Nhưng hắn chỉ xiết chặt tay lại, phóng xe như điên xuyên qua thành phố về đồng quê hai bên là những ruộng lúa đầy bùn và nước. Những con trâu nặng nề đưa mũi lên nhìn xe chạy qua. Nhĩ.tng cón vịt và ngỗng há mỏ kêu um xùm, chạy túa sang nai bên đường. Emmanuelle dúi đầu vào cái cổ chắc chắn của người đàn ông, còn hắn, mỗi khi rảnh tay sang số, chỉ đưa sang vỗ nhẹ vào nàng, nhưng vẫn chưa dám sờ tới cái mu đầy lông đen đang phơi bày hay đôi vú gió thổi tạt vai áo nhô ra. Một vài lần Emmanuelle nhìn thấy một lùm cây rậm trên những con đê cắt ngang đường lộ, đã giơ tay chỉ và la
– Chỗ kia kìa!
Nhưng xe phóng nhanh quá không ngừng kịp và hai người cười như điên. Nhưng mây đen đã dựng lên đầy trời và người lái đã bắt đầu lộ vẻ lo ngại. Đến một ngã tư, hần hầu như không hạ tốc độ, quay xe trở về Bangkok. Nàng bây giờ coi như ngắm cảnh vật đã đủ, đổi vị trí ngồi, nằm gối đầu lên lòng người lái, và đúng như lòng nàng mong muốn, chưa chi vật đó đã căng phồng dưới vải quần. Nàng cựa quậy đầu nhè nhẹ cho vật đó to cứng nữa lên và đến một lúc nào đó không chịu nổi nữa, nàng đưa tay xuống giữa hai đùi mình, và kể từ đó thân thể nàng chỉ còn là một rung động triền miên.
Những giọt mưa nặng và ấm rơi xuống không lôi nàng ra khỏi cơn khoái cảm triền miên. Khi xe hơi dừng lại trên lối đi trải sỏi người thanh niên vòng tay nâng nàng lên, bồng vào trong căn nhà nhỏ. Tóc nàng ướt sũng quét đất, lụa áo dán vào da thịt. Hắn đặt nàng nằm trên một đi văng rồi quì xuống uống nước mưa còn đọng trên môi nàng. Hắn cởi xiêm y nàng ra rồi cởi áo quần mình, và rồi không một cử động mở đầu nào, hắn đút dương vật tuốt luốt vào sâu trong nàng. Hắn xuất tinh rất là lâu, răng nghiến lại mắt nhắm nghiền trong khi nàng không quan tâm tới khoái lạc của mình, vòng tay ôm chặt và thưởng thức thứ sung sướng
ích kỷ hoàn toàn của một con vật đực.
Hắn lùi lại đứng lên. Trời, thân thể hắn tuyệt vời! Emmanuelle thầm nghĩ.
– Chúng ta thật là đẹp đôi.
Nàng lên tiếng:
– Tôi muốn đi tắm.
Hắn dẫn nàng vào một phòng tắm và nàng khoan khoái, thưởng thức làn nước mát trên da thịt. ánh nắng buổi chiều soi rõ lưng cũng như ngực nàng. Hắn lại ôm chầm lấy nàng, cắn mạnh lên vai làm nàng kêu lên:
– Ấy đừng có cắn. Chồng tôi không thích người tôi có vết đâu đấy
Hắn có vẻ sợ hãi, đưa tay xoa vết cắn nhưng không được. Emmanuelle vùng ra khỏi vòng tay, quì xuống và trước khi hắn kịp phản đối, đã ngậm ngay dương vật vào miệng và vận động khéo léo làm nó chưa chi đã lại dựng đứng lên. Mỗi lần nàng mút mạnh, hai má nàng lại lõm đồng tiền, lưỡi nàng liếm vòng quanh qui đầu. Nàng cứ làm như thế cho đến khi dương vật cong lên như sắp nổ tung mới há miệng nhả nó ra, ngắm công trình của mình đang bật tung lên cao mấp máy… .
Mặc dù hắn năn nỉ, nàng vẫn chỉ lấy một cục xà bông ra chà khắp người hắn.
Nàng vui vẻ.
– Anh cứ để nguyên tôi làm!
