VN88 VN88

Sao địt em sướng thế hỡi cô gái Cali – Truyện 18+

– Anh có biết chính anh là người khơi nỗi thèm xác thịt nơi em?
– Tại sao?
– Không những một mình em, mà cả má và chị Hạ Mi nữa. Tại sao à? Bộ anh không biế anh đẹp trai? Không biết anh có thân hình cao ráo, nở nang nhờ bơi lội? Không biết anh ở cạnh nhà những người đàn bà, con gái, lúc nào cũng thèm đàn ông? Em không biết sau những cánh cửa sổ của những ngôi nhà hàng xóm chung quanh có những quả bom chưa nổ như em? Như má, như Hạ Mi? Em nghĩ là có. Có nhưng họ không dám, hoặc không dịp, ra mặt say mê anh như em đang say mê anh đây.
– Sao em ăn nói như một người lớn trên 20 tuổi.
– Có lẽ máu em là của má Thuỵ Quế. Với lại con gái nhà giàu, ăn uống phủ phê, trong phòng và đời sống, không thiếu thứ gì.
Chính bỗng liếc thấy con cặc giả màu hồng để trong kệ đầu giường. Chàng cầm lên, đưa cho Thu và hỏi:
– Kể cả những món này?
– Không, cái này không là của em. Em mượn tạm của má. Có những món khác ghê gớm hơn như vậy nữa kìa.

Thu trỏ ngón tay ở kệ tủ, nơi đó có những cuốn video phim dâm ngoại quốc. Đặc biệt, những cuốn do trẻ em đóng, sản xuất tại Thái Lan, tại Ấn Độ, tại Đức. Chính với tay cầm một cuốn, đọc cái tựa, rồi nhìn mắt Thu, hỏi:
– Em đã xem qua cuốn này?
– Tất cả em đã xem qua. Không phải là một lần mà nhiều lần.
– Như vậy… em đã thử qua chưa?
– Có chứ. Lẽ ra em nên dấu, không cho anh biết. Nhưng anh đã vào phòng em rồi. Dấu, có ích gì. Với lại, tình yêu, dù là tình yêu xác thịt, căn bản vẫn là sự chân thật. Anh đã chân thật tỏ sự thèm (chớ không phải yêu) xác thịt em. Em đã chân thật tiếp nhận nó. Vậy tại sao mình còn phải dấu diếm cho mất thú. Từ phút này, hai an hem mình phải thật từng chi tiết. Cứ gần gụi nhau, phục dịch cho nhau, lúc nào chán, cứ tuyên bố: không thích nữa. Bằng lòng không?
– Thế, em là môn đệ của chủ nghĩa Hiện sinh mất rồi?
– Em chả biết Hiện sinh là mốc xì gì hết. Thèm là cho. Và chơi thiệt tình, không ngượng ngập. No thì thôi. Như tối qua, em với Khoa, hai đứa lội ngập trong khoái lạc. Định là phải “lội” sáng đêm. Nhưng đến 4 giờ thì rã ra, ôm nhau nằm ngủ. Không nên ăn đến bội thực! Phải rời phòng ăn khi nước miếng còn có thể chảy vì thèm thuồng…

Chính bắt đầu mê lối nói chuyện duyên dáng và sành đời của bé Thu. Đã đẹp, đã hấp dẫn, còn duyên dáng nữa ai mà chịu nổi? Không phải một mình Chính sáng nay, mà cả Khoa đêm qua cũng chết mệt với em bé Thu 13 tuổi.

Giữa lúc đó, bên phòng Khoa vang lên tiếng của Thuỵ Quế:
– Chết em, Khoa ơi! Sao hồi nào tới giờ anh không làm kiểu này hả Khoa? Anh có cho hai đứa nó lần àno chưa hả cưng? Ôi, sướng hơn đụ vào lồn nữa Khoa ơi! Ưm, chó đéo tôi nè Trời.

Thu ôm cứng con cặc Chính và thì thầm:
– Đó, suốt hai năm, những tiếng gào la thê thiết như thế đã làm em lớn hơn tuổi. Có phải chỉ nghe không thôi sao. Em còn nhìn lén qua lỗ khóa… Những hình ảnh loã lồ sống động của Khoa trên lồn mẹ, hoặc ngược lại, làm em phải mượn đỡ cái bửu bối màu hồng này từ tủ của mẹ… Rồi, chiều chiều, từ cửa sổ, nhìn anh tắm. Em không hư sao được.
– Và cho tới đêm qua? Tại sao đêm qua mà không là trước đó? Mà phải vất vả đối với khúc ni lông vô tri này?
– Tại vì mẹ đã mở ngỏ cho Hạ Mi cởi quần Khoa mà đụ!

Tay Chính bắt đầu cởi các khuy áo cho Thu. Ngực em trần trụi, không xú chiêng. Rồi quần, rồi xì líp. Thu ngữa người, loã thể, cạnh Chính sấp người cũng loã thể. Ngoài kia, tiếng Thuỵ Quế cứ vọng oang oang, thật là khích dâm. Những ngón tay Chính bắt đầu hành quân trên tấm thân ngọc ngà mơn mởn, non nớt của Thu. Em bé cứ nhắm mắt, quặn người. Thu chả bao giờ ngờ được nằm cạnh người mẫu tên Chính. Em tưởng là của riêng Thuỵ Quế, của Hạ Mi. Tay em cầm cứng con cặc mủm mỉm, trắn ghồng của Chính mà sướng như đã ngậm vào giữa hai môi, hay đã vào hẳn lồn em từ lâu. Không làm sao định nghĩa được chữ sướng trong tình dục. Đôi khi xem cuốn phim dâm, người ta có thể xuất tinh được. Đôi khi chỉ cầm một vật kỷ niệm, người ta cũng có thể đạt tuyệt đỉnh. Và bé Thu đang ngất ngây khi dương vật bụ bẩm của Chính đang nằm trong tay em!

