thế. Tôi gào lên:
– Sâm ơ!i Hay quá Sâm ơi! Ối cha mẹ ơi, con sướng quá. Cám ơn Sâm, anh cho em bao cảm giác lạ lùng. Từ từ thôi anh. Đụ ở đây sướng hơn ngoài ruộng mía nhiều lắm Sâm biết không. Ôi, đê mê quá. Hạ em xuống đi, nằm lên cho em những gì anh muốn. Mau lên anh, em biết em không còn nhịn được. Nhanh lên!
Sâm đặt đít tôi xuống, chàng trườn lên, cầm đầu cặc ngoáy miệng lồn tôi, chà mạnh hột le tôi, thúc mạnh mồng đóc tôi trong khi tôi tưởng chàng phải đút vào đụ gấp. Những cảm giác này Khang và Vĩnh chưa từng cho tôi. Nên tôi như con mồi mềm nhũn để cho Sâm làm gì thì làm. Tôi la thật lớn. Tôi nói đủ thứ bậy bạ cho đã cơn dâm.
Cuối cùng tôi đưa hai tay kéo mạnh Sâm xuống. Tay tôi luồng xuống cầm con cặc to dài của Sâm đút vào cửa mình. Tiếp đó Sâm nắc nhẹ, rút ra, nắc vào, lại rút ra. Tôi tức mình dùng hết lực, nhấn mạnh cái đít Sâm xuống. Tôi trợn trắng mà không còn thấy gì nữa hết. Lần đầu tiên đụ một con cặc to quá cỡ. Tưởng là nó không vào, thế mà, trọn vẹn cặc Sâm vào lúc khấc. Cái sướng vô cùng tận tràn lên làm tôi tê điếng, câm nín dù là họng và miệng mở toang hoác ra. Sâm nắc. Trời đất thánh thần ơi. Cặc 19 chời lồn 18. Tôi muốn nói mà không biết nói cái gì. Muốn gào cho đất trời vỡ ra. Tôi không thể tưởng tượng được cặc của Sâm đã vào hết. Chàng nắc, toàn thân tôi tê rần. Tôi cắn môi lại, kềm hãm tiếng rên la cho nỗi sướng đừng bung khỏi người tôi. Tôi chỉ hé mắt thật nhỏ nhìn gương mặt Sâm. Mồ hôi trán chàng rịn ra, Sâm cũng bặm môi, lấy sức nắc thật đều đặn. Tôi mềm nhũn, nằm thừ ng::10Ỳ6:: ra đó đón nhận nỗi khoái lạc chất ngất tràn đến. Hai tay tôi bấu mạnh bả vai Sâm. Chàng đụ tôi liên tục. Chưa lúc nào tôi thấy Vĩnh hay Khang lại nắc liên tiếp và bền bỉ như thế cho tôi. Tôi mê quá nên bật lên tiếng rên:
– Mình ơi! Cám ơn Mình quá mình ơi! Ráng giữ cho em sướng như vầy cho thật lâu nhen mình. Có thể nào mỗi ngày mình đụ ở đây vài tiếng như hôm nay không?
Sâm nhìn tôi, anh vẫn nắc và trả lời:
– Chỉ sợ em chê anh. Nếu em muốn mỗi ngày mình vào đây đụ bốn năm cái cũng được. Ban đêm nữa. Lúc nào muốn em cứ vô nhà anh, mình lại đụ. Em chịu nổi anh không? Anh dâm và khoẻ lắm Lựu ơi! Ôi đụ em sướng quá Lựu ơi! Chừng nào muốn ra cho anh biết nhen. Anh có hay hơn Vĩnh và Khang không?
Tôi gật đầu lia lịa, kéo Sâm xuống sát, bắt chàng nút lưỡi. Vừa hôn, vừa đụ như thế khoảng gần một tiếng, tôi đổi kiểu, Sâm nằm ngữa ra tôi lên lái trực thăng. Vì cặc Sâm to và dài quá, tôi đã la làng lên và rủ Sâm:
– Mình ơi, em sắp ra. Ra với em đi mình! Mau, tới rồi, em không nhịn được nữa đâu. Mau! Tôi nắc dồn dập. Vú tôi rung theo. Sâm nghiến răng, nhìn tôi say đắm và chàng cũng la lên:
– Đây nè, cho em đó. Hai đứa mình cùng ra một lúc đi. Đó, nó bắn vô lồn em đó! Ôi! Chết lựu ơi! Ối, ối.
