VN88 VN88

Bí mật từ trái tim đến con cặc vĩ đại kia – Truyện 18+

Thằng bé vẫn còn lộ chút kinh hoàng ở nét mặt, nó nấc cục không đáp được lời nào. Hào vẫn kiên nhẫn hỏi:
– Nói cho anh nghe đi, em sẽ thấy dễ thịu hơn… hay là em không muốn nói?

Thằng bé lắc đầu:
– … không… không phải…

Hào giơ tay khẽ chạm vai nó, anh sợ nó lại hoảng hồn một lần nữa. Nhưng lần này thì không, nó chỉ ngồi im, cúi mặt xuống đất mà nấc lên từng hồi.
– Hồi sáng… ổng… lôi em vô… phòng ổng,… không hiểu sao ổng… ổng… lột hết quần áo của em… em chống cự lại… em chạy nhưng không được… ổng đánh em, trói em lại… rồi… rồi…

Nói đến đó nó lại bật khóc. Hào tiến đến ôm nó vào lòng mình. Thằng bé vừa khóc tấm tức trong lòng anh vừa kể tiếp:
– … ổng nhào vô ôm em,… rồi ổng… hôn… khắp người em… em sợ quá la lên… ổng bịt miệng em lại… ổng nói nếu em còn la… thì ổng sẽ đánh chết em… em…

Nghe từng lời nói của thằng Châu mà Hào dường như không thể tự chủ được mình, anh như muốn điên lên…
– …em sợ quá nên… không dám la… ổng cởi trói cho em rồi đẩy em lên giường… ổng leo lên… đè lên em… rồi… rồi…

Thằng bé nấc nghẹn, nó không nói được nữa, mà nó cũng chẳng khóc được nữa, chỉ còn là tiếng nấc cục liên hồi của nó trong cổ họng. Hào ghì chặt lấy thân người bé bỏng của nó bằng tất cả sự thương cảm mà anh có. Anh không biết nói gì để an ủi tâm hồn mỏng manh đó. Anh tức giận đến điên cuồng cứ như một ngọn núi lửa sắp phun trào ra ngoài.
– Thằng chó đẻ, sẽ có ngày tao tính sổ với mày!

Nghe những lời hăm he dữ tợn Hào vừa nói, nó ngước nhìn anh bằng ánh mắt sợ hãi, co rúm lại. Hào thấy vậy vội dịu hẳn người:
– Không sao đâu, ở đây không ai dám làm gì em nữa… đừng khóc,…

Vừa nói anh dìu nó đứng dậy, rồi đưa nó trở lên phòng khách. Đặt nó ngồi phịch xuống ghế sa lông ban nãy, anh nói:
– Thôi mình quên chuyện đó đi… anh xuống lấy mì lên anh em mình cùng ăn, chịu không?

Thằng bé ngoan ngoãn gật đầu, nó đã nới lỏng người ra hơn trước. Thấy vậy Hào bèn nói:
– Hay em vô nhà tắm rửa mặt đi cho tỉnh táo, quên hết mọi chuyện đi… anh hứa sẽ hấu cho em một tô mì ngon chưa từng thấy, bảm đảm em sẽ thích!

Thằng bé nở một nụ cười méo xệch, nó khẽ gật đầu rồi nặng nhọc đứng dậy lê bước đi. Hào vội xuống bếp nhúng đại hai gói mì và rổ rau cải vào nồi nuớc sôi ban nãy. Một lúc sau anh bưng lên hai tô mì nóng hổi hãy còn bốc khói thơm phức.

Thằng bé vừa đói vừa mệt lả người, nó ăn ngấu nghiếm tô mì như chưa bao giờ được ăn. Cái vẻ ăn lem luốc đáng yêu của nó khiến Hào không tài nào nhịn được cười. Chỉ vài phút sau khi ăn xong là thằng bé đã tươi tỉnh như sáo, nó đã có thể vui vẻ cười đùa với Hào được ngay rồi. Con nít là vậy! Dọn dẹp xong, Hào dẫn nó lên phòng mình. Anh lôi ra bộ đồ ngủ hơi rộng đối với nó để nó thay bởi anh chẳng có bộ nào vừa với nó cả. Sau đó nó ngoan ngoãn nằm lăn ra giường ngủ theo lời anh. Trông nó ngủ ngon lành mà Hào thở phào một cách nhẹ nhõm, anh tự lẩm bẩm:
– Làm người tốt khó thật!

