Khi qui đầu đã lọt qua hậu môn, nàng mới đau khổ khám phá ra cái dương vật này dài kinh khủng, nàng không biết nó dài như vậy khi ngậm trong miệng lúc nãy. Ông ta tiếp tục thọc sâu hơn nữa làm nàng tưởng mình bị xuyên thủng đến nơi. Nàng cứ tưởng lúc qui đầu chui vô hậu môn là đau nhất, nhưng bây giờ khi nó húc tàn bạo sâu tít vào trong, nước mắt nàng tràn ra ràn rụa.
Nàng không biết nữa vào lúc nào thì khoái lạc xuất hiện chen lẫn với những nức nở đau đớn. Cho vào hậu môn, đàn ông mất nhiều thì giờ hơn mới đạt tới khoái lạc cực điểm. Nước mắt nàng đẫm chiếu làm bốc lên mùi thảo mộc. Sau khi nàng đã sướng được một lần, nhà tu vẫn cứ tiếp tục thọc vô kéo ra với một sức mạnh và kiên nhẫn đến độ làm nàng lại sướng thêm nhiều cơn mới. Lúc đang sướng, nàng kêu còn to hơn là lúc nàng bị đau nữa. Nàng không biết cuộc làm tình kiểu này đã kéo dài nhiều phút hay nhiều giờ nữa, và nàng cũng không biết nhà sư xuất tinh trong nàng vào lúc nào nữa.
Bây giờ nàng lại nằm lăn ra chiếu, một mình trong căn phòn, tối đen. Thân thể nàng uể oải, thỏa mãn. Không biết làm gì, nàng nằm im chờ đợi. Có thể mọi người còn cần đến nàng chăng, cho những nhà sư khác? Nhưng nàng muốn nhìn rõ mọi sự, thứ bóng tối toàn diện này làm nàng khó chịu. Hay tại căn phòng thiếu khí trời vì đóng quá kín? Nàng cảm thấy mệt. Nàng cứ nằm thu lu nhưthế, thỉnh thoảng lại thốt lên một tiếng thở dài.
Sau cùng cũng có người đến mở cửa. Ngày đã tàn, ánh sáng hoàng hôn tràn vào phòng. Người vừa mở cửa là nhà tu trẻ. Ông ta đứng ở khung cửa nhìn Emmanuelle chậm rãi quấn lại y phục. Nàng tựhỏi không biết vị tăng vừa làm tình với nàng hình dáng ra sao, sự kiện ông tắt hết đèn đóm khi vào chứng tỏ ông không có ngoại hình đẹp đẽ. Và chắc chắn là cao tuổi, nhưng bù lại, ông làm tình thật hăng say cuồng nhiệt! Chắc là tu sĩ việntrưởng. Dám là Đại Lão HòaThượng lắm… Nghĩ đến đây nàng nở một nụ cười khinh thị vào mũi nhà tu trẻ, nhưng ông này tỉnh bơ như không biết gì. Ông chỉ nói bằng một giọng đều đều.
– Cô có thể ra về được rồi.
Emmanuelle vui cười khi thấy đượcgọibằng “cô”. Nàng đã quên mình đóng vai trò trinh nữ khi đến chùa này. Với kiểu làm tình vừa qua thì ai mà khám phá nổi nàng không còn trinh nữa. Giả thử nàng còn trinh thật thì hẳn bây giờ vẫn cứ còn nguyên để đem đi bán lần nữa.
Nhưng đột nhiên một ý nghĩ khác xuất hiện, dám là mấy vị tăng này mua trinh hậu môn nàng? Nhưng nếu đặt vấn đề trinh tiết cho chỗ đó, thì làm thế nào kiểm chứng được là còn hay mất? Mấy vị tăng này một là quá tin người, hai là họ là những bậc hiền nhân!
Nàng lại quấn tấm lụa lên người nhưng bây giờ với một thái độ bất cần hơn là Metvée đã làm cho nàng rồi bước chân ra khỏi phòng, vị tăng trẻ quay lưng lại bước đi dọc theo hành lang.
Sau một quãng, ông bước vào một căn phòng khác rộng hơn và sáng hơn vì có một cửa sổ. Ông tiến về một hộc tủ chạm trổ, mở ra lấy một vật, đưa cho Emmanuelle và nói.
– Chùa chúng tôi có vật nhỏ này để tặng thí chủ.
