– …
Anna có tin là tôi xấu không?
– Thế Emmanuelle tưởng tôi nghĩtôi là thiên thần sao?
– Anna là người tình của tôi. Anna là vợ của tôi.
– Tôi sẽ đến sống chung với anh Jean và chị. Tôi sẽ là chị.
– Tôi~ưa thích điều gì, tôi sẽ bắt Anna làm điều đó.
– Ấy, đừng có vội vã quá, bồ thấy không, tôi còn đang run lắm?
– Hãy nghĩ đến những gì chúng ta còn có thể tìm hiểu. Nhưng khó thật đấy, thế gian này có bao giờ hoàn tất đâu?
Đột nhiên giọng Anna cuồng nhiệt.
– Cứ bình tĩnh đi. Anh Jean cùng hai đứa mình, với những người giống nhưchúng ta, những người chúng ta yêu, sẽ thấy xuất hiện một thế gian hoàn tất.
– Chắc không đâu. Không một ai có thể chứng kiến cái ngày ấy. Tất cả chỉ là những kẻ hướng về thế giới hoàn thiện thôi.
– Những ai sẽ đi theo hai đứa ta?
– Con gái chúng ta.
– Ai đẻ ra đứa con gái ấy? Emmanuelle, hay tôi? Và ai là cha của nó? Anh Jean chăng?
– Con của Anna hay của tôi đâu có gì là quan trọng. Hai đứa chúng ta sẽ cùng dạy dỗ nó. Dạy nó biết tái sinh và thay đổi.
– Có vậy thôi hả?
– Những gì còn lại thì chính con gái chúng ta, con gái của con gái sẽ dạy cho chúng ta.
Anna nói với giọng nghẹn ngào.
Ngày đó hai ta đâu có còn sống nữa. Ôi, tôi muốn được trở lại thế gian sau này, thật lâu sau này. Khi những người đàn ông đã lớn lên.
Thôi đừng nói nữa. Tình yêu Anna đã kéo dài giấc mơ của tôi. Tôi đang cảm thấy ước muốn tnlờng tồn. Anna hỏi.
Ước muốn như thế nào?
Hai đứa ta mãi mãi hiện diện. Tôi đang thèm muốn Anna? Tôi yêu Anna. Anna hiến thân cho hai đứa chúng ta đi!
Anna đọc nho nhỏ một lời như thơ không biết lấy của ai.
“Đây là nước, đây là muối, đây là rong biển và đây là cát Và đây là thân thể của em…”
– Thân thể Anna thật tuyệt vời, qua miệng và hai bàn tay tôi!
– Tiếp tục đi, tiếp tục nữa đi, Emmanuelle.
*
* *
Đêm hôm đó Emmanuelle phá trinh Anna Maria.
Bây giờ mặt trời đã mọc bên trên bungalow mái lợp rơm. ánh sáng chiếu qua cửa sổ mở rộng vào hai thân hình đang ôm lấy nhau trên chiếc giường mây. Thực ra đêm qua Emmanuelle có ngủ không đây? Nàng cũng chẳng biết nữa. Bây giờ nàng nhìn mặt trời đã nhô khỏi mỏm đá phía xa, biển như lùi ra xa. Nàng muốn thấy lại Biển, muốn nhào vào biển để phục hồi sức lực.
Anna vẫn còn thiếp ngủ, một nụ cười thỏa mãn thấp thoáng trên môi. Emmanuelle thận trọng gỡ chân tay khỏi bạn, im lặng đi ra khỏi phòng. Trên thềm hiên nhưng cành san hô trắng đưa những cành sần sùi khẳng khiu. Ông già bảo vệ không còn hiện diện, chắc ông biến đi cùng bóng đêm. Trước khi rời nơi này, liệu ông có liếc nhìn hai thân thể nữ trần truồng ấy không? Những tiếng rên rỉ khoái lạc của hai đứa có làm ông mất ngủ không?
Emmanuelle vươn chân vươn tay trên bãi biển cho đỡ mỏi. Sự hiện diện của nàng làm những con hải âu và những loài chim khác vỗ đôi cánh coi bộ cũng còn ngái ngủ bay lên cao. Nàng ngồi xuống vốc cát để cho chảy xuống giữa các khe ngóntay. Rồinàng đứngdậy hítnhững hơi dài không khí trong lành, nhìn những đợt sóng đập vào những tảng đá bám đầy hà ngay tnlớc nhà. Nàng ưỡn người, đôi vú cong lên, cặp đùi thuôn dài với đôi chân cắm ngập vào đất mềm, nàng cười với trời xanh. Nàng lắc cho mái tóc xõa tung quét đi những mảnh vụn của đêm tối, phóng mình chạy về phía trước lao vào biển, vào bình minh.
Nàng lao vào nước, bơi ra xa, đầu nàng dần dần chỉ còn là một cái chấm đen nhấp nhô với sóng.
*
* *
Ba người vượt qua mỏm đá, tiến vào vùng bãi biển của Emmanuelle. Họ đi thong thả như ngoạn cảnh, thỉnh thoảng dùng gậy chọc vào một con sứa mắc cạn trên cát.
Họ đi qua căn nhà nhưng vì thềm cao nên không nhìn thấy Anna còn đang trần truồng ngủ.
Đó là ba thanh niên bắp thịt nổi cuộn rám nắng, đẹp trai, nét mặt cương nghị và thông minh, họ giống nhau như anh em ruột.
Họ đứng lại nhìn ra biển, hỏi ý kiến nhau. Một người thò chân xuống nước thăm dò, gật đầu tán thành. Rồi cả ba lao xuống nước, bơi ra khơi. Chẳng mấy lúc đầu họ cũng chỉ còn là những chấm đen.