Quả thật, làm người tốt khó thật. Không phải hắn nói cho thằng bé mà là tự nói cho chính mình. Bạn bè hắn và chính hắn biết điều đó! Cái kiểu ăn chơi trác táng, đàn điếm của hắn ngày nào mà chẳng là đề tài cho lũ bạn ‘tán thưởng’. Hắn có thể nói là một tay quậy có hạng ở các bar, vũ trường,… không kể đến việc hắn xài tiền như nước, hay phóng xe diên cuồng ở các con lộ… mà đơn giản là vì hắn rất chịu chơi, tiền bạc hắn bỏ ra cho những cuộc chơi như vậy thì không bao giờ biết đếm, đi bar, vũ trường mỗi đêm là chuyện bình thường, còn những lúc cao hứng hắn leo lên quậy cả sàn nhảy cùng các cô nàng vũ nữ uốn éo đến kinh khiếp suốt đêm. Ở các quán bar hay vũ trường chỉ có ‘giới gay’ lui tới thì không ai là không biết tiếng anh ‘Hào Silver’ hay gọi là ‘Siêu Vờ’ bởi vì chẳng ai có thể ‘quen’ hắn được quá một tháng và ngay sau đó hắn cũng ‘vờ vĩnh’ đi những cuộc tình chớp nhoáng ấy một cách trắng trợn. Bởi vì hắn quá đủ trí thông minh để biết bọn họ ‘muốn gì’ và đến với hắn ta là vì ‘cái gì’. Tiếng tăm hắn là thế, ấy vậy mà các cô nàng (hay các ‘anh chàng’ thì đúng hơn) lúc nào cũng quấn lấy anh như keo dính. Mấy chàng ‘cứng’ hơn một chút thì chỉ đứng liếc nhìn anh mà đẩy đưa tình tứ từ xa.. loại nào hắn cũng chẳng ‘chừa’ một khi đã ‘vừa mắt’. Tuy nhiên hắn cũng thuộc tuýp người khá ‘kén cá chọn canh’. Những bạn bè chơi thân thì gọi anh là ‘Đầu Bạc’ mặc dù màu tóc của hắn luôn thay đổi theo từng ‘thời tiết’ thất thường… nhưng có lẽ vì màu bạc thì luôn có ‘xác xuất’ hiện diện cao nhất trên tóc của hắn. Những nơi khác hắn thường lui tới thì khỏi phải nói, những nơi khét tiếng như massage, hồ bơi, các ‘động’ những chàng trai… thì hắn càng không bỏ sót bất cứ nơi nào. Một con người ‘trụy lạc’ là hai từ có thể hình dung sát với thực tế con người hắn. Đôi lúc hắn còn tự hào về bản thân mình, về những điều mà hắn đã làm. Do vậy mà việc hắn quan tâm, lo lắng, hoặc thậm chí là dỗ ngọt cho một thằng bé hãy còn ‘hôi sữa’ thì quả là một thử thách ‘kinh khủng’; và chính hắn cũng không tin nổi rằng hắn có thể làm được điều đó. Điều mà chỉ ở những người đứng đắn, đàng hoàng mới có được!

* * *
Khánh mở cửa tiến vào nhà, đi sau anh dắt xe và sân nhà là Dũng.
– A, anh hai về…

Tiếng thằng bé reo lên, nó chạy bổ ra tính ôm chầm lấy anh, nhưng nó giật mình đứng sững lại, rụt rè mỉm cười với Dũng rồi lại chạy bắn vô trong nhà nhanh y như khi nó xuất hiện làm Khánh không kịp nói câu gì. Anh quay sang Dũng khẽ mỉm cười lắc đầu. Dũng buộc miệng đáp:
– Thằng bé xinh quá nhỉ!

Khánh mỉm cười nắm tay Dũng, anh nhắm mắt hít một hơi dài như để lấy can đảm rồi theo Khánh vào trong nhà, tuy đây không phải là lần đầu anh gặp mặt bố mẹ Khánh, nhưng dù sao anh vẫn thấy có cái gì đó bất ổn. Dũng nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế sa lông giữa phòng với mái tóc muối tiêu xám xỉn, đeo cặp kính gọng sừng đang chúi mũi vào tờ báo trên tay. Đó là ba của Khánh nên anh lên tiếng chào ông:
– Dạ, chào bác!

Bố Khánh thoáng ngạc nhiên, ông vội bỏ tờ báo đang đọc dở xuống rồi nhìn Dũng khẽ gật đầu chào đáp lại anh. Khánh rụt rè lên tiếng:
– Dạ Dũng,… người mà con đã nói với bố…

Bố anh thoáng hiện một nét vui vẻ trên khuôn mặt, rồi ông gật đầu lần nữa bảo:
– À, nghe Khánh nó nhắc cháu đã lâu, bác đã gặp rồi phải không?… lại đây ngồi uống nước chơi đi cháu.

VN88

Viết một bình luận