Nàng ngạc nhiên vì cứ tưởng mọi việc liên quan tới vụ này đều do Mervée lo. Nhưng không khí lúc đó không tiện cho việc hỏi han lôi thôi, nên nàng im lặng cầm lấy hộp, mở ra và thốt lên một tiếng kêu thích thú.
Đó là một dương vật bằng vàng to và giống như đúc khuôn đồ thật, nhưng chắc chắn là rỗng bên trong vì khá nhẹ. Bù lại mọi đường nét đều mô phỏng giống thật đến độ nàng muốn đưa tay vuốtnhẹ phần qui đầu tròn và căng. Quả thật ngay cả Ariane cũng không có được một báu vật như thế.
Cái đồ vật kỳ diệu này là của Emmanuelle sao? Nàng không muốn để lọt vào tay Mervée một báu vật như thế này. Nàng muốn cất giữ riêng để thỉnh thoảng thưởng thức vẻ đẹp của nó.
Vị tăng đã bước ra ngoài làm nàng phải đi theo. Hai người ra đến bến thuyền có Mervée đang đợi sẵn. Vị tăng lập tức quay gót trở về chùa không một lời từ giã và cũng khôngchàoEmmanuelle. Nàng muốn chạy theo ông ta để nói một lời. nhưng biết nói gì bây giờ đây? Sau cùng nàng nhún vai đứng yên ôm quà tặng vào người, thì thào.
– Tôi không hiểu gì hết. Điều tôi đã làm đâu có đáng để được tặng quà quí giá như vậy.
Mervée không phê bình gì cả. Đêm đã bắt đầu xuống. Hai người bước xúống thuyền có anh chèo đò đang đợi. Thuyền nnẹ nhàng lướt trên giòng sông, Emmanuelle cảm thấy hạnh phúc. Nàng mỉm cười. Mervée bắt đầu nói với
giọng bình thản.
– Bây giờ kể như đổi đời rồi đấy. Đàn ông chạy theo đàn bà tán tỉnh đã nhiều rồi, bây giờ đến lượt đàn bà làm chủ động. Bây giờ đàn bà phải chọn lựa đàn ông, tán họ chinh phục họ, đổi chác họ theo ý thích của mình. Tôi điều khiển đám đàn ông mà tôi chinh phục được, hút tối đa tinh khí của đám trẻ.
Emmanuelle cất tiếng cười lướt như thia lia trên mặt nước.
– Bộ Mervée hiếp con trai nhiều lắm rồi sao mà nói vậy?
– Nhiều chứ. Dễ chộp đàn ông lắm vì đàn ông cứtưởng mình ngon tán được đàn bà.
Thế thì có gì khác đâu. Họ tán được chúng ta hay ngược lại thì họ cũng vẫn cứ có khoái lạc vậy.
– Nhưng ít hơn phe phụ nữ.
– Tôi không tin..
Emmanuelle có nhớ thần thoại Tirésias không?
– Không.
-Tirésias phá rối loài rắn khi chúng đang giao hợp nên bị thần thánh phạt biến thành đàn bà. Nhưng khi chấm dứt hạn kỳ bị phạt, trở thành đàn ông như cũ, Tirésia đã khai với Thượng Đếlà làm đàn bà được hưởng khoái lạc chín lần nhiều hơn đàn ông.
– Chín lần!
– Đúng vậy.
Emmanuelle thích thú.
– Vậy làm đàn bà thú ghê. Tội nghiệp đàn ông chưa!
Lần tới gặp đàn ông tôi phải tử tế hơn với họ mới được.
Mervée đột nhiên nói.
-Tôi bỏ cuộc hẹn đã dự trù, bây giờ tôi dẫn Emmanuelle về nhà chơi nghe.
– Mervée bao nhiêu tuổi rồi?
– Tôi sinh cùng ngày với chị nhưng kém một năm.
– Khó tin quá?
Emmanuelle ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi.
– Thế Mervée có làm tình với nhiều đàn ông như Ariane không?
– Tôi không đếm người tình vì mỗi ngày tôi thay đổi một chàng.
– Nhưng chị bảo tôi là chị có một tình nhân mà.
– Nhưng tôi đâu có làm tình với hắn. Tôi không bao giờ làm tình hai lần với bất cứ đàn ông nào. Chán lắm.
Emmanuelle nghi ngờ hỏi.
– Mervée có tin mình sướng gấp chín lần đám đàn ông không?
Mervée bực bội:
– Bộ Emmanuelle tưởng tôi lãnh cảm sao?