Bây giờ là bốn người đang dập dềnh ngoài xa. Họ đã gặp Emmanuelle đang thả mình theo sóng và họ bao quanh nàng. Mới đầu chỉ nhìn nàng, sau đó mỉm cười rồi hỏi thăm nàng là ai, ở đâu đến, có một mình hay đi với ai. Nói tóm tắt đó là những câu hỏi đàn ông hay đặt ra để tìm cách tán một phụ nữ. Emmanuelle đã ngay thẳng trả lời và họ biết chắc rằng lúc này đây, tại vùng biển này, không có một ai để bảo vệ nàng, và cũng chẳng có ai khác đến quấy rầy. Nhưng Emmanuelle đã bơi ra khỏi vòng vây của họ tiến vào bờ, họ phải nỗ lực ghê lắm mới theo kịp nàng. Khi đến gần bờ nước trong hơn họ mới nhận ra Emmanuelle hoàn toàn trần truồng. Thế là đám đàn ông bốc lửa tìm cách bơi sát lại để có thể đụng chạm sờ mó nàng. Mới đầu chỉ có một kẻ táo bạo, rồi cả ba cùng bao chặt lấy nàng. Họ nói chưa bao giờ gặp một cô gái nào đẹp như nàng. Nàng có người tình chưa, nàng có thích những hôn hít không? Một bàn tay thò vào giữa hai đùi nàng. Những ngón tay len lách muốn mở banh nàng ra. Nhưng Emmanuelle lại vùng ra thoát, vừa bơi vừa đập chân xuống cátphóng ra khỏi biển, lắc mạnh mái tóc dài rũ các rêu biển đã bám, mặt tươi vui hướng lên mặt trời.
Ba gã con trai đuổi kịp nàng ngay gần sát bangalow, nàng buông thả người xuống cát, mở rộng thân thể đón nhận cái hôn miệng đầu tiên. Nàng cảm thấy một cái giống cứng ngẳc như đá tảng đã cọ vào giữa hai đùi rồi hủc húc vào mu âm hộ. Nàng hiểu chàng này sết ruột quá rồi nên mở hai đùi ra tiếp nhận cái thúc thật mạnh và sâu vào trong. Nàng cảm thấv sung sướng là anh chàng này xuyên ngập nàng liền mà không buồn hỏi nàng có ưng hay không. Hắn hối hả hùng hục như muốn xịt đầy ắp nàng ngay lập tức để rồi còn nhường chỗ cho hai người kia.
Nhưng mọi sự lại không là thế; sau cơn hối hả hung dữ lúc đầu hắn đã lấy lại tự chủ để từ từ thưởng thức cái thân thể hắn thèm muốn kinh.khủng này. Những cái hôn của hắn bây giờ làm Emmanuelle xúc động như những cái thúc liên hồi phía dưới.
Đột nhiên hắn ôm nàng xoay một vòng, bây giờ hắn nằm trên cát và nàng đang ngồi lên trên. Nàng hiểu tại sao hắn đổi vị trí khi cảm thấy như bàn tay kẻ khác vuốt ve hai mông, vạch kẽ mông ra, và một dương vật khác đang tìm cách tiến vô mà không cần đòi kẻ nằm dưới rút ra. Muối biển đã làm khô những màng nhầy của nàng, nhưng vào khoảng khắc này nàng từ chối không suy nghĩ, không than thở về nỗi bỏng rát đang cảm thấy từ phía sau, nàng còn có thể cảm thấy gì khác lúc này ngoài sự sung sướng? Cái giống trong âm hộ và trong hậu môn có vẻ hạnh phúc quá sức, tại sao nàng lại không. Nàng tưởng đoán hai cái đó đều to và dài, mạnh khỏe hoạt động trong nàng, chỉ cách nhau một vách ngăn mỏng. Nàng hầu như muốn cái vách ngăn ấy tan biến luôn để cả hai dương vật hòa lẫn vào nhau trong nàng, cùng xịt tinh khí đầy ắp nàng.
Nhưng chưa phải là hết: một cửa khiếu của nàng còn mở rộng, để trống. Nhưng khi những ngón tay nào đó nắm lấy hai thái dương nàng, nàng biếtcái gì sắp xẩy tới, nàng ngửng mặt lên và há miệng đón dương vật của chàng trai thứ ba. Thếlà nàng bị bịtkín miệng! Trong khi nàng đang muốn kêu lên vì lạc thú! Muốn cười, ca hát, ca tụng cơ hội may mắn đang xẩy tới này! Những người hùng này đẹp trai làm sao? Nàng thích chàng nào nhất nhỉ? Nhưng thực ra nàng có cần phải chọn lựa không? Đối với nàng, cả ba chỉ là một người tình, người tình độc nhất phân thân ba nhánh trong buổi sớm ven biển này để biến nàng thành hoàn toàn là đàn bà.
Nàng là ai nhỉ? Nàng từ đâu đến? Phải chăng nàng đã bị kéo từ vực nước sâu thẳm đầy bọt trắng lên để thỏa mãn giấc mơ của đàn ông? Lần lượt ba người tình xuất tinh trong các cơ phận khác nhau của nàng. Emmanuelle đột ngột vùng dậy rất nhanh làm không một đàn ông nào kịp phản ứng. Nàng co chân phóng lên thềm hiên, phòng có Anna đã tỉnh ngủ.
Emmanuelle quì xuống, đưa hai tay banh đùi bạn ra. Nàng áp miệng vào âm hộ hé mở của Anna và thổi mạnh vào đó tất cả liều tinh khí đang ngậm trong miệng. (Hết)
(Truyện 18+ sướng nhất tại Truyen18.cc)