Emmanuelle kê lại:
– Hên như vậy hả?
– Tôi phải nói thật, tại vì bình thường ra anh ta chỉ mê cô em gái Bee thôi. .
– Chỉ mê em gái thôi?
– Đúng vậy. Đừng quên Bee là chị em họ với em đó nghe!
-Nhưng… Tại sao vậy? Anh ta yêu em gái đến độ như vậy sao?
– Yêu điên khùng luôn.
Emmanuelle ngần ngừ:
– Vậy thì… Vậy Ariane có tin Bee là tình nhân của ông anh ruột không?
– Hỏi gì ngớ ngẩn vậy’ Em không biết hả? Có ai mà không biết chuyện hai anh em ấy: Michael và Abigail, Abigail và Michael. Đó là Daphnis và Chloé, là Cléopâtre
với mấy anh em trai. Thế Bee không cho em biết chuyện hả?
Emmanuelle bị chạm tự ái, tránh không trả lời. Nàng chỉ nói mơ hồ.
– Họ là một đôi tình nhân.
– Như vậy là trái với các nguyên tắc của em hả?
– Không, không đâu…
– Em đừng quên lời một chuyên gia nói loạn luân làm mở rộng các liên hệ gia đình và do đó làm cho con người yêu tổ quốc hơn.
Emmanuelle mỉm cười, đột nhiên vui vẻ hơn.
Một lúc sau Ariane nhận xét:
– Họ còn đua trong hai tiếng nữa. Em thích coi ngựa chạy hả?
– Không.
– Vậy thì chơi với đàn ông đi.
– Ariane có lý đấy. Đợi một chút nữa.
Emmanuelle lại gần chồng:
– Anh cho em đi lang thang một chút được không? Em sẽ trở lại khi cuộc đua chấm dứt.
– Được rồi. Nếu em không kiếm ra ở bọn anh ở đây, thì lại quầy rượu nghe.
Nàng đi băng qua tòa nhà câu lạc bộ cách với trường đua bằng những sân squash và một bể bơi. Chắc vẻ mặt nàng biểu lộ rõ ý thèm muốn một cuộc phiêu lưu nên các đàn ông bắt đầu nhìn nàng chăm chú hơn. Khi nàng đi băng qua hành lang cổ kính, ánh nắng xiên chéo của tháng chín làm nổi rõ các đường nét của thân hình dưới làn vải robe bằng hàng shantung mỏng.
Nàng thấy cái robe đang mặc nghiêm trang quá. Cúc cài kín phía trước từ trên xuống dưới. Như thường lệ nàng vẫn không hề cài những hàng cúc phía trên, để cho mọi người có thể nhìn thấy đôi vú, nhưng bây giờ nàng vừa đi vừa tốc vạt váy lên. Các khán giả dừng lại, gần nhưhết thở, hầu như không tin ở mắt mình khi đột nhiên được nhìn thấy phần tam giác phủ lông đen thẫm. Emmanuelle tháo cúc cho đến tận phần mu tam giác mình, vạt áo tỏa xuống hai bên để lộ cả đôi đùi mịn màng. Nàng khoái trí, mình có đôi chân thật tuyệt! Vú cũng vậy. Toàn thân thể tôi đều đẹp. Tôi đang muốn được làm tình.
Cặp mắt nàng nhìn vào những đàn ông làm họ quay cuồng, nhưng nàng đã đi băng qua mà không một ai dám đi theo. Nàng muốn hát. Nàng hát. Một nhóm người tụ lại, ngưỡng mộ. Cặp đùi trần chuyển động theo nhịp bài hát, nàng tung người chạy, vạt váy tung cao.
– “Tôi sung sướng: tôi không để bất cứ ai làm tôi khổ. Tuổi dại khờ đã qua rồi. Chấm dút những nỗi buồn ấu thơ! Bây giờ tôi biết phải yêu đương ra sao.”
Nàng đã đến bãi đậu xe đầy nhóc những xe hơi đủ màu sắc Hay nàng lựa đại một cái nào chăng? Nàng chậm rãi lang thang giữa những chiếc xe Mỹ to bự mầu hồng màu xanh da trời, dừng lại trước một xe kiểu ý thấp mui đỏ rồi một chiếc màu trắng thấp xủn, chắc là xe Anh Quốc rồi với cặp đèn nhô hẳn ra. Nàng đưa tay vuốt mũi xe. Một giọng vui vẻ cất lên:
– You like Gussie?
Nàng giật mình quay lại nhìn người đàn ông ở tay lái; đó là một chàng trai trẻ mặt tinh nghịch, tóc cắt ngắn như lính, cái nhìn trong sáng đến độ phải một lúc sau nàng mới nhận ra đôi mắt màu xanh. Nàng tặng hắn một cái liếc nhìn thích hợp với Unh thế. Hắn kéo dài giọng:
– How about a ride?
Hắn đưa tay vuốt ve thành xe bóng lộn, mùi da mới bốc lên dễ chịu. Emmanuelle tiến lại gần, ghếch một chân lên cửa xe để cho hắn có thể thưởng ngoạn thỏa thích thân thể nàng. Hắn thết lên:
– You sure are a sweetie pie!
Hắn chỉ phần ghế trống bên cạnh:
– Come along, baby.
Emmanuelle tiến lên mộtbước nữa, ngồi lên vè xe, xoay người đưa nửa tấm thân trần truồng về phía hắn rồi đưa mặt lên. Hắn vuết ve má, rồi liếm đôi môi nàng. Nàng ép sát người lại, không hiểu tại sao hắn chưa đưa tay sờ ngay lập tức chỗ dưới của nàng.