VN88 VN88

Sự dâm tục của nàng Emmanuelle 2 – Truyện 18+

Emmanuelle cầmchiếc robe còn ướtnhẹp phóng ra khỏi xe, nói với chàng thanh niên:
– Bây giờ anh hiểu tại sao tôi vội vã chưa?
Nhưng… bao giờ thì tôi được gặp lại cô?
– Tôi không biết. Tôi chuồn đây!
Nàng đưa một ngón tay lên môi gửi hắn vài cái hôn gió. Hắn cười chịu đựng, không nài nỉ nữa.

Khi xe chạy dọc một bể bơi ngăn cách với vỉa hè bằng một hàng rào cây thấp, Emmànuelle nghe thấy có tiếng ai gọi. Có phải gọi nàng thật không? Nàng ra dấu bảo tài xế ngừng lại, nghiêng người ra ngoài cửa xe và nhận ra một phụ nữ đang đứng trong thềm cao phía trong đang vẫy gọi rối rít. Ai vậy? Không phải bất cứ ai trong những bạn gái mới quen gần đây. Ngườiphụ nữnhẩy xuốngphóngra ngoài hè đến gần xe. Nàng nhận ra đó là mộtthiếu phụ cỡ ba mươi tuổi, cổ và vai thanh tú, eo thon mỏng gọn nét, bụng phẳng, cặp chân dài thon và chắc chắn. Điểm làm nàng ngạc nhiên là một thân hình thanh mảnh như vậy mà lại có một cặp vú thật to, trông giống như mấy bức tượng dâm tình của các đền thờ bên ấn Độ. Cặp vú mịn căng mỏng làm cho ai cũng muốn sờ, lại săn chắc đến độ có cởi nịt vú ra cũng không hề chảy xuống một phân. Nịt vú bất quá chỉ là một thứđồ trang trí bên ngoài, không dùng gì vào việc nâng đôi vú lên.

Mải ngắm đôi vú tuyệt vời đó, một khoảng khắc sau Emmanuelle mới nhìn tới khuôn mặt người phụ nữ, mắt dài sâu đen, và lóng lánh như đang lên cơn sốt. Mũi nhỏ và thẳng, gò má cao, môi dày và đánh son màu trắng. Cô đội một chiếc mũ bơi mầu đen lởm chởm những sợi cao su giả làm tóc, trông không giống tóc người thật. Cô nói bằng một giọng đẹp và lạ.
– Em vô đây tắm với bọn tôi đi.
– Tôi về trễ rồi.
Nàng toan viện lý do đó để từ chối, nhưng rồi đổi ý đưa ra lý do khác.
– Tôi không có áo tắm.
– Đâu quan trọng gì, chỉ có bọn tôi thôi mà.
Chữ “bọn tôi” nghe thật bí mật. Emmanuelle lưỡng lự.
Người đàn bà mở cửa xe, đưa tay la: .
– Xin mời vô!
Emmanuelle thấy cô ta thật đáng chú ý nên đột nhiên quyết định xuống xe, ra lệnh cho tài xế.
– Cho xe ra chỗ đậu đợi tôi một phút.

Người phụ nữ nắm tay nàng kéo đi nhưchạy. Hai người phóng qua hàng rào cây. Emmanuelle vấp ngã vào người phụ nữ, cô ta đưa luôn tay cởi nút cột áo sơ mi và giây lưng quần short của nàng. Emmanuelle bị lột truồng trước khi kịp nói đến một tiếng. Nàng cảm thấy mình trần truồng hơn bao giờ hết vì lần này ở ngay nơi công cộng. Ban đêm không che được gì cả vì nhiều ngọn đèn chói chang khu hai người đương đứng.

Hai người đàn ông đang đứng trong bể bơi phía nông nhất, nước chỉ ngập mấp mé thắt lưng. Người đàn bà đưa nàng đến gần, xuống thang, rồi mới giới thiệu, người đàn ông cao hơn là ông chồng. Ông này cũng có nước da sậm như bà vợ, mặt xương xương, mũi nhọn, mắt sâu rất đen, cái nhìn có cường độ mạnh đến độ nàng có cảm tưởng ông có thể đọc được tư tưởng nàng. Phải chăng ông là một fakir ấn Độ? Người đàn ông thứ hai bình thường hơn và trông dễ thương hơn, cỡ cùng tuổi với nàng.