Cũng lần đầu tôi nghe những tia khí bắn mạnh vào đáy lồn tôi rõ mồn một. Tôi ngất đi trong khoảnh khắc. Sâm hôn lên mặt tôi, lên tóc tôi. Tôi bắt Sâm nằm yên, tôi rút lồn ra, cầm cặc chàng liếm sạch nước khí, hai ngón tay tôi vét khí của Sâm nơi lồn rồi cho vào mồm nuốt sạch. Thấy thế Sâm hứa:
– Đụ lần nữa, lúc ra anh sẽ rút cặc ra cho vô miệng em. Em thích nuốt khí phải không?
Tôi gật đầu. Ai mà không thích. Nó mằn mặn như lòng trắng trứng gà. Nuốt vào ngon lắm! Tôi đã uống biết bao nhiêu của Vĩnh và của Khang. Tôi lại nằm tràn lên người Sâm tâm sự:
– Anh sướng không?
– Còn phải hỏi nữa. Bao đêm mơ ước hôm nay mới thành sự thực. Cám ơn em. Từ nay anh còn được em cho ân huệ này nữa không?
Sâm lại kéo xuống nút lưỡi thật lâu rồi thì thào:
– Anh sẽ lựa địa điểm thật đẹp và kín đáo trong khu rừng này để làm cái tổ uyên ương. Bất cứ lúc nào em muốn, mình hẹn nhau vào đây tha hồ ân ái. Anh khoẻ lắm. Có thể đụ năm sáu cái mỗi ngày không lo…
Sau đó, Sâm đã xây một tổ uyên ương thật. Đó là địa điểm trong xa hơn một chút có cây đại thụ che bóng bát ngát. Anh chặt cây làm một cái giường lớn. lót lá cây thật dày. Mỗi lần tôi thèm đụ, chỉ cần nói nhỏ với anh là hôm sau được thỏa thuê. Tôi phục Sâm là chỉ lúc nào tôi muốn anh cùng ra thì anh ra, còn thì đụ dẻo dai bao lâu cũng được. Thấy tôi ít còn đi lại, liên lạc để chơi trò bác sĩ, chị Cúc hỏi tôi:
– Bộ em chán anh Khang rồi hay sao mà không thấy qua chơi với bọn chị? Cả Vnh nữa. Cả tháng nay vắng luôn?
Tôi dẫn Cúc ra vườn, nhỏ giọng khoe với chị:
– Em đang có của lạ. Lạ lắm, tuyệt trần, hơn cả Khang và Vlnh. Em mê chết đi được, nên quên phứt Khang đấy thôi.
Chị Cúc sáng đôi mắt. Cũng nhỏ giọng, chị hỏi:
– Của lạ gì vậy? Cho chị biết với được không?
– Anh Sâm con của bà Sinh. Em thật không ngờ ảnh biết hết chuyện của em với Vnh. Em đã dụ ảnh vào “đảng” tụi mình luôn. Lúc đầu em nghĩ là “đút hối lộ ” để ảnh không làm lớn chuyện. Không dè buổi chiều đó ngoài rùng vắng, Sâm làm em mê mệt, chết ngất mấy lần. Chị với em từ bé giờ đã có thấy cu người lớn đâu. Nó hì hợ, ngỗ ngáo, cục mịch hơn của Khang và Vĩnh nhiều lắm. Sức nặng của Sâm, kinh nghiệm làm tình của Sâm, bảo đảm không ai chê được. Đụ với Sâm rồi, em không còn nhớ những nhân tình “nhí” của hai chị em mình nữa.
Cúc vồ tới chụp hai vai tôi, dồn dập hỏi:
– Sao Lựu may mắn quá vậy? Rồi bây giờ hai người còn hẹn hò với nhau nữa không? Nói chị nghe với.
