VN88 VN88

Sự dâm tục của nàng Emmanuelle 2 – Truyện 18+

Nàng co hai chân lên gập lại cho dương vật có thể tiến vào sâu hơn nữa. Nàng bấu lấy hai vai người đàn ông. Người vợ buông tay ra đề cho nàng có thể cử động dập dình theo ý muốn. Nàng không còn quan tâm đến đóng vai trò lãnh cảm với đàn ông nữa, nàng sắp sướng bây giờ đây, một cơn sướng tuyệt đỉnh. Sau đó cái kẻ đã chế ngự và làm nàng sướng này có thể mang nàng ra chợ bán, nàng cũng bất lần?
Nhưng tnlớc đó hãy để nàng cho anh chàng trê tuổi kia xài đã nếu hắn thích đàn bà.

Nàng đưa mắt tìm kiếm dương vật chàng trẻ tuổi và thốt ra một tiếng kêu, hắn vùng ôm lấy nàng, mắt nhìn đăm đăm vào nơi hai cái giống đang lồng vào nhau, lắc mạnh nàng một cách tàn bạo. Nhưng không phải hắn bóp mạnh tàn bạo mà nàng kêu, nàng kêu vì kích tấc lớn quá khổ của qui đầu chàng trai, to quá đến nỗi có vẻ như không phải của loài người. Nàng sợ hãi cuống cuồng, hắn mà đút cái đó vào tôi thì tôi rách đôi, rách toang từng mảnh, tàn tật suốt đời! Ý nghĩ đó làm bao nhiêu khoái cảm biến mất. Nàng đưa mắt cầu cứu nhưng hai vợ chồng kia tỉnh bơ.
Một tiếng rên lớn cấtlên, nàng quay lại và vừa nhẹ người vừa thích thú khi thấy chàng trai cong người lên mà xịt tinh khí ra thành một vùng đặc trắng dập dềnh bám vào da thịt nàng. Bây giờ thì nàng có thể thoải mái được rồi. Nàng đột nhiên rên rỉ đi vào cơn sướng. Ông chồng chăm chú theo dõi từng biến chuyển trên nét mặt nàng mà căn những động tác thọc vô kéo ra cho đến khi nàng sướng quá ngất đi.

Ông rút dương vật ra mà không xuất tinh. Hai vợ chồng bồng thân thể bất động lên đặt nằm dài trên thành bể bơi. Hai người ngắm nghía Emmanuelle một chút, rồi người vợ hỏi.
– Anh muốn làm liền bây giờ không?
Ông chồng có vẻ phân vân, sau cùng nhún vai:
– Em quyết định đi vì chính em bắt được nàng vào đây, chứ đâu phải anh.
– Thôi để ngày mai có nhiều thì giờ hơn.

Bà vợ nói với giọng thản nhiên và khi Emmanuelle hồi tỉnh, ông chồng nói với giọng lễ độ nhưng cương quyết.
– Ngày mai, ba giờ trưa, xin mời cô lại nhà chúng tôi. Xin cô đến đúng giờ cho.
Emmanuelle thấy cái giọng như ra lệnh ấy là tự nhiên. Bởi vì xét cho cùng thì một khi đã làm cho đàn bà sướng, đàn ông có quyền nói cái giọng đó. Nàng hỏi.
– Nhà anh chị ở đâu?
– Dễ kiếm lắm. Em thấy cái nhà chọc trời kia không? Tầng trên cùng. Có tên tôi đề ở cửa, bác sĩ Marais.

Nàng kiếm ra áo sơ mi và quần short trên bờ tường thấp, nhưng tự hỏi có nên mặc quần áo không, hay cứ trần truồng đi về nhà. Sau cùng nàng chọn giải pháp dung hòa, nàng cứ trần truồng đi ra chỗ đậu xe và chỉ mặc quần áo khi đã vào
xe. Anh tài xế mặt tỉnh bợ như không nhìn thấy gì lạ.

Chồng nàng đang đọc báo ngoài thềm hiên.
– Anh cưng, em thật tệ khi về trễ thế này.
Jean kéo nàng lại gần kiểm soát mọi áo quần đồ nghề của nàng rồi cười thoải mái hỏi:
– Sao, cô vợ cứng lừa dối chồng được nhiều không?
Nàng gật gật đầu. Anh đưa tay vuết ve má nàng rồi hôn nhẹ lên môi.
– Em ướt nhẹp à.
– Cái robe của em để trong xe ấy.
Nàng nói và coi nhưthếlà đủ để cắt nghĩa mọi sự. Nàng hỏi.
– Mấy giờ rồi không biết?
– Chín giờ hai mươi lăm. Em ăn uống gì chưa?
– Chưa. Em hi vọng anh không đợi em về mới ăn tối chứ?
– Christopher bị sốt, không chịu ăn gì hết nên anh đã ăn cơm tối một mình.
– Ồ! Em xin lỗi. Nếu biết thế em đã về sớm hơn. Anh Christopher bị đau gì vậy?
– Không có gì nghiêm trọng. Chắc tại phơi ngoài nắng nhiều quá. Em biết tính anh ấy, đâu có thích làm cái gì nửa chừng bao giờ.
Emmanuelle thở phào thoải mái. Nàng thật bằng lòng khi được trở về nhà. Nàng nói.
– Em trông thật ngố với kiểu áo quần này?
Nàng tụt quần short vứt ra ghế sofa, tháo nút vạt sơ mi cho hai tà rủ xuống. Vạt áo không dài lắm nhưng đủ che phần âm hộ và bộ mông. Nàng chỉ đưa tay cài một cái cúc ở phần trước rốn. Jean tán thưởng:
– Bây giờ coi được hơn rồi đó. Thôi em đi ăn đi.
Anh ngồi xuống bàn đối diện với vợ. Anh boy đặt một tô bốc khói xuống tnlớc mặt nàng. Nàng vừa múc ăn vừa cười vui vẻ
– Em té xuống nước hả?
Nàng ngửng lên tươi tỉnh:
– Vâng. Lại còn lãnh đủ cơn bão nữa.
ean tiếp tục im lặng nhìn nàng ăn với một vẻ khoái trí. Chỉ năm phút nàng đã ăn xong. Nàng leo lên chân chồng, đánh đu lên cổ:
– Bây giờ em phải lên thăm anh Christopher một chút.
Jean đưa vợ một chai rượu đỗ tùng.

VN88

Viết một bình luận