Nàng tự hỏi bây giờ sắp xẩy ra cái gì đây? Nàng đoán đây là bộ ba đã từng rủ nàng bỏ dinh thự Maligâth đi chơi riêng đêm nào. Bởi thế nàng chờ đợi họ chỉ định vai trò cho mình. Ông chồng lên tiếng hỏi.
– Cô này là ai vậy?
Người vợ ra dấu không biết. Emmanuelle ngạc nhiên kêu lên:
– Mọi người không biết tôi sao lại kêu tôi vô đây?
Người vợ nói:
– Tôi chú ý đến em trưa nay ở trường đua. Em trần truồng dưới chiếc robe.
– Ủa, vải áo mỏng đến độ như vậy sao?
– Em thích mọi người ngắm nghía lắm phải không?
Emmanuelle nhếch môi cười xác nhận. Người vợ lại hỏi:
– Em thuộc loại nymphomane (Gái ngựa trời, cần giao hợp nhiều) phải không?
Emmanuelle nhìn ngạc nhiên. Tại sao không hỏi nàng có phải là người mắc bệnh tâm thần kiểu shizophrène luôn thể? hay là dân động kinh, cử động rối loạn, nói lắp chi đó? Sau cùng nàng phá lên cười.
– Các anh chị có những ý nghĩ kỳ cục.
Nàng ngạc nhiến khi thấy người đàn ông da nâu kê lại nàng.
– Là một nymphomane thì tết chứ có sao! Nếu cô chưa là như vậy thì nên cố tập trở thành như vậy.
Emmanuelle chẳng biết nghĩ sao nữa. Có lẽ nàng đã hiểu lầm từ ngữ nymphomane? Nàng không tin mình hiểu rõ thứ bệnh này. Vả lại ham giao hợp có phải là một thứ bệnh không nhỉ?
Chàng thanh niên đột nhiên kêu lên:
– Tôi biết cô ấy là ai rồi! Cô là cái cô nhỏ lesbienne lấy chồng là anh chàng kỹ sư chuyên xây đập ấy.
Định nghĩa này làm nàng buồn cười. Nàng gật đầu:
– Đúng tôi đó.
Chàng thanh niên có vẻ buồn phiền, lên tiếng thông báo:
Cô ấy không phải chỉ thích đàn ông không thôi đâu.
Ông chồng nói tỉnh bơ:
– Càng tốt chứ có sao.
Emmanuelle cốnín cười. Nàng giả đò lãnh đạm khi ông chồng đưa tay bóp vú, bóp mông và sờ âm hộ. Nàng giả vờ lãnh cảm hay đến độ sau cùng ông chồng đành phải cầu cứu đến bà vợ.
– Em chuẩn bị cô ấy hộ anh.
Vẫn tiếp tục đóng vai kẻ chỉ thích đàn bà, Emmanuelle chưa chi đã mềm người trong vòng tay ômkhi người vợ dùng ngón tay moi móc chỗ đó của nàng. Hơn nữa sự ma sát giữa hai cặp vú làm nàng rung động thật sự. Nàng lên tiếng:
– Chị cởi nịt vú ra đl.
Nhưng người vợ không trả lời, nhìn chăm chú vào mắt nàng, tay vẫn cứ thủ dâm cho nàng. Emmanuelle nức nở buông thả vào khoái cảm, thấy ánh sáng quay cuồng, tóc xõa vào nước hồ. Người vợ bảo chồng.
– Đây này, cô ấy sẵn sàng rồi. Anh xài ngay đi.
Người vợ nâng hạ bộ Emmanuelle lên đưa về phía chồng. Ông này vội vã kéo tựt quần tắm xuống, cầm lấy dương vật, banh hai chân Emmanuelle ra. Chỉ một vài cố gắng nhỏ là ông đưa được dương vậtnhập cung. Hai vợchòng nâng nàng lên xuống dập dềnh nhưmộtbúp bê giả to bằng thật mà đàn ông hay mua về để dùng riêng. ý nghĩ này kích thích nàng tối đa.
– Tôi chỉ còn là một cái lồn, một cái lồn vô danh cho người ta xài theo ý thích.
Thân thể Emmanuelle nhẹ hều trong nước làm dương vật cử động dễ dàng bên trong. Nàng cảm thấy một áp lực đang tăng dần đến mức nàng không thể chịu nổi sẽ nổ bùng ra.

VN88

Viết một bình luận