– Còn chớ ! Đều đều, ngày nào cũng có. Buổi trưa thì em với Vnh đụ ngoài ruộng mía. Khoảng một hai giờ em vào tổ uyên ương ở trong rừng. Chị Cúc ơi đây đúng là tổ uyên ương. Anh Sâm làm một cái giường bằng cây. Nệm là lớp lá dày. Có một cái bếp muốn nấu nướng gì cũng được. Anh thường nấu chè đậu chè khoai, hoặc nướng chim mía hay thú rừng bẫy được từ đêm trước nhưthỏ chồn… ăn xong là tha hồ đụ, có khi đến trời sẩm tối mới về nhà… Tối đến., nếu nứng quá, em lại mò qua nhà Sâm. Hai đứa đụ tới khuya…
Mặt Cúc hồng lên. Đôi mắt đỏ, thần thờ. Chị với tay bức một chùm hoa ngâu đưa lên mũi ngửi, mỉm cười nhìn xa xăm. Chị bước vài bước, rồi đứng lại, quay người nhìn tôi. Chị muốn nói cái gì đó, rồi lại thôi. Tôi biết chắc như thếbởi ít bao giờ chị nghiêm nghị và quan trọng đến như thế. Chị hồn nhiên ngây thơ như tôi, gặp nhau.là .đùa giỡn. Sao hôm nay chị bỗng đăm chiêu, khó hiểu. Tôi cầm tay chị hỏi:
– Bộ em nói gì lỡ lời làm chị buồn hả?
Cúc vẫn xa xăm, và nhỏ giọng hơn:
– Không đâu em! Chị… chị… không biết chị có nên nói điều này cho em biết không?
Tôi dục chị:
– Trời ơi! Chị không tỉn cả em nữa hả? Em đã tin chị thố lộ hết chuyện riêng tư. Sao chị lại…
Chị xin lỗi tôi rồi dẫn tôi ngồi ở bờ xi măng cạnh hồ sen. Cũng nhỏ giọng như lúc nãy:
– Em thì bị Sâm khám phá ra chuyện thầm kín của em với Vĩnh. Còn chị thì bị chính ông chủ nhà này bắt quả tang chị đang đụ Khang trong phòng một buổi trưa. Chị không để ý, vì nghĩ như bao lâu nay đã nghĩ là người lớn trong nhà chẳng ai thèm biết mình chơi trò gì, làm gì. Chị nghĩ như thế bởi tưởng là họ xem chị với Khang hãy còn trẻ con. Nhưng chị quên chị đã lớn mà Khang đã 19. Sự quấn quít lưu luyến khác thường của hai đứa chị làm ông nghi ngờ. Không phải đến trưa hôm đó ông mới khám phá, mà ông đã biết từ lâu. Biết luôn cả những buổi bốn anh em mình chơi trò ” bác sĩ”, chơi bán quán, chơi mở nhà hàng…
Tôi thắc mắc hỏi chị Cúc ngay:
– Bác Ba biết từ lâu, thế sao không chận ngay mà để mình cứ tiếp tục? Gần cả năm chứ ít sao?
Chị Cúc nhìn tôi, bóp tay tôi thật mạnh: .
– Vì bác cũng là loại dâm dật, em biết không? Suốt cả năm, ông âm thầm theo dõi, rình rập bọn mình đụ đéo tơi bời. Ông mê nhìn lén, đó là sự đam mê của ông. Ông thích, không những nhìn bọn mình đụ nhau, mà còn thích nhìn trộm ai tắm, hay đi đái… rồi tự thủ dâm. Trưa hôm đó, đáng ra ông cũng lại tiếp tục im lặng rình xem chị với Khang bú nhau. Không ngờ tấm ván che ông bị gió thổi bật ngã sấp. Chị với Khang hết hồn, bụm chỗ kín run như thằn lằn đứt đuôi. Điều ngạc nhiên thích thú là chính ông cũng run, run hơn cả chị với Khang nữa. Chị chưa hoàn hồn thì lại bị ngạc nhiên vì sự tình đổi khác. Bác thều thào, rất lịch sự:
– Xin lỗi hai cháu. Bác bậy quá. Khi không vào đây phá đám hai con. Thôi để bác đi ra cho tụi con tiếp tục Trời đánh tránh bữa ăn. Bậy thật!