VN88 VN88

Địt em đi anh mạnh nữa vào – Truyện 18+

Giọng Lan khổ sở như van xin.
“Nhưngem khôngmuốn chết đâu. Nghe em đi anh nhé, anh muốn gì em cũng chiều anh mà.”
Lưu cười hì hì, nói:
“Thật không đó?”
“Thật mà, tin em đi…”
“Thế anh muốn hút máu em thì sao.”
Lan lì lợm, nói:
“Cho anh hút máu em đó, nhưng anh đừng cho con ma đó hút máu em nhé.”
Lưu xoa nhè nhẹ trên cặp đùi trơn láng của nàng, cười thành tiếng.
“Em làm nhưanh nuôi nó nhưcon chó trongnhà, muốn sai khiến thế nào cũng được ấy.”
“Nhưng anh cứ nói nó đừng hút máu em đi, nó nghe lời anh mà.” .
Lưu bật cười, nói:
“OK, anh sẽ bảo nó không được hút máu em nữa, chịu không.”

Lan “dạ” một tiếng như vui mừng đã thoát khỏi con ma hút máu này rồi. Nàng trườn mình xuống cắn vô đùi Lưu làm chàng phải nhướn người lên. Lưu không ngờ kỹ thuật chinh phục đàn ông của Lan ghê gớm như vậy…..

Bỗng có tiếng gió thổi lồng lộng, lạnh buốt. Lưu biết ngay con Ma Ngải đã trở về, chàng bảo Lan:
“Con Ma Ngải trở về đó.”

Lan nhoài người lên ôm cứng lấy Lưu liền, chân tay nàng quặp chặt lấy thân thể Lưu như dán cứng bằng keo hồ. Có tiếng thở khò kè, àng ặc rồi rên rỉ như đau đớn lắm của một phụ nữ. Lưu thì thầm bên tai Lan:
“Đúng là lại có một nạn nhân nữa rồi. Coi bộ cô ta bị nó hút nhiều máu lắm hay sao mà kêu ằng ặc như vậy”
Lan run lẩy bẩy bên mình Lưu, nàng ấp úng không thành tiếng:
“Anh… ơi… đừng, đừng bỏ em nhé. Nó, nó hút máu người cho tới chết đó…”

Ngoài trời gió thổi ào ào. Hnh như gió thổi thực lớn, Lưu thấy lành lạnh, chàng cũng ôm chặt lấy Lan cho hơi ấm hai người truyền vào nhau. Bỗng một làn sét loé lên soi rõ mọi vật, tiếp theo là tiếng sấm, dinh tai nhức óc. Cả Lưu và Lan cùng nhìn rõ con Ma Ngải đang ôm hai người đàn bà chứ không phải một. Nó gục đầu vô cổ một người hút máu, còn người kia bị nó nhét chiếc vú bự như trái dưa hấu thực lớn vô miệng. Hèn gì bà ta không kêu ằng ặc vì nghẹt thở. Khi sét loé lên và sấm vang lừng. Con Ma Ngải buông hai người đàn bà, sợ hãi, chui tọt vô hang ẩn nấp ngay.

Mưa bắt đầu rả rứt, nhưng gió thật lớn và chỉ một chập là tạnh liền. Tuy nhiên, sấm chớp vẫn ầm ỳ và loé sáng. Lưu đã nhìn rõ hai người đàn bà cũng vào khoảng hơn ba mươi. Họ đang ôm chặt lấy nhau, chàng biết là chưa có ai chết chóc gì. Chắc cũng mới bị bắt, và con Ma Ngải chưa hút nhiều máu đã phải bỏ chạy trốn sấm chớp rồi. Lưu hỏi lớn:
“Các chị ở đâu mà bị con Ma Ngải này bắt đó hả?”
Hình như cả hai người đàn bà cùng nhìn thầy Lưu và Lan. Một người run run hỏi:
“Các anh… chị… cũng… bị con yêu tinh này bắt à?”
Lan nhanh nhẩu trả lời:
“Dạ… dạ… tụi tui bị nó bắt hút máu đó chị à. Chị có sao không?”
Người đàn bà vừa nói rên rĩ:
“Trời ơi… nó hút máu tôi ghê quá, may nhờ sấm sét, nếu không chắc chết đêm nay thôi. Không biết nó chạy đâu rồi. Tại sao anh chị không chạy đi?”
Lan nói:
“Chạy đi đâu, trong cái hang này không có đườhg ra, hơn nữa nó làm cho chân tôi tê liệt, làm sao đi đứng được nữa mà chạy.”
Người đàn bà lại nói:
“Trời ơi… chân tôi cũng không nhúc nhích được nữa.”
Bà ta hỏi người bị bắt chung:
“Em có sao không?”
Người kia thở hổn hển, giọng yếu ớt:
“Suýt nghẹt thở chết… Nó ịn chiếc vú bự như cái rổ vô mặt em, không sao thở được nữa.”
“Chân em có sao không?”
Có tiếng run run trả lời:
“Hình như không cử động được nữa thì phải.”
Lưu bảo Lan: .
“Chúng mình bò qua bên đó nhé em.”
Lan chưa kịp trả lời, một người đàn bà đã vội vàng nói:
“Phải đó, phải đó… anh chị qua bên này đi. Càng đông người càng bớt sợ.”
Lưu hỏi lại Lan:
“Em có muốn qua bên đó không?” .

VN88

Viết một bình luận