Thu lần xuống, kê mồm “nuốt” ngấu nghiến cặc Chính. Trong khi chàng chính nuốt ngọt năm ngón chân em vào mồm. Thu leo lên trịn lồn lên mặt Chính bắt chàng bú như đã bú Thuỵ Quế hôm qua. Rồi em bắt đầu la lớn như bên kia cũng la lớn. Đâu còn ai cấm cản em nữa mà sợ. Tất cả đều bỏ ngỏ. Cửa đã mở toang ra cho mọi người tự do trao đổi xác thịt. Mạnh ai nấy đụ. Vì ngoài sự giàu có ra, những người nữ trong nhà này chỉ thiếu có một điều: Đàn ông!

Chính nằm dưới ăn ngon lành cái lồn bé con 13 tuổi. Nước nứa ra chan chứa gần như bất tận. Thu còn mài thật kỹ cái lồn em trên cặp môi sexy của Chính. Mắt Thu vẫn dán trên gương mặt ăn ảnh của Chính, và sướng vô cùng tận, vì lồn em đã trịn lên đó mà “đụ” môi chàng. Rồi Thu tuột xuống, canh cặc cho ngay lỗ lồn, nhấn xuống. Em rướn người lên la như giặc dậy, vì cặc Chính khoan thai tiến vào cách chật chội, khít khao, lút khất, hơi thốn tử cung. Chín teh dài quá, to hơn của Khoa nhiều. Hèn chi Thuỵ Quế chẳng phải đổi bằng chiếc xe trị giá 60,000 đô la?

Suốt chiều hôm qua, đụ ngất trời như thế mà chàng không ra lần nào. Chính “hà tiện” tinh khí! Phải của ngon thì mới cho, không thì thôi. Như chàng đã cho Phạm thị Ngọc Hường mất hia lần. Quả không uổng với giọng nói ngọt ngào Hồ Gươm Hà Nội, của Trúc ạch, của Thăng Long…..

Chàng đụ Ngọc Hường mà tưởng như đang xua quân tiến chiếm Bắc phần. Chàng về thênh thang giữa 36 phố phường, đền đài cổ xưa hoang tàn Hà nội. Chàng chạy lên cầu Thăng Long, xuống Hồ Gươm, ra Đồ Sơn rồi Hạ Long….Chiếm hết, cầm thiên hạ trong tay, bang thái bình thịnh trị, rồi mới bắn những tia cực sướng vào lúc nữ lưu Ngọc Hường than: Em chịu hết nổi rồi người ơi! Ra với em đi!

Hôm nay nữa! Tại sao? Tại vì chàng chẳng bao giờ tưởng tượng mình được nằm trên bé 13, đẹp khuynh thành, và duyên dáng như Mị Cơ ngày xưa.

– Chắc sáng nay anh bỏ thấy trong phòng em quá! Thu. Đừng hỏi tại sao! Có những lý do mà lý trí không trả lời nổi. Làm sao cái lồn nhỏ xíu của em lại có thể chứa hết con cặc dài và bự thừ lừ của anh? Em không đau hả?
– Hình như còn thiếu là đằng khác. Em muốn trọn người anh vào hết trong em, mới đã!

Chưa ai nói với Chính câu nói bất hủ, tình tứ đến vậy. Thu không phi ngựa như bà Thuỵ Quế, không giả gạo như Hạ Mi. Mà thu đụ êm đềm, dìu dặt, đầy đam mê, tận hưởng. Mặt Thu như mất hết thần sắc. Như bức tượng đổ mồ hôi, không cảm xúc. Chỉ cặp môi em chu nhỏ lại, hặc bành rộng theo với sự khoái laic từ trong xa toát ra. Chính im lặng ngắm bé Thu. Ngoài tưởng tượng! Chàng gồng cứng mình, cứng luôn dương vật cho người yêu tha hồ chiếm đoạt. Chính nhìn mặt, rồi nhìn vú của Thu. Hai trái đào mới tượng hình, nuốm còn đỏ hồng, lún vào trong như chưa có ai sờ tới. Chính cũng không muốn ai sờ tới. Chàng sợ mất vẽ trinh nguyên của nụ hoa vừa chồi lên khỏi cành cây. Eo của Thu nhỏ đến độ chỉ cần hai bàn tay vòng lại là hết. Tâm hồn lớn trong thân hình bé con!

– Em sợ em không cầm nổi quá nửa tiếng, Chính ơi! Cứ nhìn mặt anh là em muốn xuất. Anh có muốn cùng với em…. Chết anh ơi, ra với em ! Ra với em!… Thu thúc dục.

Chính nắc lên phành phạch, tay ôm chặt mông đít Thu. Cả hai la cùng một lúc, ra cùng lúc, nước nhão nhẹt chảy ngược xuống ướt lông Chính, ướt lồn Thu.Tê tái!

Thu gục vào tóc Chính mà thở. Tay trái em vuốt mặt Chính. Thiết tha, yêu thong. Một cái đụ để đời !!! Một cái đụ rất người. Không vồ vập, hấp tấp, dã man như súc vật. Ra rồi mà cặc Chính vẫn cứng ngắt, chật chội trong Thu.

VN88

Viết một bình luận