Hai bàn tay nàng miết lên ngực lên bụng người tình mới quen được có một giờ, làm bọt sủi lên. Nàng thổi tung bọt, cười như nắc nẻ. Nàng tiếp tục xoa vuết lưng, chân, đôi mông rồi toàn bộ đồ nghề của hắn, làm vật đó lại cứng to như trước. Người đàn ông cảm thấy như bốc khói nóng lên trên đầu, nhưng đôi bàn tay của nàng đã chế ngự hắn, đẩy hắn đến chỗ chết luôn được vì thèm muốn. Hai đùi hắn cứng ngắc, đầu gối như đau nhức, hắn rên rỉ. Trong khi làn nước từ trên cao vẫn xối xả trên thân thể, nàng nhìn chăm chú qui đầu đã đỏ mọng lên dưới lớp bọt xà bông. Thỉnh thoảng nàng đưa ngón tay ra chọc và miết nhẹ hai hòn giái và khoảng nhậy cảm nằm phía dưới chạy dài tới khe mông. Rồi đột nhiên nàng nắm chặt tay kéo da dương vật tụt hẳn xuống và giữ như thế cho đến khi một tia đặc trắng phọt ra tung tóe trên mặt nàng. Nhưng nàng vẫn còn đủ thì giờ đút qui đầu vào miệng trước khi tinh khí kịp ra hết, do đó vẫn còn tiếp nhận trên lưỡi một sốlượng tinh khí đủ để ỉàm trung hòa bọt xà bông đắng.
Nàng tiếc rẻ là đã để uổng một phần tinh khí vọt ra ngoài, nàng ước ao giá bây giờ có một người tình thứ hai nữa ở đây để nàng bú rồi uống cho đã miệng. Năm tới, ngày sinh nhật hai mươi tuổi, chắc là nàng phải xếp hàng đủ hai mươi đàn ông cho nàng bú cạn từng bầu. Đó mới quả thực là một bữa tiệc sinh nhật đáng giá! ý nghĩ này làm nàng vui đến độ nhẩy cỡn lên. Nàng nói với hắn vẫn còn đang đứng sững như trời trồng…
– Để tôi xối hết xà bông cho anh nghe.
Nàng tắm cho hắn, lấy khăn lau khô người cho cả hai, rồi nói.
– Bây giờ tôi phải về thôi, tối rồi. May quá trời đã tạnh mưa.
Ra khỏi phòng tắm nàng cúi nhặt lên chiếc robe bèo nhèo sũng nước.
– Tôi không thể mặc lại nó được nữa rồi.
Dĩ nhiên tủ áo của chàng trai không có đồ phụ nữ cho nàng thay thế rồi. Nàng bĩu môi bất mãn, cầm ly rượu hắn đưa uống cạn một nửa rồi thở dài:
– Hay là để tôi đưa cho cô người làm bảo ủi lại cho chóng khô?
Emmanuelle cười tníớc đề nghị ngây thơ ấy, nhưng rồi một ý kiến đột nhiên xuất hiện.
– Anh hỏi cô người làm xem có thể cho tôi mượn một cái sarong không?
– Tôi có thiếu gì áo sơ mi và quần.
Emmanuelle lắc đầu:
– Vừa thôi chứ. Nhưng nếu anh có quần short thì cứ đưa tôi Tôi sẽ thu xếp sau.
Nàng lấy thắt lưng xiết chặt đai quần rồi xăn quần lên tới tận bẹn. Vẫn bằng thứtiếng Pháp bập bẹ kèm dáng điệu, hắn góp ý là ăn mặc hớ hênh như thếthì có khác gì ở truồng đâu Nhưng với cái áo sơ mi thì mọi sựkilá hơn, nàng không cài nút, chỉ cột chéo vạt áo thành một nút trước rốn.
– Rồi, bây giờ anh đưa tôi về gấp lên.
Chiếc xe lại một lần nữa phóng như bay xuyên qua Bangkok.
– Nhà cô ở đâu?
– Anh đưa tôi đến câu lạc bộ thể thao. Chồng tôi đang đợi ở đó.
Hắn chán không muốn tìm hiểu thêm, cứ làm theo như nàng chỉ. Khi xe vào bãi đậu xe, chỉ còn có hai cái, trong đó một cái của nhà nàng. Anh tài xế tiến lại nói chậm từng chữ một theo kiểu những người Việt khi nói tiếng Pháp:
– Ông chủ đã về nhà rồi. Ông dặn tôi mang xe lại đây đợi bà chủ.